Chương 29: GoMinh vs Jackie Chun

Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 29: GoMinh vs Jackie Chun

"Hiện tại cậu sắp đối mặt với Jackie Chun, cậu đã chuẩn bị sẵn sàng chưa GoMinh?!!" Trọng tài nói: "Mặc dù Jackie rất mạnh nhưng cậu là cháu của Son Gohan, nên chắc sẽ không có gì khó khăn đâu nhỉ."

"Jackie Chun rất mạnh, anh nói đúng." GoMinh híp mắt nói: "Tuy nhiên tôi sẽ đánh bại ông ấy."

"Được rồi!!!" Không biết trọng tài quên hay cố tình, vậy mà không phỏng vấn Yamcha...

"Đã đến giờ cho vòng bán kết!!! bắt đầu với trận thứ năm!! Jackie Chun, xin mời lên sàn đấu!!!" Trọng tài tóc vàng hô hoán.

Chỉ thấy ông lão Jackie Chun khoan thai bước ra khỏi sàn.

"Jackie đã tới!! Giờ thì chúng ta sẽ bắt đầu vòng tiếp theo!!!" Trọng tài hô.

"Cái gì? Không có phần phỏng vấn của ta sao?" Ông lão khó chịu nói.

"Đúng... Đúng rồi..." Trọng tài quên khuấy đi mất, không để ý lại bị Jackie Chun đoạt lấy micro.

"Xin chào!!!" Ông lão quơ mic, nói: "Tôi là Chun chan!!!!"

Sau đó bắt đầu hát: ".... Cô nàng xinh đẹp đứng đằng kia hỡi... Lên xe đi nào!! Anh kéo đi...." Lại còn nhảy theo nhịp điệu. Goku thấy vui quá cũng nhảy theo,

GoMinh nhăn trán, một cái gân xanh hằn lên trán hắn: "Sao mình lại có quan hệ với hai người này?!!!!"

Khán giả ngơ ngác....

Cuối cùng hát xong, ông lão trả mic cho trọng tài. Trọng tài ngơ ngác một chút rồi hô: "Trận thứ năm!!! Bắt đầu!!!!"

GoMinh đứng đối diện với Jackie Chun, lúc này hắn cũng không đeo khăn bịt mắt, tai nghe hay khẩu trang nữa.

"Hơ hơ, xem ra cậu cũng biết ta lợi hại mà!" Jackie Chun đắc ý nói.

"Đúng vậy." GoMinh gật gù, sau đó nói: " Bắt đầu đi!"

GoMinh thủ thế đợi sẳn. Jackie Chun lao vào, tung một cú đấm tay phải. GoMinh lấy cẳng tay trái nhẹ nhàng gạt sang bên, đồng thời trả một cú đấm móc tay phải đúng bài Xa Luân Chùy. Jackie Chun vội vàng đón đỡ, lại tung cú đá chân phải hướng mặt GoMinh, cậu bé liền vung luôn tay phải gạt ra, chân trái nhân tiện đạp vào cẳng chân trụ của Jackie Chun.

Jackie Chun không kịp đón đỡ, nhưng lại nhún một chân nhảy một phát liền né tránh, trên không trung lộn một vòng liền lui ra phía sau.

"Nhảy hay lắm." GoMinh khen.

"Cách đánh thiếp thân của cậu cũng hay lắm." Jackie cũng khen.

"Chờ một chút!!!" Trọng tài vội vàng hô: "Xin mời ngừng một chút!!! Chúng tôi không nhìn thấy gì cả, mong hai người giải thích!!"

"Là thế này..." Ông lão Jackie bắt đầu tốt bụng giải thích, quá trình cũng phải có GoMinh làm mẫu một phen.

"Tôi đề nghị các ngài hãy làm một cái Camera có thể tua chậm nhiều lần." GoMinh đề nghị.

"Tất nhiên, sau lần này chúng tôi sẽ chuẩn bị chu toàn." Trọng tài đồng ý.

"Xin mời lại bắt đầu trận đấu!!" Trọng tài hô: "Lần này tôi sẽ không hô ngừng nữa."

"Được rồi." Hai người đồng ý.

GoMinh cùng Jackie lại đối mặt nhau. Lần này hai người từ từ lại gần, sau đó Jackie hô: "Đỡ này!" Nhằm làm rối loạn GoMinh.

Đó chính là cú vẩy giống y như lúc Jackie đánh với Yamcha. Bất quá lúc này lại vô dụng với GoMinh, chỉ thấy GoMinh chỉ hơi nghiêng người liền né, sau đó chân phải trụ, xoay người, chân trái vung ra phía sau, nhưng lại vọt thẳng lên đầu Jackie. Đây chính là cú đá Muay Thái mà trước kia GoMinh xem ti vi học được.

Jackie Chun không kịp đón đỡ, bị nện choáng váng. GoMinh lại tiến lên, một cú xoay người vả bằng cẳng tay phải trúng ngay mặt Quy lão, khiến lão bay ra ngoài.

"Khụ khụ!!" Ông lão choáng váng, ngồi dậy: "Xem ra ta đánh giá thấp cậu rồi. Bất quá tiếp đó ta sẽ dốc hết sức."

Jackie Chun đứng lên sau đó xông về phía GoMinh. GoMinh đề phòng nhìn ông lão, sau đó đột nhiên thấy hình ảnh ngắt quãng. Hình ảnh vẫn dừng lại lúc ông lão đang chạy.

"Tàn tượng quyền sao?" GoMinh thầm nhủ, sau đó đột nhiên đưa tay gạt sang trái. Nơi đó thình lình hiện ra Jackie Chun, có điều cũng chỉ là xuyên qua tàn ảnh.

"Hai lần?" GoMinh sửng sốt.

"Ở đây này." Ông lão một đá, đá vào eo phải GoMinh khiến hắn bay ra ngoài.

"Hơi đau đấy, ông già kia." GoMinh đứng dậy, xoa eo, cười nói.

Sắc mặt Jackie Chun ngưng trọng, thầm nghĩ: "Xem ra đứa nhỏ này có lực phòng ngự thực mạnh mẽ, ăn một đòn toàn lực của ta mà còn không sao."

"Vậy thử ăn mười đòn xem nào!" Ông lão nghĩ như vậy, lập tức lại xông lên, có điều lần này GoMinh không mắc lừa nữa, mặc cho ông lão dùng ra bao nhiêu lần Tàn tượng quyền, GoMinh cũng gạt được hết.

"Cậu mạnh thật đấy." Ông lão lui lại: "Đứa trẻ này tiến bộ thật nhanh, đã sắp ngang với Goku rồi."

"Ta dốc toàn lực đây." Ông lão nói, sau đó vận khí. Chỉ thấy trên người ông lão nổi từng cục cơ bắp, trông cực kỳ đồ sộ.

"Lạ quá, tớ trông thấy chiêu này từ đâu rồi nhỉ." Goku kinh ngạc nói.

"Là Muten Roushi từng sử dụng đó." Yamcha đương nhiên nói.

"L... là bạo khí à?!" Goku kinh ngạc hơn.

"Ừ, tớ nghi Jackie Chun chính là sư phụ." Yamcha nói ra nghi ngờ của mình.

"S... sư phụ?!!!!" Goku kinh ngạc kêu lên.

Tiếp đó chỉ thấy Jackie Chun như hổ vồ mồi xông vào, GoMinh chỉ có thể liên tục đón đỡ. Tuy rằng hắn gạt ra được đại bộ phận nhưng những đòn đánh của ông lão rơi vào trên người hắn cũng khiến hắn toàn thân đau nhức.

Ông lão đạp một phát, GoMinh không kịp đón đỡ, liền bị bay ra ngoài, cũng may là sát mép nên chưa bị rơi ra ngoài sàn thi đấu.

"Hộc hộc!!!" Hai người đều thở hồng hộc.

"GoMinh, mau bỏ phụ trọng ra!!!" Thấy GoMinh bị đá thảm như vậy, Bulma vội vàng hét lớn.

"Ph... Phụ trọng?!!!!" Mọi người kinh hãi, Jackie Chun cũng dại ra.

"Không cần thiết!" GoMinh nói to: "Lâu lắm mới được chiến đấu như vậy, lúc này bỏ phụ trọng ra làm sao còn gì hay?"

"Tôi có nghe nhầm hay không?" Trọng tài hô: "Đấu sĩ GoMinh nói mình còn đeo phụ trọng, mặc dù tôi không thấy gì cả nhưng có vẻ đó là sự thật. Tôi thật sự là quá kinh ngạc với sức mạnh của cậu ấy!!! Bất quá tôi nghĩ phụ trọng chắc không lớn đâu, tầm mười cân thôi."

"Ừ, chắc chỉ tầm đó thôi." Jackie Chun thầm nghĩ trong lòng, vội vàng nói to để giữ thể diện: "GoMinh, mau bỏ phụ trọng ra, nếu không ta sẽ không chiến đấu với cậu."

"Vậy ông định nhận thua hả?" GoMinh cười híp mắt nói.

"Không, chúng ta sẽ hòa, và không ai được vào vòng trong." Jackie Chun nhìn về phía trọng tài, nháy nháy mắt.

"Đúng vậy, nếu không ai chiến thắng trong trận đấu này, cả hai sẽ bị xử thua, người vô địch sẽ là người chiến thắng trong trận đấu Goku với Namu!!!" Trọng tài vội vàng nói. Lúc này không theo ý Jackie Chun không được a...

"Vậy được rồi." GoMinh bĩu môi, sau đó cởi áo ngoài ra màu đen ra, lộ ra bên trong chiếc áo lót cũng màu đen. Lại cởi chiếc áo lót đen ra, để lộ ra thân thể tui còn non nớt nhưng tràn đầy cơ bắp. Cũng không mang vẻ hung tợn, to lớn như các vận động viên thể hình, mà trông cực kỳ cân bằng, mặc áo vào không ai nghĩ có cơ bắp như thế.

GoMinh tung chiếc áo lót xuống bên ngoài sàn đấu, nhất thời rầm một cái, mặt đất như run lên, trọng tài nhìn lại chỉ thấy mặt đất đã lún xuống, có những vết nứt cực kỳ rõ ràng xung quanh mặt đất.

"X... xin hỏi cái áo này nặng bao nhiêu?" Trọng tài ngạc nhiên hỏi.

"100 kg." GoMinh nhẹ nhàng đáp lại.

"1... 100 kg!!!!" Trọng tài run giọng nói, vội vàng hô: "Thưa quý vị, đấu sĩ GoMinh mặc chiếc áo một trăm cân để chiến đấu!!! Tôi quá ngạc nhiên vì sức mạnh khủng bố của cậu ấy."

Bulma bĩu môi: "Chỉ áo thôi, còn quần, giày nữa a..."

Ông lão run run một cái, trong lòng cực kỳ hối hận: "Chuyện gì a?!!! Rõ ràng là đang tốt lành lại thành như vậy.... Sao giờ, thế này thì không tài nào cho anh em nó bài học được rồi." Ông lão không chỉ muốn dạy cho Goku rằng ngoài núi còn có núi cao hơn nữa, mà còn muốn dạy cho GoMinh, dù sao GoMinh với Goku đều là anh em.

Lúc này, hai người đối mặt, ông lão lại vận khí lên: "Ta tới đây!!!"

Sau đó lại lao vào, lần này không giống như lần trước GoMinh bị đánh mà cậu bé cực kỳ dễ dàng đón đỡ các đòn đánh của ông lão, thậm chí phản chấn từ cẳng tay khiến ông lão không ngừng kêu khổ.

Cuối cùng Jackie Chun đau quá, vội vàng nhảy lùi lại: "Được rồi!! Nếu cậu đỡ được đòn này thì coi như ta thua!"

Sau đó vận khí lên: "Ka me ha me ha!!!!!!!!!!!!!!"

"Kamehameha!!!!" Goku, Krillin, Yamcha kinh ngạc kêu lên: "Thực sự là Sư phụ?!!!!"

Lúc này GoMinh cũng để tay bên hông, sau đó cũng: "Ka me ha me ha!!!!!"

Hai đòn như pháo laser cùng bắn vào nhau, dừng một chút, sau đó ưu thế lập tức nghiêng về phía GoMinh, đòn bắn của ông lão dần dần bị nuốt chửng, sau đó....

Jackie Chun bị bắn bay vọt ra ngoài, va đập vào bức tường mới dừng lại được.

"R... ra ngoài!!!! Tuyển thủ GoMinh chiến thắng!!!!!!!!!!" Trọng tài ra sức hoan hô.

Khán giả vỗ tay reo ầm lên, hào hứng cực kỳ.

"GoMinh chiến thắng, GoMinh vô địch!!!!" Bulma hô to hết sức.

"GoMinh cố lên!!!" Oolong cũng hô.

Puerh thì ỉu xìu, dù sao GoMinh chiến thắng thì cũng mang ý nghĩa GoMinh có thể đánh bại Yamcha.

Lúc này Goku, Yamcha, Krillin vội vàng vọt ra ngoài, tới bên ông lão. Goku hô: "Sư tổ!!!! Sư tổ không sao chứ?"

"Ta lại thua...." Jackie Chun ngơ ngác một chút, lại quay đầu nhìn ba người trẻ tuổi, lập tức cả giận hô: "Ai là sư tổ của ngươi?" Trong lòng thì thầm nói: "Không để lũ chúng nó biết, nếu không thì thật mất mặt!! Ta lại thua cho em trai Goku... Đây chẳng phải là nói..."

"Sư tổ đừng giấu nữa." Goku cười nói: "Dùng được Kamehameha thì ngoài ông nội con, con và GoMinh ra thì cũng chỉ có Sư tổ thôi. Ngài đúng là Sư tổ của tụi con rồi."

"Nói bậy! Ai bảo dùng Kamehameha chỉ có các ngươi?" Ông lão tằng hắng một tiếng: "Ta là bạn của Muten Roushi, ông ta có dạy qua cho ta mà thôi."

"Thật sao?" Goku vậy mà tin: "Sao ông không nói sớm?"

"Ta muốn xem biểu hiện của mọi người mà." Ông lão nói.

"Tôi không tin, đây nhất định là tóc giả của sư phụ." Yamcha không tin, thế là lấy tay tóm lấy tóc ông lão, ra sức rút.

"Oa oa oa oa đau quá!!!!" Jackie Chun ra sức kêu đau, lúc này mới khiến Yamcha buông ra.

"Nói thật mà các cậu không tin!!" Ông lão quát.

"Hơ, con biết rồi, nhất định là ngày thường đội cái đầu trọc giả, đây mới là mặt thật." Yamcha vẫn cãi cùn.

"Ta không điên như thế!!!" Jackie Chun quát lên.