Chương 32: Đại tinh tinh Son Goku

Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 32: Đại tinh tinh Son Goku

Đại tinh tinh giơ bàn chân to lớn, đạp nát hết thảy.

GoMinh nghe ngòng, cũng nghe thấy một bàn chân của Đại tinh tinh rơi về phía mình. Hắn vội vàng nhảy sang một bên né tránh. Sức mạnh của Đại tinh tinh hiện tại là gấp mười lần Goku, hắn cũng không thể chính diện chống lại, nhất là còn bịt mắt. Hắn cũng chưa đạt được Ultra Instinct.

"Bulma!!!! Mau nói cho tớ mặt trăng ở đâu!!!!" GoMinh vội vã hét lên.

"H.... hướng đông!!!!" Bulma vội vã kêu to.

"Cái gì?!!! Hướng nào?!!!" GoMinh vội vã kêu to. Lúc này, mọi người đang cực kỳ rối loạn, tiếng hò hét khắp nơi, cho nên cho dù GoMinh đã luyện ra một đôi tai cực kỳ linh mẫn, cũng khó mà nghe ra.

"Oolong, mau biến thành loa." Bulma vội vã nói.

Oolong cũng biết tình thế nguy hiểm, thế là biến thành loa.

Sau đó Bulma đưa loa cho Puerh, vội vàng nói: "Mau nói hướng đông, nói to vào."

Puerh nghe thấy, vội vàng hét vào loa: "HƯỚNG ĐÔNG!!!!!!!!!"

Lần này thì GoMinh nghe thấy, hắn giơ lên khăn, nhìn một chút vị trí của mình, sau đó lại bỏ khăn xuống, quay qua hướng đông của khán đài, vận đủ khí lực: "Ka me ha me ha!!!!!!"

Đòn Kamehameha bắn thẳng về phía mặt trăng, lập tức khiến ánh trăng biến mất...

Lúc này GoMinh hô to: "Bulma, ánh trăng biến mất chưa?"

Lúc này Bulma cũng ngơ ngác nhìn về phía mặt trăng, trợn tròn mắt. GoMinh gọi mấy cái mới tỉnh hồn lại.

"Mất rồi." Lập tức bảo Puerh bắc loa kêu to.

GoMinh lúc này mới yên tâm lấy xuống khăn, quan sát một chút bầu trời, lại nhìn về phía Đại tinh tinh.

Lúc này Đại tinh tinh đã biến lại trở thành Goku. Lúc này Goku đã biến trở về cậu bé 12 tuổi, có điều toàn thân lại không mảnh vải che thân.

"Krillin! Phiền phức cho tớ mượn đồng phục của cậu một chút." GoMinh vội vàng nói: "Goku cần quần áo."

Krillin cũng nhìn thấy hiện trạng của Goku, vội vàng thay quần áo của mình cho cậu bé.

Mọi người bắt đầu đánh thức Goku:

"Goku!!! Mau dậy đi!!!"

Lúc này Quy lão quay về phía trọng tài: "Còn chờ gì nữa, mau đếm đi!!!" Hắn cũng sốt ruột vì đệ tử của mình. Thà rằng không thắng cũng phải bảo toàn nó.

"À được được..." Trọng tài bắt đầu đếm: "Một... hai... ba... bốn..."

"Goku, dậy đi!!!" Krillin kêu khóc.

"Thôi không cần, có lẽ hiện tại cậu ấy chỉ muốn ngủ!!" Yamcha bỗng nhiên nói.

Bất quá, khi trọng tài vừa đếm đến tám, Goku lập tức mở choàng mắt ra, thức dậy.

"Oa!!" Vươn mình đứng dậy, giống như không cảm thấy chút mệt nhọc nào, hơn nữa còn tràn đầy lực lượng.

Mọi người trố mắt nhìn, chỉ thấy Goku hỏi: "Thế nào rồi? Trận đấu của tớ thế nào?"

"Ch... chưa xong đâu." Krillin kích động nói.

"Goku, còn cố gắng được không?" Quy lão lo lắng nói.

"Vẫn được." Goku tự tin nói.

"Mọi người, có thể giải thích cho chúng tôi về sự tình vừa diễn ra được không ạ?" Trọng tài lúc này xen vào.

"Là thế này, anh em chúng tôi có một đặc điểm là nếu để đuôi thì mỗi đêm trăng tròn sẽ hoá thành Đại tinh tinh và mất đi lý trí." GoMinh lúc này làm giải thích: "Bất quá anh cũng không cần lo lắng, mặt trăng hiện tại đã không có rồi."

"Không?? Không có???...." Trọng tài ngơ ngác: "Vậy có phải vừa nãy chính là cậu đã..."

"Chính là tôi bắn nát ánh trăng..." GoMinh thừa nhận.

"Quả không thể tin được, thưa chưa vị!!!! Lại có người có thể bắn nát ánh trăng!!!!" Trọng tài bắc loa hô to: "Cậu bé làm như vậy khiến cho bao nhiêu đôi tình nhân từ giờ thiếu mất sự lãng mạn đây???"

Khán giả lúc này phục hồi tinh thần lại, cũng phản ứng:

"Đúng a! Mặt trăng không có!!"

"Thế từ giờ làm sao giờ?!!!"

"Tại thằng nhóc kia cả đấy!!!"

"Đúng, tại anh em nhà nó!!!"

.....

Nhìn thấy quần tình phẫn nộ, GoMinh cũng nuốt nước bọt một chút, lập tức lại chẳng thèm quan tâm. Hắn giờ chỉ muốn phân thắng bại với Goku mà thôi.

"Hai cậu, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng, trận đấu sẽ tiếp tục." Trọng tài hô.

Khán giả cũng yên tĩnh lại, mặc dù hành động của anh em nhà họ Son khiến bọn họ giận dữ, nhưng cuộc chiến giữa hai cậu bé vẫn khiến cho bọn họ hứng khởi. Dù sao quá đặc sắc (mặc dù bọn họ không nhìn thấy gì...).

GoMinh cùng Goku đứng đối diện nhau, lập tức lại lao vào nhau như hổ đói sau tiếng hô: "Bắt đầu!!" của trọng tài.

Có điều lần này GoMinh rõ ràng rơi vào hạ phong. Hắn bị ép đánh tuyệt đối. Đây là do lúc nãy hắn tốn quá nhiều thể lực vào việc tung đòn Kamehameha, cho nên hiện tại bị Goku đè lên đánh.

Lập tức bị tung một đòn đá vào bên hông, GoMinh không kịp đỡ, bay ra ngoài.

Bulma thấy GoMinh như vậy, lập tức đoán được hắn quá mỏi mệt, dù sao nàng cũng thấy chiêu Kamehameha đó của GoMinh.

Thế là Bulma đau lòng hô: "GoMinh, còn chờ gì nữa, mau bỏ phụ trọng ra, nếu không thì không thắng được!!!"

Mọi người ngơ ngác.

"C... còn phụ trọng?" Có khán giả nghẹn ngào hô.

"Quái thai như vậy?!!" Có khán giả lại hô.

"Đúng là anh em song sinh mà, tên nào tên nấy thực lợi hại."

.....

GoMinh cười khổ một tiếng, không nghĩ tới Bulma lại nói ra, thế này thì không giấu được rồi.

Quả thế, đã thấy Goku vội vàng hô: "GoMinh, mau bỏ phụ trọng ra, nếu không không cần đánh nữa!!!"

GoMinh bất đắc dĩ gật đầu, sau đó quay đầu đối với trọng tài hỏi: "Trọng tài, dừng ít phút được chứ?"

"Đ... được..." Trọng tài lắp bắp nói, hắn đang định bình luận phụ trọng của GoMinh có thể là mười kg, bất quá nhớ tới cái áo nặng 100 kg của GoMinh thì lại im như thóc.

GoMinh đi vào nhà trong, bỏ quần trong, giày, mảnh vải quấn cổ tay ra. Sau đó lại mặc lại võ phục, bước vào sân đấu. Lần này hắn là đi chân trần.

"Ồ, chẳng lẽ phụ trọng của cậu ấy là giày cùng mảnh vải nơi cổ tay? Cũng không thấy gì lạ kỳ à." Có khán giả bình luận.

"Ngươi biết cái gì, không thấy lúc trước GoMinh cởi cái áo mà nặng tới 100 kg sao? Mấy thứ đồ kia hẳn cũng thế! Không thể tưởng tượng cậu bé lại chăm như thế. Có lẽ chúng ta không nên trách cậu ấy về chuyện ánh trăng, dù sao ai cũng không muốn biến thành quái vật tàn phá bừa bãi." Có người cảm thông.

"Biết không? Những kiện đồ vật đó đều là công nghệ cao đó! Không biết hai người bọn họ là công tử nhà ai?" Lại có người tò mò.

Lúc này, hai cậu bé lại đối mặt.

"Bắt đầu!" Trọng tài hô.

Goku lập tức xông lại gần GoMinh, một đấm nhắm ngay mặt cậu bé. Có điều lần này GoMinh chỉ giơ một nắm tay liền bắt lấy:

"Anh Goku, đến đây kết thúc được rồi. Trận đấu này sẽ khiến anh có áp lực nhiều hơn, mong anh cố gắng." GoMinh nói thầm, sau đó lấy tốc độ cực nhanh vòng ra sau lưng Goku, giở chiêu giống hệt trong nguyên tác Jackie Chun dùng để đánh bại Krillin: Hai tay dùng làm chưởng đao chặt vào phần ngay dưới gáy Goku.

Đánh đúng vào điểm này là vì GoMinh có một suy đoán về điểm yếu của người Saiyan. Dù sao nơi đây cũng chính là một trong những phương án để trở thành Super Saiyan. Nó bao gồm dây thần kinh đau đớn, vậy nên một khi đánh vào liền đau không gượng dậy nổi.

Bất quá GoMinh cũng không lo đánh hỏng Goku. Không nói tới sức khôi phục mạnh mẽ của người Saiyan, chỉ nói tới khoang thuyền chữa bệnh cũng đã đủ dùng. Hơn nữa Goku xưa nay chính là không dựa vào cái dây thần kinh gì để biến thành Super Saiyan...

Mà lại thế giới này còn có Đậu thần a. Chỉ cần hôm nào ăn Đậu thần, di chứng gì chả hết?

Về phần Namu lúc trước cũng đánh vào sau lưng Goku, nhưng cho lực không đủ mạnh, không thể nào đánh ngất Goku, nhưng cũng khiến Goku đau đớn một hồi.

Goku trợn tròn mắt, ngã dập mặt, sau đó hôn mê.

"Trọng tài, đếm đi." GoMinh bình thản nói với trọng tài.

Trọng tài kinh ngạc kêu lên: "Một... hai... ba... bốn....... Mười!!!"

"Thật bất ngờ! GoMinh đã chiến thắng!!" Trọng tài hô to: "Sau khi cởi phụ trọng, cậu ấy đã hạ gục người anh song sinh chỉ với một đòn. Ừ, vì thời gian quá ngắn ngủi cho nên tôi đoán đó chỉ là một đòn!!!! Có đúng không vậy, thưa cậu GoMinh?"

Lại đưa Mic cho GoMinh.

"Đúng vậy." GoMinh bình thản nói.

"Thật tuyệt vời, GoMinh quá mạnh!!!! Và giờ chúng ta có nhà vô địch của giải đấu năm nay!!!!" Trọng tài hô to, sau đó bắt lấy tay GoMinh ý đồ giơ lên.

GoMinh cũng không có phản kháng, thuận theo tay trọng tài liền giơ cao, mặt cười tươi rói.

"Oa!!! GOMINH quá đẹp trai!!!" Đây là Bulma.

"Oa!!!! GoMinh cuối cùng cũng thắng!!!!" Đây là Oolong.

"Oa!!! Thật tội nghiệp cho Goku!!!" Puerh khóc lóc.

"Oa!!! Goku thua rồi!!!" Krillin cùng Yamcha đau lòng hô.

"Oa!! Thằng bé kia giỏi thật, không thể hiểu nổi nó luyện thế nào?!!" Đây là Quy lão.

"Oa!! Đứa em sinh đôi lại thắng kìa!!!" Đây là khán giả nam.

"Oa!! Cậu bé thật đáng yêu, lớn lên chắc đẹp trai lắm!!!!" Đây là khán giả nữ.

"Oa!!! Cuối cùng cái hôm kinh khủng này cũng kết thúc!!!" Đây là trọng tài tóc vàng.

.......

Lúc này, Goku đã từ trong mơ màng tỉnh lại, chỉ thấy GoMinh cười nói: "Anh tỉnh lại nhanh hơn dự đoán của em đấy."

"Chiêu đó của em là gì vậy? Vì sao đau đớn như thế?" Goku kinh ngạc nói.

"Đó là tại em đánh vào điểm yếu đó." GoMinh cười nói: "Em phát hiện điểm yếu đó ở vị trí đó trên lưng, cho nên đánh vào anh. Hy vọng ngày sau anh biết mà rèn luyện điểm yếu đó."

Goku cười nói: "Yên tâm, lần này là em thắng, nhưng lần sau không có chuyện đó đâu."

"Hê hê, lần sau em vẫn thắng thôi." GoMinh cười dài.

"Đừng tự tin như thế." Goku cười nói.

Lúc này Krillin cùng Yamcha ở bên cạnh cũng nói: "Goku, GoMinh quá mạnh, lúc đó cởi phụ trọng ra như biến thành người khác ấy, di chuyển nhanh đến chúng ta đều không thấy gì cả."

"Ừ nhỉ." Goku cũng phát hiện lúc đó mình không bắt kịp bóng hình của GoMinh.

Bất quá hắn chính là người lạc quan: "Không sao, lần tới tớ sẽ không chỉ bắt kịp thôi đâu, còn chiến thắng GoMinh nữa."

"Lạc quan thế là tốt." GoMinh thầm nhủ.