Chương 8: Giao lưu

Anh Hùng 0 ATK

Chương 8: Giao lưu

Chương 8: Giao lưu

Chương 8: Giao lưu

Một người có vẻ là người Nhật nói: " Xin chào, tôi là Saga, là anh hùng Trượng. Còn đây là bạn thân của tôi, anh hùng Thương, tên của cậu ấy là Izuno. Hai chúng tôi là người Anh đào quốc. Rất vui được làm quen với mọi người".
Long Vũ cũng cười, nói: " Xin chào, tôi là Long Nhất, là anh hùng Khiên. Đến từ Việt quốc".
Nếu người ta đã chào hỏi cậu, vậy cậu cũng không thể nào lạnh lùng được. Dù sao, cũng phải đánh cái Quỷ vương gì đó mà.
" Tôi biết cậu, trước kia tôi từng gặp cậu ở thi toán cấp quốc tế. Cậu chính là quán quân hồi đó đúng không. Rất vui được gặp cậu, Long Nhất.".
Izuno nói ra được cuộc thi của cậu ngày xưa tham gia. Nhưng lại không nhớ được tên thật của cậu.
Nói vậy cũng đúng thôi. Việt quốc dùng hệ chữ La-tinh. Còn Anh đào quốc dùng hệ chữ Hán quốc. Nên nếu như không nói thì cũng không nhớ được đâu.
Hoặc cũng có thể là Izuno biết cậu dùng tên giả nhưng không nói gì.
" Hồi đó tôi hâm mộ cậu lắm. Vậy mà lại liên tiếp dành nhiều giải thưởng quốc tế như vậy. Trường tôi hồi đấy cũng hay lấy cậu ra làm tấm gương cho các học sinh khác có động lực học tập".
Izuno nói về trường cũ của mình lấy Long Vũ làm ví dụ, hai mắt nhìn cậu rất hâm mộ.
" Cậu nói quá. Tôi cũng không giỏi giang như cậu nghĩ đâu. Cũng có rất nhiều người giỏi hơn tôi". Long Vũ tỏ ra vẻ khiêm tốn. Dù sao, hiện giờ cậu vẫn không biết mình nên làm gì.
Hiện tại cậu chỉ muốn trở về thế giới cũ. Nhưng Liên Hoa từng nói, muốn trở về thế giới cũ, ít nhất phải trở thành thần.
Lúc đó mới có thể đi xuyên qua không gian hư vô để đến Lam tinh.
Còn thứ mang cậu tới đây chính là lá thư có hình chiếc khiên đó.
Nó được khắc lên truyền tống một chiều. Chỉ cần đốt nó là được dịch chuyển.
Mấy lá thư đó được truyền tống thẳng đến thế giới của cậu do các vị thần....
Bỏ qua mấy việc đó, Long Vũ muốn bắt chuyện với hai người còn lại.
" Vậy hai người này, không biết hai người đến từ đâu". Long Vũ hỏi.
" Tôi là Trương Tiểu Phàm. Là Anh hùng cung. Người Hoa quốc".
Người có vết sẹo trên mặt nói.
Nghe đến đây, Long Vũ thừa biết tên là tên giả rồi.
Lấy luôn tên Trương Tiểu Phàm trong Tru tiên ra luôn. Không có một chút che giấu nào cả.
Người này cũng rất kiệm lời. Nhưng nhìn người này, Long Vũ vẫn lấy được thông tin.
Vết chai ở tay rất giống với dùng súng gây nên. Cả người lại toàn sát khí. 8,9 phần thuộc thể loại binh vương, lính đánh thuê, sát thủ,... trong tiểu thuyết Trung Quốc.
Còn vì sao không thể là thể loại khác ư, đơn giản là trong thời thế hòa bình nửa vời như này. Việc có người có trong tay cả trăm mạng người là điều phi lí.
Cậu là ngoại trừ. Dù sao, không phải ai cũng đủ độ " điên" như cậu.
Còn người như học sinh cấp 3 kia cũng nói: " Chào mọi người, tôi là Vương Tiêu Quang. Năm nay 16 tuổi, vừa vào lớp 10.Người Hoa quốc. Là anh hùng Kiếm".
" Trương Tiểu Phàm, Vương Tiêu Quang, rất vui được làm quen với hai người. Sau này sẽ có nhiều khó khăn, mong mọi người giúp đỡ". Long Vũ nói.
" Bọn tôi cũng vậy. Hi vọng chúng ta cùng nhau tiêu diệt Quỷ vương. Nói thật, tôi từng ước mơ trở thành anh hùng như trong manga. Không ngờ giờ lại thành hiện thực".
Saga kể ra ước mơ của mình. Nghe thì rất ATSM nhưng hiện giờ cậu cũng ở đây nên cũng chẳng thể nói gì hơn.
" Vậy thì chúc mừng cậu đạt được ước mơ.". Long Vũ nói ra lời chúc mừng.
Trương Tiểu Phàm cũng chúc mừng một cậu, rồi nói: " Mọi người đều là anh hùng, lại chưa có nhiều kinh nghiệm sống nên tôi cho một lời khuyên".
Mọi người chăm chú nghe Trương Tiểu Phàm nói.
Dừng lạ một chút, lại nhìn phản ứng của mọi người, Trương Tiểu Phàm nói tiếp: " Đừng có tin tưởng mấy cái câu chuyện trong manga.".
Saga nhìn Trương Tiểu Phàm với ánh mắt bất thiện, nói: " Anh biết gì. Trong đó là vô số kinh nghiệm khi ở dị giới."
Trương Tiểu Phàm cười khinh, nói: " Mấy người viết tiểu thuyết, truyện tranh đó chỉ là mấy người ngồi bàn vẽ ra chí tưởng tượng ra thôi. Toàn những câu chuyện vô bổ, nếu bình thường xem để cho vui thì được. Nhưng nếu tin tưởng vào đó thì 8,9 phần sẽ chết rất khó coi".
Saga vẫn muốn phản bác thì lại bị Izuno cản lại, nói: " Anh ấy nói đúng đấy. Bọn họ chỉ là ngồi bàn viết ra trí tưởng tượng mà thôi. Mà kể cả có đúng đi chăng nữa cũng chỉ đúng về một góc cạnh nào đó thôi".
Biết bạn thân của mình là người thông minh, nên Saga tuy không hài lòng nhưng vẫn không nói gì. Trên mặt hiện rõ lên vẻ không phục.
Long Vũ cũng không nói gì. Dù sao nổi người suy nghĩ là khác nhau, nói ra chưa chắc đã nghe. Nhưng nếu tự trải nghiệm thì sẽ thấm thía và trưởng thành thôi.
Để bỏ qua chủ đề này, Long Vũ hỏi mọi người: " Vậy mọi người đã có kế hoạch cho tương lai chưa?".
Saga nói: " Đơn nhiên là đi đánh quái lên cấp, làm nhiệm vụ rồi".
Long Vũ nhướng mày, hỏi: " Vậy trước đó thì sao?".
" Không có trước đó. Chỉ có vậy thôi". Saga nói.
" Saga, cậu là anh hùng trượng, cậu biết dùng phép sao?" Long Vũ hỏi một câu hơi thừa. Dù sao, tất cả mới dịch chuyển đến đây. Vũ khí khác còn nói được. Nhưng ma pháp không có ở Lam tinh. Nên không thể nào biết được.
" Tớ không biết sử dụng. Nhưng phép thuật chỉ cần vung gậy rồi đọc thần chú là được rồi sao". Saga hỏi lại một câu nghe ngây thơ vcl.
" Saga, cậu từng chơi game Liên minh huyền thoại rồi đúng không." Long Vũ hỏi lại một câu.
" Tớ chơi rồi. Rank của tờ là Bạc 2". Saga nói.
" Vậy cậu cũng biết nhân vật Pháp sư có hai dang kĩ năng là chọn mục tiêu và định hướng chứ?". Long Vũ hỏi thường thức trong game.
" Đơn nhiên tớ biết". Saga gật đầu đáp.
" Biết là được rồi. Cậu phải hiểu, trong game các kỹ năng chỉ cần điều khiển chuột rồi bấm nút là thi triển được. Ấy vậy mà còn trượt. Ngoài đời, kỹ năng cần phải nhắm mục tiêu bằng mắt, lại phải tự điều chỉnh bằng cảm giác. Nếu không có luyện tập thì sẽ không đánh trúng được đâu".
Long Vũ giải thích để Saga hiểu được vấn đề.
Đại tế ti đi đằng trước đồng ý với ý kiến của cậu, nói:
" Anh hùng Khiên nói đúng. Tuy các kỹ năng đều có thể không cần học tập nhờ bảng trạng thái, nhưng vẫn cần phải học được cách sử dụng kỹ năng, kỹ xảo của các kỹ năng và vũ khí".
Sau đó, Đại tế ti lại nói tiếp: " Sau khi thức tỉnh xong thiên phú, nhận được các kỹ năng thì ta sẽ chuẩn bị cho các anh hùng những huấn luyện viên".
Long Vũ, Trương Tiểu Phàm hơi cúi đầu, nói: " Cảm ơn ngài".
Ba người còn lại cũng bắt trước làm theo.
Cả năm người bắt đầu chuyển sang chủ đề khác.
Saga hỏi mọi người: " Mọi người, cho tôi hỏi một chút. Tôi nên chọn những kĩ năng như thế nào để phù hợp".
Đây cũng là một câu hỏi đáng suy ngẫm.
Long Vũ hỏi vài câu: " Saga, cậu thích về thể loại gì? Ví dụ như Cường công, Khống chế, Hỗ trợ, Chữa trị,...".
" Tôi thích nhất là cường công. Phóng phép thuật ra vù vù tiêu diệt kẻ địch". Saga không ngẫm nghĩ nói ra.
" Vậy thánh nữ đi theo cậu thuộc Class gì?" Long Vũ lại hỏi.
" Tôi không biết". Saga lắc đầu nói.
Đại tế ti lúc này nói: " Rose thánh nữ là một pháp sư chuyên về khống chế, hỗ trợ. Các kĩ năng đều là diện rộng".
Long Vũ gật đầu, nghĩ một chút rồi nói: " Nếu vậy thì tớ gợi ý hai kỹ năng đầu nên là kỹ năng công kích đơn mục tiêu gần và xa. Sau này thì kĩ năng thứ ba hoặc bốn trở đi thì học kĩ năng đa mục tiêu. Bởi giai đoạn đầu phép thuật chưa quen dùng, dùng kỹ năng diện rộng rất rễ mất khống chế. Nhưng cũng có thể sửa đổi nhờ vào thiên phú cậu thu được".
Đại tế ti gật đầu, sắp xếp rất phù hợp. Kỹ năng đơn mục tiêu thường mạnh hơn đa mục tiêu, lại dễ khống chế.
Saga nói: " Cảm ơn ý kiến của cậu. Tớ sẽ lưu tâm".
" Vậy thì tôi, tôi nên dùng kỹ năng gì?" Vương Tiêu Quang hỏi. Dù sao cũng nên có định hướng mà.
" Cậu là dùng kiếm, nên chọn những kỹ năng giúp cậu áp sát mục tiêu nhanh chóng và những kỹ năng có lượng sát thương cao. Tùy theo thiên phú để điều chỉnh".
Vương Tiêu Quang gật đầu nói cảm ơn.
Hai người còn lại cũng không hỏi gì. Chắc là họ cũng có định hướng cho mình rồi.
Đi ra khỏi hoàng cung, sau người đi thêm một đoạn nữa thì đến giáo đường.
Giáo đường này xây sát núi, cả kiến chúc đều dùng đá cẩm thạch để làm ra. Nhìn rất trang nghiêm.
Xung quanh đều có người đi lại canh gác.
Cả sâu người không một chút dừng lại đi vào bên trong.
Kiến trúc bên trong cũng không quá cầu kì. Trước của có tượng của nữ thần Ánh sáng, đằng sau là một chiếc ao rộng lớn.
Nhìn kĩ bức tượng nữ thần Ánh sáng, cậu thấy rất đẹp. Tuy chỉ là tượng đá nhưng lại như có thần vận vậy.
Thợ điêu khắc có vẻ cũng rất giỏi. Từng chi tiết dù cho là nhỏ nhất như nếp gấp của váy cũng hợp lí.
Khuôn mặt thì cậu phải cho một ngàn điểm. Không có một chút tì vết nào để bắt bẻ, thân hình cũng rất thon gọn.
Nếu có gì để miêu tả thì là đạt tỉ lệ vàng.
Mà cũng đúng, thần linh nếu như không xinh đẹp thì ai lại đi thờ phụng. Hoặc có thể đây chính là hình tượng hóa do con người tưởng tượng ra.
" Mọi anh hùng cúi người xuống, kính chào nữ thần". Đại tế ti nói rồi cúi người xuống, đọc thầm một cái gì đó.
Có lẽ là lời ca ngợi nữ thần hoặc là cái gì đó kiểu như kinh phật.
Nhưng có vẻ là không phải kinh phật khi chỉ nửa phút sau, Đại tế ti đứng thẳng người, nói: " Bây giờ, các anh hùng lần lượt bước vào. Nên nhớ, chịu được càng lâu, thiên phú sẽ càng tốt. Hơn nữa sẽ không có ảnh hưởng đến tính mạng nên mọi người không phải lo lắng".
Trương Tiểu Phàm hỏi: " Đại tế ti, thời gian trung bình là bao lâu là đạt chuẩn và các thiên tài thường đợi bao lâu?"
Đại tế ti nói: " Người thường là tầm 1 phút, còn người chịu lâu nhất là 20 phút. Đó là anh hùng Kiếm khi xưa. Mọi người cố gắng lên. Giờ ai muốn vào trước?".