Lại một ngày mới nữa. Hôm nay nàng dậy rất sớm nha. Cảm thấy cơ thể hơi nhức nhối, nàng vặn cơ thể một cái thì

Xuyên Không! Hoa Khôi Tin Học Làm Thiếp!

Lại một ngày mới nữa. Hôm nay nàng dậy rất sớm nha. Cảm thấy cơ thể hơi nhức nhối, nàng vặn cơ thể một cái thì

- Sâu lười!
- Nàng nói ai vậy? - hắn tò mò hỏi.
- Là ngươi chứ còn ai! - vẻ mặt nàng thể hiện như điều đó là tất nhiên rồi.
- Nàng nói lại.
- Thôi thôi, ngươi cùng tên ám vệ mau vào thay đồ đi. Nhanh lên!- nàng né tránh, thúc giục hắn cùng tên ám vệ mau mau thay đồ.
- Mọi người tập trung! - nàng hô to. Mọi người theo tiếng nàng tiến lại gần. Nàng hướng dẫn mọi người xếp hàng cho thẳng hàng và ngay ngắn. Dậy họ cách dóng hàng, rồi đứng so le.
Bỗng một tiếng thiếp thân lên tiếng nói:
- Muội muội, muội kêu bọn ta dậy sớm để làm gì chứ! Ta mệt lắm đó. Cho ta đi ngủ đi mà.
- Đúng đúng đó. Cho bọn ta về phòng đi - mọi người cũng hùa theo mà lên tiếng.
- Haizz! Để ta nói cho mọi người nghe nha! Ta bảo mọi người dậy sớm như vậy là có ý hết đó. Khi mọi người dậy sớm, tập thể dục làm cho cơ thể khỏe mạnh và sống lâu hơn đó. Hơn nữa, mọi người yên tâm nha! Dậy sớm luyện hít khí công còn giúp sắc đẹp và làn da thêm mịn màng hơn đó. Tập thể dục còn giúp co dãn xương cốt rất tốt, tránh khỏi các bệnh về khớp xương. Đỡ tốn tiền thuốc bao nhiêu. Với lại trong các viên thuốc liên quan khớp đều có thể có các triệu chứng liên quan về tim. Nên tốt nhất chúng ta nên tập thể dục! - nàng chống hông nói với mọi người. Sau khi nghe nàng nói xong, mọi người liền "Ồ" lên một cái. Các chị em phụ nữ đương nhiên là muốn giữ sắc đẹp nên họ chắc chắn sẽ tập rồi. Hố hố! Nàng thật là thông minh. Nghĩ rồi nàng cười thầm trong bụng.
Đầu tiên, nàng dạy mọi người các bài khởi động gân cốt trước để tránh bị chuột rút. Sau đó các động tác liên hoàn rồi cả bài tập bổ trợ chạy nhanh như: Chạy bước nhỏ, chạy nâng cao đùi, đá lăng sau,... Rồi nàng dạy mọi người cách chạy nhanh. Tiếp theo là nàng tổ chức trò chơi. Trò chơi có tên là: Nhảu cừu. Nàng bảo hắn cúi xuống để nàng nhảy. Hắn nghe vậy thì làm theo. Rồi nàng bảo:
- Cao nữa lên đi! Rồi! Được! Ta nhảy đây. Mọi người xem nhé!
Nàng chạy lên, đạp một phát vào đất để bật lên. Vì hắn quá cao, cúi xuống vẫn cao nên nàng phải lấy đà rất xa. Lúc nàng nhảy, tim mọi người trong vương phủ đều đập "thình thịch". Họ rất lo cho nàng. Nàng chống tay lên lưng hắn, bật qua và tiếp đất nhẹ nhàng. Mọi người thở phào, họ vỗ tay liên hồi. Nàng nhảy xong, nàng mới kêu:
- Rồi! Vậy giờ sẽ đến vương gia nhảy! Mọi người cùng xem ngài ấy thể hiện đi nào. Rồi nàng chỉ vào hắn, rồi bảo:
- À mà, cấm ngươi dùng nội công. Nhảy bình thường là được rồi. Nghe rõ chưa?
Nghe mèo nhỏ nói vậy. Hắn gật đầu đồng ý. Nàng cúi đầu xuống để hắn nhảy qua mình. Nhưng hắn lại lên tiếng nói:
- Nàng là nữ nhân sẽ không chịu được sức nặng của nam nhân như ta đâu!
- Yên tâm! Yên tâm! Ta khỏe như vâm ý mà! Ngươi mà làm ta đau được mới là khen cho ngươi đó!
- Nhưng mà ta không yên tâm!
- Ngươi lắm chuyện quá đi! Hay là ngươi sợ thua ta?- nàng vênh vênh tự đắc.
- Ta mà thua một con mèo xù lông như nàng? Đừng có mà mơ! - hắn nói giọng chắc nịch.
- Vậy còn đợi sự thể hiện của ngươi!
Mọi người trong phủ đều phải kinh ngạc. Vương gia và Vân nương nương của họ đang đối khẩu với nhau. Không ai dè chừng với ai cả. Không một ai chịu cúi đầu hay khuất phục trước ai hết. Tư thế họ hiên ngang mà tỏa ra ánh hào quang chiếu sáng mọi vật. Thật khiến người khác ngưỡng mộ mà ganh tị.
Triệu Lam-hắn bắt đầu nhảy. Như đã giữ lời hứa, hắn sẽ không dùng một chút nội công nào. Vì có một chiều cao bẩm sinh, cộng thêm việc luyện võ. Việc nhảy cừu với hắn quá đỗi dễ dàng. Hắn chạm nhẹ vào lưng của nàng như không muốn nữ nhân của mình phải chịu chút tổn thương nào và bật qua một cách nhẹ nhàng. Sau khi hắn nhảy xong, nàng mới thật ngưỡng mộ hắn làm sao. Hắn như một cơn gió lướt quá người nàng. Nàng đứng thẳng dậy, vỗ tay bộp bộp, miệng liên tục khen:
- Hay, hay lắm! Rất xứng làm đối thủ của ta.
- Phu quân của nàng mà.
- Nhưng ta còn lâu mới chịu cúi đầu khuất phục trước ngươi. Hừ!
- Nàng cứ từ từ mà ngưỡng mộ ta đi.
- Vậy còn phải xem biểu hiện của ngươi. Được rồi! Vậy bây giờ ta thách đấu ngươi đấu vật với ta. - nàng tỏ vẻ hống hách nói
- Tùy nàng - hắn thản nhiên trả lời.
- Ta sẽ nói luật lệ như sau: Thứ nhất là ngươi không được phép dùng nội công. Nghe rõ chưa? - nàng chỉ tay về phía mặt hắn.
- Được rồi! Không thì nàng không có cửa đâu nhỉ? - hắn thêm một chút trêu chọc mèo nhỏ.
- Hừ, mặc kệ ngươi! Rồi bắt đầu đấu đi. Trước tiên, ta làm mẫu cho ngươi xem nha. Tiểu ám vệ, ngươi mau ra đây cho ta. - nàng đích danh chỉ ám vệ của hắn. Tên ám vệ này, cũng gọi là có chút đẹp trai thì mới xứng làm đầy tớ của hắn. Nàng quan sát thật kĩ khuôn mặt của tên ám vệ làm cho Thất vương gia đây tưởng nàng và tên đó đang "liếc mắt đưa tình" với nhau khiến ánh mắt hắn sắc lạnh liên tục quét qua tên ám vệ. Tên ám vệ không hiểu một cái gì mà tự nhiên vương gia lại nhìn hắn với ánh mắt vô cùng phẫn nộ. Còn nàng khi nhìn thấy hắn như vậy phần nào cũng hiểu ra được cái lí do. Tự nhiên nàng nảy ra ý định làm cho hắn nổi giận. Tên ám vệ rụt rè, dè chứng ánh mắt của vương gia mà tiến lại gần nàng. Nhìn tốc độ rùa bò của tên ám vệ, nàng thật mất kiên nhẫn. Thôi thì làm tiến độ nhanh hơn một chút vậy! Nàng chạy đến gần bên tên ám vệ, nói giọng ngọt ngào khiến hắn như muốn nổ tung đầu ra:
- Tiểu vệ vệ, sao ngươi đi lâu quá vậy? Nhanh lên một chút nào!- rồi nàng sờ vào tay hắn và giả vờ thốt lên:
- Oa, ngươi có cơ bắp thật vững trãi nha! - nàng vừa nói vừa xoa bóp khắp cơ thể hắn. Tên ám vệ nghe nàng nói vậy thì có chút vui vui nhưng... Nàng thò tay vào trong áo tên ám vệ, sờ bụng hắn mà nói:
- Ui, cơ thể sau múi này! Bụng ngươi rắn chắc vãi! AAAAA, thật thích quá đi thôi! - nàng càng nói hắn càng bốc khói. Còn tên ám vệ thì...vừa thích nhưng cũng vừa kêu la thảm thiết trong lòng: "Vân nương nương ơi là nương nương, sao người nỡ lòng nào hại chết tiểu nhân?". Triệu Lam không thể chịu nổi nữa. Hắn tức giận lên tiếng:
- Vân nhi, nàng đang làm cái trò gì vậy?