Chương 10: Lịch sử tính ghi chép.

Anh Hùng 0 ATK

Chương 10: Lịch sử tính ghi chép.

Chương 10: Lịch sử tính ghi chép.

Thấy Trương Tiểu Phàm tỉnh lại, mọi người hâm mộ nhìn anh.
Đại tế ti nói: " Anh hùng cung, cậu rất giỏi. Nếu sau này có cơ hội thì đến rừng cấm tìm cựu cung thủ giỏi nhất vương quốc, chắc sẽ có thu hoạch".
Trương Tiểu Phàm cúi đầu nói: " Cảm ơn ngài, ta sẽ đến đó".
Đại tế ti gật đầu.
Saga lúc này nghỉ ngơi gần 1 tiếng đã khôi phục lại vẻ hoạt bát, hỏi Trương Tiểu Phàm: " Anh Phàm, thiên phú của anh là gì?".
Trương Tiểu Phàm không nói gì, mở bảng trạng thái cho mọi người xem.
- Ngũ hành thuật(S): đòn công kích có thể chọn năm trạng thái: thiêu đốt, đông cứng, trúng độc, choáng váng, đẩy lùi.
- Tức tử(SS): khi công kích có tỉ lệ nhỏ lập tức giết chết kẻ địch. Nếu tấn công trúng điển yếu, tỉ lệ gia tăng gấp đôi.(Chênh lệch tổng hợp càng cao, tỉ lệ trúng càng nhỏ)....
Mọi người khi nhìn thấy thiên phú của Trương Tiểu Phàm thì đều hít một hơi khí lạnh. Mắt của ai đầu tràn đầy sự hâm mộ.
Chỉ chênh lệch có 1 phút vậy mà lại chênh lệch cả một cái cấp bậc thiên phú.
Tuy thiên phú nói chỉ có tỉ lệ nhỏ thôi. Nhưng nếu như nhân phẩm tốt, bắn trúng giết được một kẻ mạnh hơn, hoặc nhân phẩm tốt bắn trúng quỷ vương rồi kích hoạt được một cái. Win luôn còn gì nữa.
Long Vũ lại cho thêm Trương Tiểu Phàm vào danh sách phải tránh.
Đùa chứ nếu nhân phẩm không tốt ăn một mũi tên của cậu ta bắn trúng rồi lăn đùng ra chết. Vậy thì tìm ai mà khóc?
Long Vũ đã tưởng tượng ra khi cậu ta học kỹ năng công kích phạm vi rộng, sau đó chết như ngả rạ.
Cũng còn đỡ, nếu cậu ta có kỹ năng 100% trúng mục tiêu của Saga thì trời mới đỡ nổi.
Mọi người giờ nhìn về phía cậu, cậu chính là người cuối cùng thức tỉnh thiên phú.
Long Vũ nói: " Tớ vào đây".
Sau đó cậu đi thẳng vào thánh trì.
Vừa chạm chân vào, nước quả nhiên hơi nóng như suối nước nóng.
Long Vũ cảm giác như có cái gì đó đè lên cậu. Không phải là lên thân thể mà là lên tinh thần. Rất nhẹ nhàng.
Trong nước như có năng lượng gì đó đi vào trong cơ thể cậu.
Long Vũ còn có cảm giác, nơi đây tu luyện tinh thần tốt hơn mấy lần ở ngoài.
Không bỏ lỡ một giây phút nào, cậu bắt đầu khoanh chân quan tưởng.
Đại tế ti thấy cậu tiến vào trạng thái tu luyện, thầm nghĩ: " Trong lúc tiếp nhận thánh trì ban phúc lại tu luyện, Anh hùng Khiên này gan cũng lớn lắm".
Long Vũ tiến vào trạng thái tu luyện, vừa cảm nhận sức nặng đè lên tinh thần cậu.
Vừa hết phút thứ nhất, cậu cảm giác nó nặng gấp đôi. Tốc độ tu luyện của cậu cũng tăng gấp đôi.
Tuy năng gấp đôi nhưng thử nghĩ, một cái tăm và hai cái tăm cũng chẳng quá nặng nề.
Lại đến phút thứ hai, trọng lượng gia tăng lên gấp đôi, đạt gấp 4 lần ban đầu. Tốc độ tu luyện tinh thần cũng vậy.
Vậy là Long Vũ đã hiểu sơ sơ về cách tính áp lực trong thánh trì này. Mỗi phút gia tăng gấp đôi áp lực.
Nghe thì không nhiều, nhưng nếu ai biết về câu chuyện bàn cờ và hạt gạo thì sẽ biết.
Đoạn đầu thì còn đỡ, càng về sau số lượng càng nhiều.
Tổng số lượng hạt gạo nếu tính theo kiểu gấp đôi đủ để phủ khắp Lam tinh một lớp.
Đơn nhiên đây chỉ là gấp đôi, không nhiều đến mức vậy nhưng cũng đã rất kinh khủng.
Theo tính toán, qua phút thứ 15 phải chịu gấp hơn 32000 áp lực ban đầu.
Bọn họ chỉ là phàm nhân vậy mà chịu được như vậy, cậu rất nể phục.
Qua phút kế tiếp áp lực lại tăng gấp đôi. Điều này đồng nghĩa là đã chứng thực điều vừa rồi Long Vũ nghĩ.
10 phút trôi qua rất nhanh, sau đó là 15 phút.
Tuy gấp hơn 32000 lần nhưng cậu tu luyện tinh thần mấy năm, mạnh hơn người thường nhiều lần, lại đang tu luyện với tốc độ cao. Chỉ thiếu một chút nữa là cậu đột phá đến cảnh giới Linh cảnh mà Đại tế ti nói rồi.
Cậu không biết, thực tế cậu đã đạt đến rồi. Chỉ là chưa biết cách làm gì tiếp theo nên cứ tích trữ thêm năng lượng mà thôi.
Đại tế ti thấy cậu không biết làm gì, nói: " Để đột phá đến Linh cảnh, cần cô đọng năng lượng tinh thần từ dạng khí sang dạng lỏng. Để làm được điều này có hai cách, một là gia tăng mật độ năng lượng qua việc áp súc, từ đó sinh ra một giọt linh khí. Hai là mượn nhờ Linh vật để hỗ trợ".
Đại tế ti dừng lại một chút rồi nói: " Có thể mượn nhờ áp lực của thánh trì để áp súc ra Linh khí. Nhưng sẽ rất nguy hiểm vì dễ ảnh hưởng đến thời gian chờ, rồi ảnh hưởng đến thiên phú".
Nghe Đại tế ti nói như vậy, Long Vũ hơi phân vân một chút.
Áp lực bây giờ nghe thì khổng lồ nhưng chưa đến mức cậu không chịu nổi, nếu mượn nhờ nó để đạt đến Linh cảnh thì có thể chịu đựng được lâu hơn.
Nghĩ là làm, Long Vũ bắt đầu loại bỏ một phần chống cự với áp lực, tập chung toàn lực hút năng lượng và gia tốc năng lượng vận chuyển.
Quả nhiên, vì áp lực mà vạn chuyển năng lượng tinh thần trở nên khó khăn hơn nhưng nhờ vậy mà nó đậm đặc hơn.
Long Vũ lại giảm một vài phần chống cự áp lực, nó di chuyển càng chậm.
Sau một phút, giọt linh lực đầu tiên đã hình thành.
Long Vũ không nói nhiều gia tốc linh lực vận chuyển quanh giọt linh lực đó.
Giọt linh lực như là vật bám, càng ngày càng hấp thu nhiều năng lượng tinh thần dạng khí, chở nên to lớn hơn.
Cậu tính toán, chỉ cần hai phút là chuyển toàn bộ năng lượng thành linh lực.
Đại tế ti thấy Long Vũ thành công, nói: " Không cần thiết phải chuyển toàn bộ năng lượng thành linh khí. Chỉ cần làm cho nó ổn định lại, sau đó để nó ngấm sâu vào linh hồn là được. Lúc này không cần hấp thu năng lượng bên ngoài để tránh làm nhiễu loạn linh khí. Đồng thời gia tăng phòng ngự lên cao nhất".
Nghe lời Đại tế ti, Long Vũ lập tức gia tăng phòng ngự đối với áp lực lên cao nhất.
Sau đó, cậu dừng hút năng lượng ở ngoài mà chuyên tâm hình thành linh dịch.
Nhưng cậu vẫn cố gắng ngưng tụ giọt linh dịch to nhất có thể.
Lại qua hai phút, đạt đến 20 phút. Áp lực lúc này đến cậu cũng ăn không tiêu nữa.
Long Vũ quyết định cho Linh dịch hòa tan vào Linh hồn.
Long Vũ bỗng cảm nhận linh hồn mình như là miếng bọt biển, tham lam hấp thu giọt linh dịch.
Cậu cảm giác linh hồn của mình đã đạt đến một trạng thái mới.
Phòng ngự linh hồn cũng gia tăng lên nhiều lần.
Năng lượng ở bên ngoài bị cậu hấp thu vậy mà đi qua tinh thần của cậu áp súc biến thành linh dịch rơi vào trong không gian đó.
Vì thời gian càng lâu, áp lực càng lớn. Nhưng bù lại hấp thu năng lượng càng nhiều, nên hầu như là lượng linh dịch càng ngày càng nhiều.
Không gian ảo chỉ có khoảng 1 mét khối, nay đã chứa được khoảng tầm 1 phần 20 rồi.
Nhưng đột phá lên Linh cảnh không có nghĩa là cậu trở nên bất bại.
Ở trong này mỗi phút áp lực gia tăng gấp đôi.
Linh hồn, tinh thần của cậu tuy đạt đến tầng thứ mới nhưng cũng chỉ tăng lên có vài lần.
Từ phút thứ 24 trở đi, Long Vũ đã bị áp lực làm cho không thở nổi.
Nhưng cậu vẫn không bỏ cuộc, đây chưa phải giới hạn của cậu.
Tiếp tục vận chuyển Quan tưởng pháp hết cỡ, để cho tinh thần đạt đến thanh tỉnh tối đa. Cậu vẫn cắn răng chịu đựng.
Đến phút thứ 25, môi của cậu đã bị cắn chảy ra máu. Nhưng vẫn phải tiếp tục.
Bởi nếu chỉ hơi mất tập trung là sẽ bị trấn áp đến bất tỉnh ngay.
Với cả, linh dịch tạo ra quá nhiều. Chỉ có gần nửa tiếng thôi mà bằng gấp mấy chục lần cậu tu luyện mấy năm vừa qua. Không đúng, phải là gấp mấy trăm lần thậm chí là gấp mấy nghìn lần mới đúng.
Thời gian cứ thế trôi qua, linh dịch ở trong không gian ảo kia đã chứa đầy. Hiện giờ mới đạt 27 phút.
Linh dịch vừa đầy không gian, thành không gian ảo như là miếng bông hút nước, hút sạch linh dịch.
Linh dịch đi khắp linh hồn cậu, cường hóa lnh hồn lần thứ hai.
Áp lực lần nữa đị giảm. Cậu cảm giác mình có thể chịu đến phút thứ 30. Nếu đột phá một lần nữa thì có thể làm cho thời gian tăng lên.
Nhưng có vẻ như lần thứ ba đột phá không xảy ra.
Không gian ảo phạm vi vẫn thế, nhưng linh dịch có vẻ tốt hơn rất nhiều.
Nếu so sánh, một giọt linh dịch hiện tại ngang với mười giọt linh dịch cũ.
Không gian ảo chưa kịp đầy, nhưng áp lực đã quá lớn, cậu không chịu nổi nữa.
Vừa đến phút thứ 30, áp lực lại gấp đôi. Phòng thủ của cậu hoàn toàn bị đánh vỡ, lập tức mất đi ý thức.
Đại tế ti lập tức đưa cậu lên bờ, dùng phép hồi phục lên cậu.
Mất đi áp lực khổng lồ, Long Vũ cảm giác thoải mái hơn rất nhiều. Chỉ một lát sau là tỉnh dậy.
Long Vũ nói với Đại tế ti: " Cảm ơn ngài".
Đại tế ti cười, đáp lại: " Không cần phải cảm ơn ta đâu, cậu rất mạnh. Là người làm nên lịch sử mới.
Long Vũ chỉ cười cười không nói gì.
Saga lúc này hỏi: " Long Nhất, cậu thu được thiên phú gì?".
Câu hỏi này tất cả mọi người ở đây kể cả Long Vũ đều rất muốn biết.
Long Vũ cũng không ngần ngại mở ra bngr thuộc tính cho mọi người xem.
- Hắc hỏa(D): ngọn lửa đến từ địa ngục.
- Bạch hỏa(D): ngọn lửa của thần linh....
Nhìn thông số thiên phú, tất cả mọi người đều có dấu??? hiện lên trên đầu.
Cái quái gì đây, tại sao lại là D cấp thiên phú. Hơn nữa chỉ giới thiệu nguồn gốc, lại không có kỹ năng gì hết.
Đại tế ti nhìn vào thiên phú, suy tư hồi lâu. Bỗng nhiên như nhớ ra cái gì đó, nói: " Anh hùng Khiên, có vẻ như cậu đã nhận được thần hỏa và quỷ hỏa rồi".
Long Vũ vẫn không hiểu cho lắm, nói: " Đại tế ti, vậy tức là sao?".
Đại tế ti nói: " Đó là một truyền thuyết cổ xưa. Ta cũng không quá rõ ràng. Cậu nên hỏi Tri thức thạch. Có lẽ nó sẽ có đáp án cho cậu".
Đại tế ti nói như vậy rồi thì cậu cũng không còn gì để hỏi. Cậu ghi nhớ phải đến hỏi Tri thức thạch vấn đề này.
Đại tế ti lại nói: " Thôi, các anh hùng cũng đã mệt rồi. Ta sẽ đưa mọi người vào phòng nghỉ hoàng gia. Ngày mai sẽ là lấy đá kỹ năng và gặp Tri thức thạch".
Nói đến đây đại tế ti quay ra nhìn Long Vũ, nói: " Riêng anh hùng Khiên sẽ gặp Tri thức thạch trước để xác định thiên phú".