[4] Lời chưa nói - Cự Giải

[12 CHÒM SAO] VƯƠNG TRIỀU HOÀNG ĐẠO

[4] Lời chưa nói - Cự Giải

.
Phụ thân, phụ mẫu ta qua đời quá sớm, bỏ lại ta một mình cô đơn ở thế gian này, ta luôn muốn tìm một nơi nương tựa vững chắc, an toàn cho mình.
Nói chính xác hơn....ta muốn tìm một người thân...
Khi vừa nhìn thấy hắn, lòng ta đã bắt đầu lung lay. Ta âm thầm theo dõi hắn, hắn thật anh tuấn, lạnh lùng. Ta luôn bối rối khi đứng trước mặt hắn...
Lòng ta đem đặt nơi hắn, thầm mong có thể trở thành nương tử của hắn, ước mơ của ta cuối cùng cũng thành hiện thực.
Nhưng hiện thực lại không như ta mong muốn... hắn chưa hề...chưa từng yêu ta...
Ta không trách hắn, không oán hận hắn.
Nhìn thấy cách hắn đối xử ôn nhu với nữ nhân đó, ta đã ganh tị, vô cùng ganh tị.
Lần đầu tiên trong đời... ta lại hành động như vậy. Nữ nhân ấy mềm mại, yếu đuối là thế... bị Dung phi bắt nạt... đáng lẽ ta phải ra tay giúp nàng... thế nhưng....
Sau khi rời khỏi hoa viên về cung... ta đã run rẩy nhìn bàn tay đỏ ửng của mình... ta hối hận... dằn vặt không thôi...
Trải qua bao nhiêu chuyện... rốt cuộc ta và nữ nhân ấy cũng hóa giải được mọi khúc mắc... trở thành tỷ muội tốt của nhau....
...
Ta bị bắt cóc!!!!!
Này này... ta sống rất có công đức nha, vì cái gì mà bị bắt cóc???
Nhìn thấy thanh kiếm như muốn chém ta ra làm đôi, ta thầm nghĩ... đời mình tới đây là tàn rồi....
Thế nhưng chàng đã xuất hiện.
Chàng như vầng thái dương rực rỡ chiếu sáng khoảnh khắc vô vọng trong cuộc đời ta...
Bóng lưng chàng cao lớn, che chở ta...
Chàng vì ta không tiếc cả mạng sống mình...
Ta đã rung động...
Thật sự rung động.
Nghe từng câu từng chữ yêu thương của chàng, nước mắt ta lăn dài.. không thể ngừng được.
Khoảnh khắc ấy...ta thấy mình chính là kẻ hạnh phúc nhất thế gian.
Như thế nào...sao ta lại quên mất...
...
"Sư huynh, muội muốn thứ này...!!"
"Sư huynh, muội thích cái kia...!!"
Mặc cho những đòi hỏi khó khăn của tiểu oa nhi, chàng thanh niên ấy vẫn giữ nét cười trên mặt, giọng nói ôn nhu vô cùng.
"Chỉ cần muội thích...sao trên trời huynh cũng đem xuống tặng muội!"
...
"Sư huynh, muội đau quá...!!!" Tiểu oa nhi khóc nức nở, chỉ chỉ nơi đầu gối đang rỉ máu.
"Đừng khóc!" Chàng thanh niên mỉm cười, thổi thổi vào vết thương nơi đầu gối của nàng, giúp nàng băng bó vết thương.
...
Ta như thế nào lại quên...
Vẫn luôn có một người dõi theo, quan tâm, yêu thương ta...
Sao ta lại vô tâm như vậy....
Nhưng với ta, yêu thương sẽ không bao giờ là quá muộn...
Ta không thể buông tay... ta không được phép phạm phải sai lầm trước đây...
Cho dù là hơi trễ..
Thế nhưng...ta vẫn muốn nói với chàng.
Rằng...
Ta yêu chàng...