Nàng chạy về phòng của mình. Lấy giấy bút ra ngồi thiết kế bản vẽ. Nàng ngồi trước khung cửa sổ, ngắm lên bầu trời xanh

Xuyên Không! Hoa Khôi Tin Học Làm Thiếp!

Nàng chạy về phòng của mình. Lấy giấy bút ra ngồi thiết kế bản vẽ. Nàng ngồi trước khung cửa sổ, ngắm lên bầu trời xanh

-------- 1 tuần trôi qua.
Tất cả mọi người trong phủ đều tập hợp ở chỗ khánh thành bể bơi. Họ rất háo hức a. Trông thì giống như cái hồ thường vậy nhưng không có trồng hoa cỏ xung quanh. Người thiết kế đã có mặt - chính là Vân nương nương. Nàng đưa cho các tỉ muội mỗi người một bộ rồi bảo họ đi thay đồ. Hắn thì vẫn chưa đến a. Các tỉ muội nàng sau khi thay đồ ra thì mặt ai cũng có một rặng mây đỏ trừ nàng ra. Các nàng đang được bao quanh người bởi một chiếc khăn tắm. Đúng lúc nàng đang chuẩn bị bỏ khăn tắm ra để nhảy vào bể bơi thì một tiếng của tên ám vệ vang lên:
- Vương gia đến!
Nhưng tất cả mọi người đều không chú ý đến hắn làm hắn vô cùng ngạc nhiên. Bước vào thì mới thấy mèo nhỏ của hắn đang ăn mặc rất "mát mẻ". Mà mọi người trong phủ của hắn lại đang rất chú ý đến nàng làm hắn vô cùng tức giận. Nữ thì đỏ mặt còn nam thì gần như xịt hết máu mũi ra. Nàng nhảy xuống bể bơi, nghe tên hắn thì ngụp lên mặt nước. Vuốt mặt vuốt tóc thì thấy hắn đang nhìn chằm chằm nàng. Nàng nhìn hắn nói:
- Ngươi cũng tới rồi hả? Vậy mau vào thay đồ đi. Ta đã chuẩn bị đồ cho ngươi ở trong rồi đó.
Nàng lại qua các tỉ muội, nói:
- Các tỉ muội mau xuống đây chơi với ta đi. Nước ở đây mát lắm!
Các tỉ muội thì nhìn vương gia rồi nhìn nàng. Mặt các nàng ai ai cũng e sợ vương gia sẽ trách phạt mình. Nhìn nàng lắc lắc đầu. Thấy mọi người như vậy, nàng thật sự rất mệt mỏi. Nàng đành phải bước lên đi về phía hắn, vừa nói vừa đẩy về phía phòng thay đồ. Nàng nói:
- Nào nào, mau đi thay đồ thôi nào! Đừng để cái bộ mặt đó ra ngoài chứ.
Nàng nói mà không thèm nhìn vẻ mặt của hắn hiện tại. Mặt hắn lầm lầm, tối sầm. Nàng và hắn đang đi. Bỗng hắn dừng lại làm nàng đâm sầm vào lưng hắn. Nàng bóp bóp chóp mũi của mình rồi kêu:
- Này, đang đi tại sao ngươi đứng lại vậy? Làm ta đau hết cả rồi.
Hắn quay mặt lại nhìn nàng rồi cầm lấy cổ tay của nàng mà kéo nàng đi. Hắn kéo nàng vào phòng thay đồ, đóng sầm cửa lại. Hắn ném nàng lên giường, đè lên người nàng. Quá bất ngờ trước hành động của hắn, nàng hét lên:
- Ngươi làm cái gì vậy hả?
- Ta làm cái gì đâu đến lượt nàng hỏi - hắn lạnh lùng nói.
- Ngươi mau bỏ ta ra! - Nàng nói lớn với hắn.
- Bỏ nàng ra? Để nàng đi chơi cái trò chơi ấy? - hắn tức giận nói.
- Cái trò ấy? Trò nào? - nàng vẻ mặt khó hiểu nhìn hắn.
- Nàng vừa làm cái gì xong?
- Đấy là..... - nàng đang định giải thích thì hắn đã chặn nàng bằng nụ hôn cuồng dã. Hắn ra sức cắn, mút cánh hoa đào của nàng. Chưa kịp để nàng thở xong, hắn đã hôn vào cái cổ trắng nõn nà của nàng. Sau đó, hắn cởi tuột dây áo bơi của nàng ra, vứt ra xa làm lộ ra nơi đẫy đà đó. Đôi mắt nàng bắt đầu ngấn lệ, nàng nói trong giọng ấm ức:
- Mau bỏ ta ra đi mà!
Hắn nhìn nàng thật hết sức khiêu gợi. Đôi mắt long lanh vì khóc, chiếc má hồng đỏ ửng lên, đôi môi đỏ căng mọng nước. Mái tóc dài, đen nhiều chỗ bị ướt do nàng vừa nãy nhảy xuống bể bơi. Làn da trắng mịn như trứng gà bóc. Bầu ngực tròn, căng, thở phập phồng vì khóc. Nhìn nàng mà hắn chỉ biết cúi nhẹ xuống liếm hết tất cả các hạt pha lê còn đọng trên mắt nàng. Hắn không muốn mèo nhỏ phải khóc, hắn chỉ là dạy dỗ lại nàng một chút thôi. Hắn ngồi dậy khỏi người nàng, mặc bào phục lên mình và bước ra ngoài. Đến chỗ mọi người, hắn ra lệnh tất cả không ngoại trừ ai cấm được chơi trò chơi mà hôm nay Vân nương nương đã bày ra. Ai chơi hắn sẽ khiến đầu của người đó bay lìa khỏi cổ. Tất cả mọi người trong vương phủ đều sợ hãi mà quay lại công việc của mình thường ngày.