Chương 42: Vô đề (không biết nên đặt tên gì)

Xuyên Tới Liên Minh Huyền Thoại

Chương 42: Vô đề (không biết nên đặt tên gì)

Một ngày mới lại bắt đầu, theo thông tin từ các Ninja hội kín báo về, toàn thể quân đội Noxus đã tập hợp lại thành công, đồng thời thông tin việc quân đội tiếp viện từ Demacia cũng đã có, chỉ khoảng ba ngày nữa thôi, đội quân Demacia do tướng quân Garen dẫn đầu sẽ đến Ionia tiếp ứng.
John bước vào trong căn lều của Irelia, Soraka đang ở cạnh đó chăm sóc cô, hắn hỏi: " Cô ấy thế nào rồi? Đã hạ sốt chưa?"

Irelia dần dần mở mắt ra, hắn nhìn John hỏi: " Trận đánh thế nào? Chúng ta có tiêu diệt được toàn bộ không?"

John ngồi xuống bên cạnh cô nói: " Quân đội Ww đã đến tiếp viện kịp thời, cho nên chúng ta không thể hoàn toàn tiêu diệt được, nhưng dù sao cũng làm chúng tổn thất không nhỏ, bây giờ việc quan trọng nhất của cô là nghỉ ngơi."

Irelia cảm thấy vô cùng có lỗi nói: " Là do tôi đúng không? Nếu tôi không phải bị trúng độc nhất định chúng ta có thể tiêu diệt được Singed từ đó làm quân đội của bọn chúng thiệt hại nặng nề hơn. "

John lắc đầu nói: " Cô không có lỗi Irelia à, người có lỗi phải là tôi mới đúng, nếu như tôi không chủ quan để sót một bình thuốc độc rồi cô phải ra tay cứu tôi thì cô cũng không phải ra nông nỗi thế này. "

Irelia không nói gì, cô nằm trên giường, khuôn mặt vẫn còn rất tái nhợt, Soraka tiến lại nói: " John, sau khi tôi thực hiện lời nguyền lên người Ww, bay giờ sức mạnh của tôi đã bị giảm đi rất nhiều, chất độc bên trong người của Irelia mặc dù đã bị tôi dùng thuốc đẩy ra ngoài nhưng vẫn chưa thể nào giúp cô ấy khỏe ngay lại được… tôi thật xin lỗi. "

John vỗ lên vai Soraka nói: "Cô đừng nói vậy, nhờ có cô mới cứu sống được Irelia, chúng tôi cảm ơn chưa được sao còn trách gì cô cơ chứ. "

Soraka gật đầu nói: " Vậy thì hãy để tôi tiếp tục chăm sóc cô ấy, anh nên đi lo công việc của mình đi, chuyện quân sự không nên bỏ lỡ. "

John gật đầu rời đi.

"Khoan" – Irelia đột nhiên nắm vào cổ tay trái của John khiến hắn run lên đau đớn, cô ấy cảm thấy kì lạ, ngay lập tức dùng tay kéo chiếc áo của hắn lên, ngay lập tức Irelia hoảng hốt nhìn vết bầm tím in hình bàn tay của cô, Irelia nhìn John nói: " Chuyện này là sao? Tại sao tay anh lại… "

John kéo ống tay áo xuống cười nói: " Không có gì đâu, chỉ là trong lúc tập luyện không may bị chút thương tích ấy mà, cô bảo tôi quay lại có chuyện gì cần nói sao?"

Irelia lắc đầu nói: "Cũng không có gì quan trọng, tôi chỉ muốn hỏi anh tin tức về anh trai Zelos và quân đội tiếp viện mà thôi. "

John vỗ vào đầu mình nói: " Suýt tí nữa là quên, sáng nay tôi nhận được tin anh trai cô cùng quân đội Demacia đang trên đường đến đây khoảng ba ngày nữa là đến được. "

Irelia gật gật đầu, John tiến lại dìu cô nằm xuống giường nói: " Nhiệm vụ của cô bây giờ là nghỉ ngơi cho tốt, những trận chiến sắp đến tôi sẽ lo liệu… hãy yên tâm nghỉ ngơi đi. "

John sau khi nói xong liền rời khỏi lều, Irelia nằm trên giường, cô đột nhiên hỏi Soraka: " Soraka, cô hãy cho tôi biết sự thật đi… vết thương trên tay anh ấy từ đâu có?"

Soraka đang ở cạnh đó chế thuốc thở dài nói: " Là do cô đấy, đêm qua trong lúc cô đang bị sốt liên tục nắm lấy tay cậu ta không để cậu ta rời xa cô nửa bước, cô bị thương rất nặng nên không kiềm chế được sức mạnh của mình nên nắm cổ tay của cậu ấy rất mạnh đến nỗi vết bầm tím in cả bàn tay của cô. "

Irelia kinh ngạc hỏi lại: " Tại sao anh ta không dùng sức để chống cự lại chứ?"

Soraka liền đáp: " lúc đó tôi cũng đã hỏi như vậy nhưng cô biết cậu ta trả lời sao không? Cậu ấy bảo nếu dùng sức để chống lại sẽ càng khiến cô tưởng như cậu ấy đang cố sức thoát khỏi tay cô, làm cô không thể bình tâm mà để tôi chữa bệnh. "

"Vậy sao?" – Irelia nghe tất cả… cô không biết nói gì.

Hiện tại ở trong lều chỉ huy, John vừa bước vào nhìn quanh một vòng thấy Master Yi cùng với Ngộ không và Udyr đã quay trở về, hắn nói: " Ngài đã thành công rồi chứ?"

Master Yi gật đầu nói: " Xong cả rồi, tôi theo như lời của cậu, phá hủy toàn bộ số vũ khí trên tàu, thậm chí thuốc nổ trên đó tôi cũng cho chúng bị thấm nước cả. "

John gật đầu cười nói: " Ngài làm tốt lắm. "

Udyr khó hiểu hỏi: " Cậu bảo chúng tôi chỉ phá hủy vũ khí mà không phải phá hủy cả con tàu hay thiết bị lái tàu là vì sao vậy?"

John liền giải thích: " Việc này cũng vô cùng đơn giản thôi, toàn bộ thuyền chiến của quân đội Noxus đều đậu trên biển, với hỏa lực của bọn chúng có thể bắn những quả pháo với sức công phá cực lớn vào tận trong bờ, khi hai bên chiến đấu gần trong tầm bắn của tàu chiến Noxus nhiều khả năng bên ta sẽ gặp thiệt hại rất nặng. Đó là thứ nhất, điều thứ hai mới thực sự quan trọng, vì tôi đã tính trước việc quân đội tiếp viện trước sau gì cũng đến, và để dễ dàng ứng cứu chúng ta kịp thời quân đội tiếp viện sẽ chọn tiến vào từ hướng đông, hướng đó các thuyền chiến của quân đội Noxus tập trung rất đông và không dễ gì bọn chúng cho quân tiếp viện tiến vào một cách dễ dàng. "

"Tôi hiểu rồi" – Syndra gật đầu nói: " Ý của anh là khi quân đội cứu viện đến sẽ không bị ngăn cản bởi những tàu chiến của quân đội Noxus ở gần đó mà có thể dễ dàng tiến vào bờ và ứng cứu trúng ta. "

John gật đầu, mọi người hiểu kế hoạch của hắn, không ai không tỏ ra khâm phục, Master Yi cúi đầu nói: "Tôi thực sự rất khâm phục cậu… những điều thế này tôi không tài nào nghĩ ra được. "

John cười cười, tiến lại xem bản đồ quân sự, hiện tại quân đội của Noxus đã tập trung lại một chỗ, ước chừng quân số là hơn một vạn, bên mình hoàng toàn không bằng một nửa số đó, nếu như đánh trực diện e rằng…..