Chương 5: Chiến

Xuyên Tới Liên Minh

Chương 5: Chiến

Đối nghịch so với Piltover là người hàng xóm Zaun, một nơi mà nền khoa học ma pháp đi sai hướng, điều này đã gây ra hậu quả vô cùng đáng tiếc.

Nơi này đã bị ô nhiễm nặng nề. Nhất là khu vực trung tâm, những hoạt động công nghiệp, những nhà máy không ngừng xả khói bụi và khí thải đến nỗi ban ngày ánh mặt trời cũng trở nên yếu nhạt. Không khí chẳng bao giờ trong lành.

Những nguồn nước sông, suối hầu hết đã bị ô nhiễm biến thành những dòng chất thải, chủ yếu là các hóa chất độc hại có thể giết chết bất kì sinh vật sống nào rơi xuống đó.

o0o

Cách trung tâm thành phố Zaun khoảng 4 km về phía Đông bắc. Nhóm người Loyd, Vi, Caitlyn đang ẩn nấp trong một căn nhà hoang âm thầm quan sát một tòa nhà không có gì nổi bật.

Caitlyn nhíu mày, ánh mắt có chút hoài nghi nhìn tòa nhà trước mắt thầm nghĩ " Cái tòa nhà cũ kĩ bình thường này mà là căn cứ của tổ chức kia ư? thật khó tin"

Giống cô, mọi người cũng có suy nghĩ như vậy. Caitlyn quay sang hỏi Vi xác nhận lại:

- Có chắc đây là nơi Jacobo đang bị giữ chứ chị Vi?

- Chắc chắn là nơi này.

Vi giọng nói đầy quả quyết trả lời, sau đó tiếp tục nói:

- Theo như thông tin thu được, căn cứ của chúng không nằm trong mà nằm dưới chân tòa nhà. Chính vì vậy, để xác định vị trí của bọn chúng, phải mất rất nhiều thời gian và công sức.

Nghe vậy, mọi người ánh mắt có chút sửng sốt nhưng cũng chỉ một giây sau bình tĩnh lại im lặng không nói gì.

Loyd trầm mặc quan sát tòa nhà kia từ nãy đến giờ. Đối với việc bọn chúng ẩn nấp phía dưới lòng đất không làm hắn bất ngờ, hắn cũng đã nghĩ tới điều này. Điều hắn quan tâm lúc này là làm thế nào có thể xâm nhập vào trong, nơi này nhất định hệ thống an ninh không phải loại tồi.

Còn đang suy nghĩ, bất chợt cánh sửa hợp kim đen bóng của tòa nhà kia chậm rãi mở ra. Từ bên trong, rất đông người vũ trang đầy đủ nghiêm trang di chạy ra, dẫn đầu là một người mặc đồ đen bí ẩn, đi cạnh là hai người đàn ông có khuôn mặt giống hệt nhau.

Trừ Vi, Caitlyn và Loyd ra, những người khác mắt thấy đám người vũ trang kia đi ra, trên mặt lộ vẻ căng thẳng. Chẳng lẽ chúng phát hiện ra ta đang ở đây?

Loyd biểu tình hết sức bình tĩnh, hắn đang nhìn chăm chú vào người mặc đồ đen cùng hai tên đi cạnh. Một trong hai tên đó chính là kẻ bắt Jack lần trước, làm sao hắn quên được.

Vi lúc này đăm chiêu nghĩ gì đó sau đó mới nói:

- Thật không ngờ hai tên kia lại đi theo tổ chức kia.

Nghe vậy mọi người đổ ánh mắt nhìn Vi.

- Chị quen bọn chúng sao chị Vi?- Caitlyn tò mò hỏi.

Vi hơi nhíu cặp mày của mình lại, bắt đầu kể:

- Tên áo đen bí ẩn kia thì ta không biết, nhưng ta quen hai tên đứng cạnh hắn kia. Hai bọn chúng là anh em sinh đôi, trước kia ta cũng đã từng quen biết.

Ngưng một lúc, cô nói tiếp:

- Nếu nhìn kĩ thì một tên có vết sẹo trên mặt chính là anh, hắn ta tên Đinh Chiến, còn người em là Đinh Thắng. Hai anh em họ khi trước làm rất nhiều chuyện xấu, nổi tiếng là tàn độc.

Bên này Vi vừa nói xong, bên kia, tên mặc đồ đen cùng nhóm người vũ trang kia cũng vừa lên những chiêc xe bọc thép. Thanh âm động cơ trầm đục vang lên, đồng loạt xuất phát đi về phía tây. Chỉ để lại cặp song sinh kia cùng số quân còn lại.

Đoàn xe đã đi xa, mọi người ở đây cũng nhận ra đây là một cơ hội rất tốt cho họ.

Im lặng từ đầu tới giờ, Loyd lúc này mới quay người lại hướng về phía mọi người nói:

- Tôi có ý kiến này mọi người xem thế nào?

Mọi người gật đầu, họ muốn xem ý của hắn như nào. Loyd dõng dạc nói thẳng vấn đề chính:

- Tôi sẽ cùng Vi lẻn vào trong, tìm nơi giữ giáo sư Jacobo, sau đó chúng tôi sẽ đưa ông ấy ra khỏi đây mà không cần trực tiếp đối đầu với bọn chúng.

Mọi người nghe xong cũng tỏ vẻ tán thành. Dù sao vẫn không nên trực tiếp tấn công, cách này là hợp lí nhất rồi.

Tuy vậy, Caitlyn vẫn muốn đi cùng hai người vào trong nhưng Loyd ngăn lại. Cô là xạ thủ, cần đứng bên ngoài yểm trợ họ tốt hơn.

Hiện giờ trời cũng đã chập tối, hai nhười Loyd và Vi rất nhanh nhẹn lợi dụng bóng tối mà dễ dàng xâm nhập vào trong.

Tòa nhà này được xây dựng theo kiểu cũ, không có nhiều camera giám sát, chủ yếu là quân lính canh gác, mà sau khi tên mạc đồ đen dẫn người đi thì nơi này đã trở nên lỏng lẻo hơn. Tuy vậy nơi này lại nhiều ngã rẽ, hành lang quanh co. Mất nhiều thời gian họ mới tìm được đường xuống tầng hầm.

Ở cửa có hai tên lính vũ trang đứng canh, không ngần ngại Loyd và Vi rất nhanh đánh bất tỉnh chúng trước khi kịp báo động.

Đã xuống tới tầng hầm, chỉ có một dãy hành lang duy nhất, ánh đèn điện phản chiếu vào bức tường và nền làm bằng hợp kim bóng loáng lên.

Đi dọc dãy hành lang cuối cùng cũng tìm thấy nơi giáo sư Jacobo bị giam. Vi sử dụng cánh tay máy của mình mạnh mẽ đấm vào cánh cửa hợp kim. Thanh âm kim loại va chạm vang lên, ngay sau đó là một lỗ hổng lớn xuất hiện trên cánh cửa.

Bên trong là Jacobo trông rất thảm đang ngồi bị trói trên một chiếc ghế gỗ, khuôn mặt ngơ ngác nhìn hai người đang bước vào. Loyd tiến lại nhanh chóng dìu ông đi ra ngoài. Jacobo lúc này gần như kiệt sức khẽ cười thều thào nói:

- Gặp lại cậu ta rất mừng đó Loyd!

- Tôi cũng vậy! bây giờ ta nhanh rời khỏi đây đã.

Trong lúc thang máy đưa ba người họ lên mặt đất, Loyd hoài nghi suy nghĩ. " Không lí nào lại có thể dễ dàng quá mức như vậy chứ? nơi giam giữ còn không có lấy một lính gác, chả nhẽ..."

- Là một cái bẫy...!

Loyd kêu lên một tiếng, hai người Vi cùng Jacobo nghe vậy còn chưa kịp nói gì. Cánh cửa thang máy từ từ mở ra. Đón tiếp họ là hai anh em Đinh Chiến, Đinh Thắng và rất nhiều binh lính đang đứng đợi sẵn bọn họ.

Khuôn mặt Vi và Jacobo hiện lên nét kinh ngạc, tâm trạng căng thẳng cực độ. Loyd cũng không quá kinh ngạc như hai người họ, đôi mắt tím nhạt của hắn khẽ nheo lại nhìn đám người trước mặt, trầm mặc không nói gì." Vậy là mình đã đúng, đây quả là một cái bẫy".

Trái với vẻ ngạc nhiên của ba người là vẻ mặt đầy đắc ý của hai anh em Chiến, Thắng. Đinh Thắng nhìn Vi cười cười gian hiểm nói:

- Đã lâu không gặp cô, nể tình trước kia ta từng quen biết, cô mau bỏ vũ khí xuống đầu hàng, ta sẽ để cô sống. Tuy nhiên, ta không thể cô ra khỏi đây được, khà khà...

Sau đó không đợi Vi trả lời, Đinh Thắng liếc ánh mắt đầy sát ý nhìn Loyd gằn giọng uy hiếp.

- Còn thằng ranh kia nữa, lần này mày chuẩn bị chết đi là vừa.

Dù đối phương nhiều người hơn mình, có thể mình phải chết nhưng Loyd lúc này không có chút sợ hãi. Hắn cũng không biết từ khi nào mình lại gan lì như vậy. Cười lạnh một tiếng, ánh mắt thách thức nhìn Đinh Thắng trả lời.

- Hừ...Cứ việc nếu ngươi đánh bại ta.

Trừng lớn đôi mắt đỏ ngầu tức giận của mình, Đinh Thắng ra lệnh cho binh lính tấn công.

Đặt Jacobo ngồi phía sau, hai người Loyd cùng Vi vẻ mặt ngưng trọng cùng đám lính kia giao chiến. Hai cánh tay máy của Vi liên tục đấm phá, cứ một quyền tung ra là vài tên bị hạ gục. Loyd cũng không kém, cái cỗ lực thần bí trong cơ thể hắn như nhận thấy nguy hiểm, bộc phát ra chạy khắp cơ thể hắn. Tốc độ di chuyển rất nhanh, mang theo sức mạnh thần bí kia, Loyd tung ra những cú đánh chuẩn xác. Chỉ trong vài giây, gần chục tên binh lính tinh nhuệ cứ vậy mà ngã gục xuống. Những tên khác thấy đồng bọn mình bị Loyd đánh bất tỉnh trong thời gian ngắn như vậy, ánh mắt vừa kinh sợ, vừa tức giận nhìn hắn rồi điên cuồng tiến tới tấn công.

Chứng kiến sức chiến đấu phi thường của Loyd và Vi, hai anh em Chiến, Thắng không khỏi kinh ngạc. Tuy vậy, Đinh Thắng lại cười gian hiểm mang theo sát ý mãnh liệt hướng về phía Loyd.

o0o

Phía bên ngoài lúc này, sau khi thấy bên trong tòa nhà kia tiếng còi báo động vang lên ầm ĩ, mấy người ở ngoài lúc này đang sốt ruột giờ lại càng thêm lo lắng hơn. Caitlyn khuôn mặt đã có chút khó ra lệnh:

- Bọn họ đã bị phát hiện, chúng ta phải mau chóng vào cứu họ ra.

- Rõ!

Mọi người đồng loạt trả lời. Sau đó Caitlyn rất nhanh bắn hạ mấy tên canh cửa rồi dẫn những người còn lại vào trong.