Chương 31: GoMinh vs Goku

Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 31: GoMinh vs Goku

"Ta là Muten Roushi." Ông lão hay chính là Quy lão nói: "Nhìn thấu nội tâm chỉ là trò trẻ con với ta."

"Ngài thực sự là Muten Roushi sama à..." Namu hô.

"Suỵt suỵt!!" Quy lão vội vàng làm dáng ngậm miệng: "Chưa ai nghe thấy đúng không?"

"Tại sao ngài phải cải trang để tham dự đại hội?" Namu vội vàng hỏi.

"Cậu biết đấy, ba đệ tử của ta là Goku, Yamcha, Krillin đều tham gia kì đại hội lần này..." Quy lão nói: "Khi còn luyện tập với ta, ta nhận thấy tiềm chất của chúng rất lớn, vượt xa cả kỳ vọng của ta."

"Đặc biệt là Goku, một thằng bé phi thường, dường như được trời ưu đãi, vốn đã mang trong mình sức mạnh tiềm ẩn." Quy lão tiếp tục: "Sau khi giao đấu với nó, ta nghĩ cậu cũng cảm nhận được điều đó... Để kiểm tra năng lực của chúng, ta phải tham gia giải Tenkaichi Budokai này... Thực sự chúng nó đã trở nên quá mạnh, ta sợ rằng chúng sẽ dễ dàng vô địch cái giải này... Nhưng dù sao thì trẻ con cũng là trẻ con, nếu quá tự kiêu vào khả năng của mình thì sao có thể khôn lớn được. Ta muốn chúng sau này phải trở thành những bậc kì tài võ học!! Vì thế ta cải trang tham gia kì đại hội này, để chúng biết rằng trên thế gian này vẫn còn nhiều người tài giỏi hơn chúng..."

"Nhưng ngài... thua a..." Namu ngơ ngác hỏi lại.

Quy lão bị hỏi sững sờ một chút, chợt thở dài: "GoMinh, ta cũng muốn dạy cậu bé đó một bài học, dù sao cũng gọi ta một tiếng Sư tổ... Có điều nó quá mạnh. Thế nên kế hoạch của ta đổ bể hết. Bất quá không sao, GoMinh rõ ràng trưởng thành hơn Goku nhiều. Để GoMinh dạy Goku một bài học cũng được. Dù sao cũng là anh em với nhau."

Quy lão có vẻ đoán chắc GoMinh sẽ chiến thắng Goku.

"Vậy thì đúng bộ tóc này là giả rồi." Namu cười nói.

"Ừ! Ta phải dùng một loại keo đặc biệt để dán nó lại đấy, ngứa ngày lắm!" Quy lão nói.

"Được nói chuyện với ngài thật là một vinh dự..." Namu cười nói: "Nhưng tôi phải gửi lại ngài viên Capsule này... thú thật thì tôi không có đủ tiền để mua nước chứa đầy nó..."

"Ha ha ha..." Quy lão cười nói, sau đó chỉ vào giếng nước: "Gì chứ ở chỗ này thì nước không thiếu, cậu có thể lấy thoải mái, bao nhiêu tùy ý, không phải tốn tiền đâu!"

"Cái... cái gì!!!" Namu ngơ ngác...

"Mà lại..." Quy lão đột nhiên nhìn về phía cái đầu trọc của Namu: "Cậu cũng giúp ta một việc nhé!"

"Việc gì ạ? Bất kể việc gì tôi cũng sẽ giúp, bởi vì ngài giúp tôi nhiều lắm." Namu chắp tay thành khẩn nói.

..................

"Đã hết thời gian nghỉ giải lao!!! Xin mời hai đấu thủ Son GoMinh cùng Son Goku ra sân đấu!!!!" Trọng tài hô hoán.

"Kính thưa quý vị khán giả!!! Giây phút chúng ta chờ đợi đã đến!!! Những giây phút cuối cùng của đại hội Tenkaichi Budokai!!!" Giọng nói tiếp tục vang vọng: "Người mạnh nhất của đại hội năm nay là ai trong hai cậu bé Son? Câu trả lời sẽ có ngay sau ít phút đây!!!!"

"Học trò của ông hay anh em sinh đôi với nó sẽ thắng đây?" Yamcha nói với Quy lão.

"Hừ, cậu vẫn tưởng tượng? Có bệnh à." Quy lão bực mình nói.

"Việc gì phải giả ngây nữa? Con biết là sư phụ rồi." Yamcha vuốt cằm nói.

Đột nhiên Quy lão nhìn ra phía ngoài, nói: "Này, nhìn đằng kia kìa, đó có phải là Muten Roushi không?"

Yamcha vội vàng nhìn lại, chỉ thấy một người trông giống hệt lão Rùa, trong lòng vô cùng kinh ngạc: "Vậy ông không phải là Muten Roushi ư?"

"Ta đã nói với cậu ngay từ đầu rồi!" Quy lão cười híp mắt nói.

"Này, ông ta không phải Sư phụ đâu." Yamcha vội vàng nói với Goku cùng Krillin.

"Vậy sao, ra là người khác à." Goku cũng không để ý lắm, dù sao đó không phải là đối thủ của mình.

"Xin mời bước ra ngoài!!! Hai đấu thủ của chúng ta!!!" Trọng tài hô to.

Goku cùng GoMinh cùng bước ra, đối mặt lẫn nhau.

"Anh Goku, đây là cuộc chiến đầu tiên kể từ khi chúng ta chia tay." GoMinh dừng một chút rồi nói: "Nhưng chắc chắn sẽ không phải cuộc chiến cuối cùng."

"Em nói đúng." Goku gật gù: "Mặc kệ ai thắng trận này, cuộc chiến giữa chúng ta cũng mới bắt đầu mà thôi."

"Hai người đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?!!!" Trọng tài hỏi GoMinh cùng Goku.

"Đã sẵn sàng." Hai người cùng gật đầu.

"Vậy trận chiến bắt đầu!!!" Trọng tài hô to.

Gần như sau tiếng hô của của trọng tài, Goku cùng GoMinh lao vào nhau với tốc độ như tên lửa.

Goku trước hết đấm một phát vào ngực GoMinh, nhưng lại bị cẳng tay GoMinh gạt ra. Goku lại lên gối một phát, nhưng cũng bị GoMinh lên gối cản lại. Sau đó lại là một cú đấm thẳng, lại bị GoMinh lách người tránh được. Nhưng lần này GoMinh lại thừa thế tiến lên, cùi chỏ huých vào dưới nách Goku, lại bị Goku lấy tay bóp chặt.

Hai người tách ra, GoMinh khen: "Khả năng thiếp thân vật lộn của anh tăng lên đáng kể đấy!"

"Ha ha, anh thường ngày có bạn để so tài." Goku cười nói: "Còn em dường như cũng không có tăng lên."

"Đúng đấy, em cũng không có người để so." GoMinh gật gù, lại thầm nghĩ: "Xem ra không có người đối luyện thật không được."

"Chúng ta tiếp tục nào." Goku nói.

"Được." GoMinh đồng ý.

Hai người lại lao vào nhau. Lần này GoMinh quơ tay, một vả liền nhằm về phía mặt Goku, lại bị Goku giơ cẳng tay cản lại.

GoMinh thu tay lại, tay kia dựa thế tiếp tục tiến lên, đấm móc về phía mặt Goku, lại bị Goku ngửa đầu ra sau né tránh. GoMinh nhân cơ hội đạp chân về phía chân phải Goku, lại bị Goku như có đoán trước, giơ chân cản lại.

Dựa thế, Goku lùi về sau một bước, nhưng lần này GoMinh không dừng lại, tiếp tục tiến lên, một đá ngay eo Goku. Goku vội vã giơ chân, co người cản lại. Lần này Goku liền cảm thấy chân tê rần.

Tiếp đó GoMinh lấy chân đá làm chân trụ, chân còn lại giơ lên, đạp thẳng vào bụng Goku. Cậu bé không kịp né tránh, ăn ngay một đá liền bay ra ngoài.

"Goku đã bay ra!!!" Trọng tài hô: "Tuy rằng tôi không nhìn thấy gì cả nhưng có vẻ như cậu bé đang ở hạ phong! Có vẻ như người anh em sinh đôi của cậu quá mạnh!!!!"

"Hay quá, GoMinh!!!!" Bulma reo hò cổ vũ.

"Cố lên GoMinh!!!" Oolong cũng không chịu thua kém.

"Goku rất thắng!!!" Puerh không cam lòng hét.

"Thằng nhóc GoMinh mạnh thật." Quy lão lẩm bẩm: "Không hiểu nó đã tu luyện như thế nào?!!"

"Ai, xem ra lại đánh không lại nó rồi, ngay cả Goku cũng đánh không lại luôn." Yamcha thở dài.

"Cố lên Goku!!!" Krillin không cảm lòng hô.

"Cú đá vừa rồi của em là sao thế? Hoàn toàn khác với lúc trước." Goku tò mò hỏi.

"Em mới luyện đấy. Gọi là Muay Thái." GoMinh cười dài nói. Trí nhớ càng ngày càng tốt khiến GoMinh nhớ về quá khứ nhiều hơn. Trước đây hắn cũng luyện chân bằng cách đá vào cây, hiện tại chẳng qua là quen thuộc một chút các đoạn clip nhớ được mà thôi.

"Ra thế, cú liên hoàn thật là lợi hại." Goku khen ngợi, lại nói: "Xem chiêu mới của anh đây."

Chỉ thấy lúc này, Goku đứng trước mặt GoMinh, cười hì hì, sau đó đột nhiên biến thành tàn ảnh.

"Tàn tượng quyền? Anh biết là chiêu đó vô dụng mà..." GoMinh nói, nhưng vẫn đề phòng cẩn thận, chỉ thấy xung quanh mình bỗng nhiên xuất hiện bốn Goku, tất cả đều xông về phía mình.

GoMinh nhíu mày, yên lặng lắng nghe, hy vọng phân biệt ra được thật giả.

"Ở phía trên!" Đột nhiên GoMinh vội vã giơ tay lên, liền bị Goku từ phía trên đạp cho lui lại vài bước.

"Hay lắm!" GoMinh khen ngợi: "Thiên phú của anh thật mạnh mẽ, chỉ cần có thể bức ép ra, liền không có cuối cùng."

"Em cũng vậy." Goku cười nói.

"Em thì khác." GoMinh cười đáp lại.

"Khác?" Goku nghi hoặc.

GoMinh cũng không giải thích, hắn khác Goku ở chỗ hắn có cái tâm võ đạo còn Goku có cái tâm xích tử. Điều này khiến con đường của hai người cũng sẽ khác nhau.

Giống như hiện tại, mặc dù GoMinh có thể sử dụng ra tàn tượng quyền, nhưng nhất định sẽ vi phạm phong cách chiến đấu của hắn, hơn nữa dùng ra chưa chắc sẽ mạnh hơn Goku.

Hai người lại xông vào nhau, lần này Goku vừa lên liền y nguyên một cước chân phải định đá ngay eo GoMinh, xem ra là ý đồ học trộm chiêu Muay Thái.

GoMinh nhanh như chớp phản ứng, cúi người, cẳng tay trái đỡ đòn đá của Goku, tay phải nhanh như chớp vỗ vào đùi chân trụ của cậu bé, sau đó vẫn là tay đó nhanh chóng móc lên, biến chưởng thành đao, gạt trúng cổ Goku.

Goku lúc này mới nhớ ra có biến hoá này, chịu đựng đau đớn ở đùi, hai tay ôm mặt che chắn. Chưởng đao gạt vào, liền gạt Goku văng ra.

"Xem ra anh vẫn chưa nhớ bài học khi xưa." GoMinh cười hắc hắc nói: "Tuỳ tiện học trộm chiêu thức của người khác thật không tốt."

Chiêu vừa rồi là của Thiếu Lâm Nam Phái, GoMinh từng biểu diễn lúc đối luyện với Goku, lúc đó gạt trúng họng Goku, khiến cậu bé mấy ngày không ăn được cơm.

Goku xoay chuyển tròng mắt, cảm thấy thực khó khăn.

Cậu bé nhíu mày suy nghĩ, lại trực tiếp xông tới, lần này vẫn là thiếp thân vật lộn, có điều lại thỉnh thoảng xen lẫn vài chiêu mới học trộm được.

"Lựa chọn thông minh." GoMinh khen. Có điều lại đến phiên hắn khó giải quyết, bởi vì Goku đang tiến bộ cực nhanh, từng chiêu từng thức đánh dần dần cũng ngang ngửa với GoMinh. Hắn không khỏi cảm thán ngộ tính của cậu bé thực nghịch thiên.

GoMinh cũng không muốn bắt nạt Goku yếu hơn mình, thế là cũng ép bản thân chỉ dùng sức mạnh như Goku.

Hai người quyền đi cước lại, có đi có lại, đánh có tư có vị. Bất quá dần dần chênh lệch cũng hiện ra. GoMinh vì chịu đau trong kiếm trận, hơn nữa bản thân thể lực cũng sung túc cho nên chịu quyền của Goku cũng không có vấn đề gì. Bất quá Goku lại khác, chịu quyền của GoMinh thì đau muốn chết muốn sống, bất quá vẫn cắn răng chịu đựng.

Hai người đánh từ chiều đến tôi. Màn đêm đến, ông trăng ù ù bay lên.

Đang đánh nhau với GoMinh, Goku chợt chú ý tới mặt trăng, đứng lại ngơ ngác nhìn.

GoMinh thấy thế cũng dừng lại quả đấm đang đấm tới, nghi hoặc một chút nhìn Goku, bất quá, ngay lập tức nhớ tới một đoạn ghi trong truyện.

Hắn rùng mình một cái, mồ hôi lạnh rơi như mưa, vội vàng lấy khăn ra che lại mắt của mình, sau đó hô hoán Bulma: "Bulma, mau nói, mặt trăng ở hướng nào?"

Bulma còn chưa hiểu tình huống gì đang xảy ra, tại sao GoMinh phải che mắt?

Thấy GoMinh hỏi thế cũng ngơ ngác một chút. Nàng đang định đáp lại, chợt thấy Goku đang dần dần trở nên to lớn... to lớn... to lớn... và to lớn...

Cuối cùng trở nên cực kỳ khổng lồ! Goku đã hoá thành một con Đại tinh tinh (Great Ape)!!!!