Chương 11: Suy tư, Nhẫn chiến tranh, Khiên thiên mệnh

Anh Hùng 0 ATK

Chương 11: Suy tư, Nhẫn chiến tranh, Khiên thiên mệnh

Chương 11: Suy tư, Nhẫn chiến tranh, Khiên thiên mệnh

Rất nhanh, Long Vũ được dẫn đến phòng nghỉ hoàng gia.
Kiến trúc xung quanh đều rất hào hoa khi được mạ vàng.
Trong phòng thì có một chiếc giường, một bộ bàn ghế, bộ ấm trà, tủ quần áo.
Ngoài ra còn có vài bức tranh treo tường và chiếc đồng hồ.
Nằm xuống chiếc giường, Long Vũ rất mệt mỏi bởi ngày hôm nay đã xảy ra vô số chuyện.
Hết ở thế giới cũ lại đến dị giới, rồi lại thánh trì cái gì đó.
Long Vũ muốn bỏ mặc tất cả, chìm vào giấc ngủ thật sâu. Nhưng hiện giờ còn chưa được, bởi cậu vẫn còn chuyện phải suy nghĩ.
Đầu tiên, vì sao Hổ đầu bang lại biết chuyện cậu làm.
Lúc đầu, Long Vũ đưa ra giả thuyết là có người trong nội bộ cảnh sát tuồn ra. Nên bọn chúng mới biết.
Nhưng cậu lại phủ định điều này. Bởi Hổ đầu bang tồn tại tới bây giờ không phải là không có não.
Nếu không thì đã chẳng nắm trùm cả thành phố này như vua không ngai rồi.
Trong nội bộ chắc là sẽ có nội gián, nhưng kể cả truyền ra thì chưa chắc bang chủ Hổ đầu bang đã tin luôn mà sẽ chọn ẩn nhẫn, xác định đúng mục tiêu rồi mới tấn công.
Việc giết hôm trước, hôn sau tìm thấy luôn mà chưa có bằng chứng là vô lí. Tức là có kẻ đứng sau điều khiển hoặc bán tình báo cho Hổ đầu bang.
Thứ hai, chính là việc bang chủ Hổ đầu bang bất ngờ xuất hiện khi cậu đang đổ xăng. Đây không khỏi quá trùng hợp sao?
Xăng xe cậu là vừa mới hết, việc chọn trạm xăng cũng là ngẫu nhiên không hề do thói quen.
Kế tiếp, cậu đội mũ, đeo khẩu trang kín mặt, việc vừa xuống xe đã xác định cậu là khá vô lí, không có một chút thuyết phục.
Long Vũ càng nghĩ càng thấy nhiều chi tiết đáng ngờ trong đây.
Nếu muốn xác định việc cậu đổ xăng ở đâu mà không phải do trùng hợp thì chỉ có cách theo dõi cậu mà thôi.
Nếu theo dõi cậu, có hai cách.
Cách đầu chính là dùng người theo dõi, cách này rất vớ vẩn bởi cậu đã phát hiện có cảnh sát theo dõi từ hồi sáng nên đã cẩn thận hơn rất nhiều lần.
Hơn nữa, khi đi ám sát thì cậu cũng càng cẩn thận hơn. Long Vũ đã thay đổi mũ, khẩu trang, áo khoác mấy lần trên đường.
Những thứ cậu thay đổi đều vứt sâu vào thùng rác kín đáo.
Vậy nên còn cách thứ hai.
Đó là theo dõi cậu qua các thiết bị điện tử. Cách này thì cậu cũng khó lòng xác định được.
Nhưng để hack vào hệ thống camera giao thông, ít nhất cũng phải có trình độ ngang ngang cậu. Bởi hệ thống an ninh quốc gia không phải là muốn là vào được đâu. Phải có cách thức đặc biệt để kết nối với dữ liệu mạng trong đó.
Hơn nữa, người đó phải có xung đột lợi ích với cậu.
Trình độ ngang ngửa cậu thì có rất nhiều, nhưng xung đột lợi ích thì không có. Bởi cậu chỉ nổi tiếng nhờ mấy cuộc thi quốc tế dành cho cấp 3.
Hơn nữa Long Vũ cũng không dùng cách hack để kiếm tiền.
Nghĩ mãi không ra được ai, Long Vũ dần chìm vào giấc ngủ.
Cậu đã buồn ngủ lắm rồi.
Long Vũ bỗng nghĩ: " Nếu không bị đưa sang thế giới khác, có lẽ cậu đã được đi vài Thiên quốc rồi".
Nhớ đến Thiên quốc, bỗng Long Vũ bật dậy.
Đúng rồi, thế mà không nghĩ ra. Chính là Thiên quốc. Cả nước chỉ có một suất đến Thiên quốc, chắc chắn sẽ có kẻ muốn loại bỉ cậu.
Niệm tên những người cũng được chọn làm người dự bị đi Thiên quốc, bỗng Long Vũ phát hiện ra người thỏa mãn điều kiện hại cậu.
Chính là người cậu nhờ xác định thông tin ai là kẻ bán thông tin trong nội bộ cảnh sát.
Người đó là bạn thân của cậu, X.
X chỉ là bí danh, người này khá bí ẩn. Long Vũ cũng chưa gặp mặt bao giờ. Nhưng nói về trình độ máy tính thì Long Vũ học từ cậu ta.
Sau đó trò giỏi hơn thầy, Long Vũ vượt cậu ta về mọi mặt.
Lúc cậu chưa tái xuất thì cậu ta là người có tỉ lệ cao nhất được chọn đi Thiên quốc.
Mà nói đến Thiên quốc, nơi đó rất thần bí. Là nơi tập chung mọi quyền lực thế giới.
Hay nói đơn giản hơn, trước kia Lam tinh có vô số người tập võ. Nhưng về sau, có vẻ như có hạo kiếp gì đó nên những người mạnh nhất Võ giới dùng sức mạnh của mình tạo ra một không gian gọi là bí cảnh để cho võ giả sinh sống. Về sau, mọi người gọi là Thiên quốc.
Nơi đó không chỉ có Võ thuật, mà khoa học công nghệ cũng rất phát triển. Ở đó đều đi trước Lam tinh mấy trăm năm.
Thậm chí còn nghe đồn họ đang nghiên cứu về cách di chuyển với tốc độ ánh sáng và cách du hành thời gian.
Long Vũ lúc đầu là muốn đến đó để nghiên cứu, đồng thời tìm cách cứu cha mẹ cậu. Tiện thể tu luyện võ thuật tầng thứ cao hơn.
Quốc gia của cậu năm năm mới có một danh nghạch, lại yêu cầu phải dưới 20 tuổi.
Tức là nếu lần này mà không đi thì lần sau hết cơ hội.
Nếu vậy, việc cậu ta loại bỏ cậu cũng là điều dễ hiểu thôi.
Từ vụ việc lần này, Long Vũ ghi nhớ phải cẩm thận kê cả đối với bạn thân. Không có tâm hại người cũng phải có tâm phòng người.
Nếu sau này có thể trở về Lam tinh, cậu sẽ cho tên X biết vì sai nước biển lại mặn.
Suy nghĩ ra được lí do, Long Vũ lập tức chìm vào giấc ngủ, mặc kệ mọi chuyện sau này. Có gì thì để mai tính....
Sáng hôm sau, Long Vũ tỉnh dậy.
Vươn vai một cái, Long Vũ đi vào phòng đánh răng.
Long Vũ phát hiện, kem đánh răng ở đây khá kì lạ.
Nói đúng hơn nó là một dạng chất lỏng. Chỉ cần đổ một ít vào mồm, nó sẽ diệt sạch vi khuẩn trong miệng.
Nhổ nó ra, Long Vũ xúc miệng bằng một ngum nước, sau đó nhe răng ra nhìn vào gương.
Răng rất sáng đấy chứ. Thải nào cậu thấy ai ở đây răng cũng sáng chói.
Rửa xong mặt, bỗng Long Vũ nhớ ra mình còn được tặng cho một chiếc nhẫn được đức vua tặng.
Lấy nó ra, Long Vũ xem thông tin.
((Tên: Nhẫn chiến tranh. Lv: 1
Miêu tả: Là món trang bị được tạo bởi thần thợ rèn, sau đó được trao cho nhân loại. Sức mạnh của nó quyết định bởi người dùng của nó.
Thông số: ATK:5 (mỗi Lv +2 điểm), phòng ngự: 5 (mỗi Lv +2 điểm), Trí tuệ: 5 (mỗi Lv + 2 điểm).
Kỹ năng: (Sinh mệnh phù hộ: liên tục duy trì trạng thái phép Hồi phục (sơ cấp) lên bản thân. Tăng lên Lv20 để nâng cấp kĩ năng).))
Đọc xong thông tin của chiếc nhẫn, nó quả nhiên là rất tốt. Cậu Lv càng cao, sức mạnh của nó càng lớn.
Trang bị luôn chiếc nhẫn lên trên tay, Long Vũ xem thông tin trạng thái của mình.
Tên: Long Nhất (Long Vũ(ẩn)). Lv: 1
Chức nghiệp: Anh hùng: gia tăng 100% điểm kinh nghiệm.
Thiên phú: Hắc hỏa (D), Bạch hỏa (D)
Kỹ năng: (0/3) không
Trang bị: Khiên Thiên Mệnh, Nhẫn chiến tranh.
Thuộc tính: Lực lượng: 0 (10), Phòng ngự: 20, Tốc độ: 5, Trí tuệ: 10, May mắn: 1.
Điểm tự do: 5....
Nhìn bảng trạng thái, Long Vũ phát hiện điểm phòng ngự tăng tới tận 20 điểm. Suy nghĩ một chút là cậu hiểu.
Điểm lực lượng hay ATK không hề mất đi, mà nó chỉ chuyển thành điểm phòng thủ mà thôi.
Đây là một tin tức cực kì tốt cho cậu.
Long Vũ cũng xem tin tức của Khiên thiên mệnh.
((Tên: Khiên thiên mệnh.
Miêu tả: Là vũ khí do thần linh tạo ra cho anh hùng, nó không thể bị phá hủy.
Thông số: Kháng chấn động: 20 (mỗi LV tăng 5 điểm).
Kỹ năng:
1. Tinh thần chính nghĩa (Lv1): sau khi kích hoạt, tăng 100% phòng ngự bản thân. Duy trì trong 10 giây. Hồi chiêu 2 phút. Cách để thăng cấp kỹ năng: số lần sử dụng (0/100).
2.??? (Tinh thần chính nghĩa đạt Lv 2 để mở khóa).))...
Khiên thiên mệnh cũng rất mạnh. Và nó cũng dạng tăng cấp để trang bị mạnh hơn.
Long Vũ suy nghĩ, mấy vị thần linh chế tạo ra trang bị toàn cần lên Lv để mạnh hơn.
Thật là không biết nói gì luôn.
Nhưng cậu không biết, thần linh chỉ chế tạo thần khí, với lại đây là cách để thần linh tìm kiếm truyền nhân. Nếu ngay từ đầu ném cho thần khí thì làm sao có thể đánh giá truyền nhân được.
Lúc này, có người gõ cửa phòng cậu.
Long Vũ nở cửa ra xem ai. Thì ra là Liên Hoa.
Liên Hoa nói: " Chào buổi sáng anh hùng Khiên. Tôi đến gọi cậu xuống ăn sáng".
Long Vũ gật đầu, nói: " Được thôi. À, từ nay cậu nên gọi tớ là Long Nhất. Gọi anh hùng Khiên nghe kiểu gì ý".
" Được thôi, nếu cậu thích. Long Nhất.". Liên Hoa đồng ý thay đổi cách gọi.
" Cậu chờ tôi thay quần áo một chút". Long Vũ nói rồi đóng cửa, lấy ra một bộ đồ của thế giới này trong tủ quần áo ra mặc.
Quần áo trong tủ đều là cung cấp cho anh hùng. Có thể thoải mái mặc.
Thay xong quần áo, Long Vũ đi ra khỏi phòng, theo Liên Hoa đi đến nhà ăn.
Phải nói, nhà ăn quý tộc cũng rất là sang trọng.
Bàn ăn dài cả chục mét xếp vô số món ăn, trên trần nhà là đèn trùm ma pháp to ít nhất 5 mét treo giữa phòng, trên bàn ăn.
Ở đâu cậu thấy Izuno, Vương Tiêu Quang đã có mặt.
Ngồi xuống một chỗ trống, Liên Hoa cũng ngồi ngay cạnh.
Long Vũ cũng trò chuyện với mọi người. Có vẻ các thánh nữ rất kiệm lời, không ai mở mồm nói một cậu.
Một lát sau, Saga và Trương Tiểu Phàm cũng đến. Cả hai cũng đi theo các thánh nữ của mình.
Sau màn chào hỏi, cả hai ngồi vào vị trí. Lại chờ thêm 2,3 phút thì đức vua đến.
Mọi người đều đứng lên chài, Long Vũ và các anh hùng cũng bắt trước đứng lên theo.
" Mọi người ngồi xuống đi. Mời các anh hùng và thánh nữ dùng cơm".
Đức vui nói.
Long Vũ và mọi người bắt đầu ăn. Còn các thánh nữ thì đọc cầu nguyện cậu: " Cảm ơn nữ thần đã ban cho thức ăn". Sau đó mới ăn.
Đồ ăn ở đây cũng là kiểu phương Tây. Dùng dao và dĩa để ăn. Đối với người hay dùng đũa để ăn lời nói thì không quen.
Nhưng cậu cũng từng ăn qua kiểu nay nên cũng rất nhanh làm quen lại.
Món ăn thì rất nhiều thể loại, nấu, nướng, xào,... đều có cả.
Thịt cũng rất kì lạ, cậu cũng không nhận ra được.
Liên Hoa ngồi cạnh nói: " Đây là thịt yêu thú. Rất là bổ dưỡng và thơm ngon. Cậu nên ăn nhiều vào".
Mất nửa tiếng để ăn xong. Long Vũ thề đây là bữa ăn ngon nhất mà cậu từng ăn.