Chương 127: Thảm bại.

Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 127: Thảm bại.

" Không còn gì để nói với lũ súc sinh này nữa, lên thôi mặt đá." Huyền Thiết Chùy xuất hiện trong tay, Dương Kiệt đã vô cùng ngứa mắt với đám súc sinh người không ra người, thú không ra thú này lắm rồi, trao đổi với Dương Diễn một tiếng, tạo ra tư thế chuẩn bị chiến đấu.

Dương Diễn trực tiếp rút kiếm ra khỏi bao, mặc dù biết rõ tỷ lệ chiến thắng chưa tới 1 %, nhưng tuyệt đối không thể khoang tay chịu chết.

" Haha, xem kìa, lũ chuột nhắt định phản kháng với chúng ta kìa." " Càng tốt, phản kháng rồi tuyệt vọng, như thế mới vui chứ." " Này này, nhường cho ta, lâu rồi không hoạt động, xương khớp cơ cứng hết rồi." " Cũng được, nhưng nhẹ tay thôi cha, để chúng chết sớm mất hết trò vui cả đám bây giờ." " Biết rồi, biết rồi, khổ lắm nói mãi."

Chỉ thấy một trong lũ nhân thú từ trong đám bước ra phía trước,có cái đầu giống như con tê giác, vũ khí trong tay là một cây trường thương dài gần ba mét là ít, thân thương khảm đầy hoa văn, mang theo nụ cười giễu cợt nhìn chằm chằm vào Dương Kiệt và Dương Diễn, khí thế của một tông sư tầng thứ 1 từ trên người hắn phát tán ra, khiến cả hai không kềm được biến sắc.

Đừng nói chỉ là hai chân nguyên tầng thứ 3, cho dù là chân nguyên tầng thứ 10, khi đối diện với một kẻ mạnh tông sư, nếu như ý chí kém cỏi chút, cũng đã quỳ xuống từ lâu rồi.

" Tung hết sức thôi mặt đá, Võ hồn hiện, Giới Vương Quyền X 5 ~~~~!!" Huyền Vũ to bằng thể tích một chiếc xe buýt xuất hiện ngay trên đỉnh đầu rồi nhanh chóng nhập vào cơ thể của Dương Kiệt, đồng thời xung quanh bao phủ bởi lớp khí màu đỏ rực như lửa, đó là tất cả những gì mà Dương Kiệt có thể mang ra lúc này.

" Võ hồn, hiện ~~~~~~~~~~~!!!" Dưới ánh mắt đầy tò mò hiếu kỳ của Dương Kiệt và Hạ Cơ, cuối cùng thì cũng đã nhìn thấy được võ hồn của Dương Diễn là gì.

Chỉ thấy trên đỉnh đầu không trung của Dương Diễn xuất hiện một con thú sừng nai, tai chó, trán lạc đà, mắt quỷ, mũi sư tử, miệng rộng, thân ngựa, chân hươu và đuôi bò. Toàn thân phủ đầy những chiếc vây giáp màu xanh lam như những mảnh băng khảm vào vậy, cao ba trượng, dài gần 10 mét.

Băng Kỳ Lân ~~~~!!!

Và đáng sợ nhất là, khí thế từ trên người đó phát tán ra, tựa như có thể khiến cho vạn vật phải quỳ xuống thần phục dưới chân nó vậy.

Võ hồn cấp 9 ~~~~~!!

Hèn chi tên khốn Dương Diễn trước giờ không bao giờ kích hoạt võ hồn của mình trước mặt công chúng. Võ hồn cấp 9, đừng nói lại khu vực U Châu, cho dù đi tới khu vực trung ương cũng tuyệt đối là những thiên tài vạn năm hiếm gặp. Nếu như để người khác biết được hắn sở hữu võ hồn cấp 9, chỉ xảy ra hai kịch bản. Một là dốc hết toàn bộ sức lực chèo kéo và bảo vệ hắn bằng mọi giá, cho dù phải trả giá bằng cả một tông môn hùng mạnh cũng không díu mày lấy cái. Hai là nếu không chèo kéo được hắn, sẽ tranh thủ hắn chưa trưởng thành, trực tiếp ra tay trảm sát bằng mọi giá.

Một thiên tài sở hữu võ hồn cấp 9 xuất hiện ở khu vực U Châu này, đợi tới khi hắn trưởng thành, tuyệt đối có thể thay đổi cục diện của khu vực U Châu đã tồn tại mấy ngàn năm nay đấy.

Không chỉ Dương Kiệt và Hạ Cơ tỏ ra bất ngờ trước võ hồn của Dương Diễn, ngay cả đám nửa người nửa thú kia cũng không kềm được lộ ra vẻ kinh ngạc khó tin.

" Haha, không ngờ, không ngờ thằng nhóc kia lại là thiên tài vạn năm hiếm gặp sở hữu võ hồn cấp 9. Quả thật bất ngờ quá đi." " Hay, hay, chỉ nghĩ tới cảnh ra tay tra tấn trảm sát một thiên tài như thế thôi, còn sướng hơn việc làm tình với một mỹ nhân sắc đẹp tuyệt trần nữa là." " Nảy, này, nhớ là đừng làm chết thằng nhóc đó nhé, để dành cho bọn ta từ từ chơi với nó nữa chứ, hahaha ~~~~!!"

Sự bất ngờ của chúng chỉ duy trì được vài giây, sau đó cả đám bật cười khúc khích. Nếu như Dương Diễn là một chân nguyên cao cấp hay thậm chí một kẻ mạnh tông sư, chúng trực tiếp quay đầu bỏ chạy hoặc quỳ xuống van xin tha mạng.

Nhưng xét cho cùng, Dương Diễn mới chỉ là một chân nguyên sơ cấp tầng thứ 3, cho dù sở hữu võ hồn cấp 9 thì đã sao nào? Cùng lắm chỉ mạnh ngang với một chân nguyên tầng thứ 10 mà thôi. Nên nhớ trong nhóm kẻ yếu nhất cũng là một tông sư tầng thứ 1, thủ lĩnh trong nhóm còn là một tông sư tầng thứ 3 nữa kìa.

Có thể hơi phiền phức chút, nhưng hoàn toàn không đáng ngại gì cả. Chỉ là tốn thêm chút thời gian để chơi với đối phương thôi mà.

" Sát ~~~~~~~~~~~!!!" Không chút chần chừ do dự, sau khi Băng Kỳ Lân nhập vào cơ thể, toàn thân Dương Diễn bị bao phủ bởi lớp băng khí màu xanh lam bắt mắt, có hình dáng khá giống với Giới Vương Quyền của Dương Kiệt, trực tiếp tung người lên không trung, cơ thể duỗi ngược xuống, thanh kiếm chĩa về trước, đầu dưới chân trên, tựa như mũi tên băng cắm thẳng về phía con quái vật đứng ra thách đấu.

" Chờ đã mặt đá, Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp, ta bổ, bổ, bổ ~~~~!!!" Dương Kiệt cũng tỏ vẻ không kém cạnh, cơ thể xoay tròn ba trăm sáu chục độ tại chỗ, gần cả chục quả chùy khí khổng lồ được quét ra, bắn thẳng về phía mục tiêu.

" Vô ích thôi, Hỏa Diệm Nhất Kích, phá ~~~~~~~~~!!" Cây thương dài xoay tròn trước mặt vài vòng, sau đó theo tư thế đâm thương đâm thẳng về phía trước, thân thương lập tức hình thành một tia lửa khổng lồ có vô số tia sét màu tím vây quanh bắn thẳng về phía Dương Diễn đang từ trên không trung bắn xuống và những quả chùy khí khổng lồ của Dương Kiệt.

Uỳnh ~~~ uỳnh ~~~ uỳnh ~~~~~~!!

Hai tuyệt học và cơ thể của Dương Diện va đập vào nhau, hình thành tiếng nổ tung vang trời liên miên không dứt, hình thành những cơn gió lốc đáng sợ thổi bay mọi thứ ở xung quanh.

Phục ~~~~~~~~~!!!

Dương Diễn trực tiếp bị đánh bay về phía sau, Dương Kiệt tuy không đánh sáp lá cà, nhưng cũng không khá hơn là bao, bị những cơn gió lốc đáng sợ tạt thẳng vào người, tựa như vừa bị một chiếc xe hơi tông thẳng vào người, ruột gan trong cơ thể đảo lộn, té bay về phía sau gần chục mét.

" haha, sao thế này, chỉ hai thằng nhóc con chân nguyên thôi mà, có thế mà cũng giải quyết không xong, mất mặt quá đi." " Sao, chú mày có được không đấy, không được thì cút sang một bên để anh đây ra giải quyết thay mày, chứ bị hai tên chân nguyên quèn đánh đẩy lùi về phía sau, quả thật mất mặt quá đi." " Hahahaa ~~~~~~!!"

Đúng thế, con quái vật kia tuy một chiêu đánh bay cả hai ra xa, nhưng bản thân hắn cũng bị đẩy lùi về phía sau vài bước. Tuy không chút mảy mây bị thương, thậm chí chỉ nhổ bãi nước bọt là xem như hết chuyện. Nhưng quan trọng nhất là mất mặt trước đám đông kìa.

Một kẻ mạnh tông sư bị hai tên chân nguyên sơ cấp đẩy lùi về phía sau, tuyệt đối là một sỉ nhục không thể tha thứ được ~~~~!!

" AAAA, lũ chuột nhắt kia, chúng mày phải chết ~~~~~~~~~~!!" Trước những lời trêu chọc của đồng bọn, con quái vật phẫn nộ điên cuồng, cơ thể nhảy lên cách mặt đất khoảng hai mét, xoay tròn liên tục trên không trung, cây thương từ trên xuống dướt chẻ mạnh xuống: " Phá Thiên Nhất Kích, Thương Phá Thương Khung, chết này ~~~~~!!!""

Roẹt ~~~~~~~~~~~~~~!!!

Không gian tựa như bị một sức mạnh vô hình nào đó xé rách, một cây thương khí khổng lồ toàn thân màu vàng kim từ trong không trung xuất hiện chẻ thẳng về phía Dương Diên và Dương Kiệt đang nằm ngã trên mặt đất vẫn chưa thể đứng dậy.

" Băng Thành Vạn Lý, mở ~~~!!" " Huyền Vũ Hộ Thể, mở ~~~!! Phì Lũ Mỡ Bụng Hộ Thể, mở ~~~~~~!!!"

Ngay trước mặt cả hai xuất hiện một bức tường băng dài liên miên không có điểm cuối, tường thành dày gần 5 mét là ít. Ngoài ra, Huyền Vũ biến hình thành một tấm khiến khổng lồ tựa như được khảm ngay trên tường thành, chiếc mở bụng khổng lồ chắn ngay trước cả hai ngay sau lưng tường thành, hình thành hai lớp phòng thủ kiên cố.

Rầm ~~~~~~~~ rầm ~~~~~~~~~~~ rầm ~~~~~~~~~~!!

Vị trí va chạm giữa cây thương vàng kim và tường băng, khiên Huyền Vũ hình thành một vụ nổ như bom nhiệt hạch được thả xuống, khói lửa phun bắn ngút trời, tựa như một cái nấm khổng lồ vậy.

Tường băng và khiên Huyền Vũ không chịu đựng được quá lâu, bề mặt đã xuất hiện những vết nứt chi chít đáng sợ. Chỉ trụ được khoảng vài giây đã bị đánh vỡ tan ra trong không khí, cây thương vàng kim đã bị nhợt nhạt đi khá nhiều, tựa như có thể biến mất bất kỳ lúc nào, nhưng nó vẫn cứ thế chẻ thẳng xuống đầu của cả hai, chạm thẳng vào bức tường phòng thủ cuối cùng, chính là cái mở bụng khí tựa như cái nấp nồi của Dương Kiệt.

Uỳnh ~~~~~~~~~~~~!!!

Lại thêm một tiếng nổ vang trời vang lên, uy lực của cây thương hoàng kim đã bị giảm tới cực đỉnh, nhưng vẫn đủ sức phá vỡ cái mỡ bụng dạng khí của Dương Kiệt. Nhưng tất cả những gì nó có thể làm chỉ được như thế mà thôi, hai đòn đánh chỉ va chạm nhẹ vào nhau lập tức biến mất. Nhưng cả Dương Kiệt và Dương Diễn lại lần nữa bị hất bay ra xa do uy lực còn tàn dư sau vụ nổ.

Nghiêm trọng nhất là Dương Kiệt, võ hồn lần nữa bị vỡ, lúc này đầu như bị hàng trăm, hàng ngàn cây kim chọt thẳng vào, đau đớn tới tận linh hồn, miệng không ngừng gào thét đầy đau khổ.

Lúc này cơ thể của con quái vật run lên liên hồi, không phải run vì kiệt sức hay bị thương, mà là run vì cơn phẫn nộ tột cùng của hắn.

Ba lần bảy lượt bị hai con kiến yếu ớt làm bẻ mặt trước thiên hạ, danh dự bị dày vò không còn chút thể diện trước mặt đồng đội. Lúc này hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được những ánh mắt đầy khinh thường chế giễu của mấy tên đồng đội trời đánh đang không ngừng phóng thẳng về phía mình đấy chứ.

" Tuyệt học thần thông, Thiết Giác Xung Đỉnh ~~~~~~!!" con quái thú đã mất hết kiên nhẫn, trực tiếp sử dụng thần thông sau khi phục dụng nhân thú quả của mình, chân không ngừng quét mạnh liên hồi trên mặt đất, hình thành những tia sét tựa như những con rắn nhỏ đang lượm lờ, chiếc sừng nhọn trên đỉnh đầu cúi thẳng xuống, giống hệt như con tê giác chuẩn bị húc vào đối phương vậy.

Cả Dương Kiệt và Dương Diễn đều đồng loại biến sắc, dốc hết toàn bộ sức lực đứng bật dậy, nhưng đối diện khí thế của đối phương, có chút đứng không vững. Đặc biệt là Dương Kiệt, vẫn còn chưa hồi phục bởi những cơn đau đầu đáng sợ.

" húc ~~~~~~~~~~~!!!" Con quái thú tựa như cơn cuồng phong đáng sợ, với tốc độ xé gió húc thẳng về phía Dương Kiệt và Dương Diễn.

Pằng ~~ pằng ~~~~~~~~~~~~~~!!

"cơn gió lốc" đáng sợ từ chính giữa cả hai xuyên thủng qua, Dương Kiệt và Dương Diễn không kịp phản ứng gì cả, có cảm giác như bị chiếc xe tải hạng nặng tông thẳng vào người, máu từ trong miệng phun bắn ra như vòi nước đang mở to ra hết cỡ, ruột gan đảo lộn, bị tông bay ra xa, tông gãy cả gần năm, sáu cây đại thụ khổng lồ.

" Dương sư huynh ~~~, heo mập ~~~~~!!!" Hạ Cơ đứng quan chiến ở phía xa kêu thét lên vì hoảng sợ lo lắng, nhìn thấy con quái thú đã quay đầu lại sau cú húc lúc nãy, tiếp tục định tông thẳng về phía Dương Diễn thêm lần nữa.

" A ~~~~, mau ngừng tay, võ hồn hiện ~~~, tuyệt học võ hồn, Mị Hoặc Chúng Sinh ~~~~~~~~~!!!" Không thể tiếp tục khoang tay đứng ngoài nữa, Hạ Cơ lần đầu tiên ra tay, trực tiếp kích hoạt võ hồn của mình, đồng thời thi triễn ngay tuyệt học võ hồn không chút do dự.