Chương 7: Ngưng khí thành binh

Xuyên Không Dị Giới

Chương 7: Ngưng khí thành binh

Trong lúc Huyết Băng Điệp hấp tụ nguyên tố để ngưng khí thành binh thì Cổ lão rất chi là nhàn hạ ngồi uống trà ngắm phong cảnh.

Ngày đầu tiên trôi qua rất nhanh, Huyết Băng Điệp chưa mở mắt còn Cổ lão thì vẫn thanh thản như cũ ngồi nhâm nhi ly trà.

Ngày hôm sau, Huyết Băng Điệp vẫn chưa mở mắt, Cổ lão chỉ nói:

"Không tệ không tệ"

Ngày thứ ba Huyết Băng Điệp vẫn như cũ, Cổ lão vẫn bình tĩnh. Vì sao? Đưa nhiên là bình tĩnh rồi nàng là một thiên tài kiếm khí tam hệ hiếm có, không những vậy chỉ mới sáu tuổi mà nàng đã cảm nhận được nguyên tố rồi hỏi sao thời gian hấp thụ không lâu được.

" Nếu ta không lầm thì người thiên phú cao như ngươi chắc hôm sau sẽ ngưng khí thành binh được rồi!"

Ngày thứ tư, nàng vẫn không có động tĩnh gì cả. Cổ lão than:

" Haizz thời gian hấp thụ của ngươi thật lâu a vượt qua cả phụ thân của ngươi luôn rồi à không vượt qua luôn cả ta luôn rồi! Năm xưa ta hấp thụ trong ba ngày mà mọi người trong tộc gọi ta là thiên tài còn bây giờ ta gọi ngươi là cái gì đây?"

Qua ngày thứ năm, thứ sáu nàng cũng vẫn chưa mở mắt. Còn về phần Cổ lão thì đã hết bình tĩnh muốn lật ngay cả cái bàn trà hét lớn:

" Lão thiên a! Nàng có phải là người không vậy. Cư nhiên lại hấp thụ đến bây giờ mới xong. Đúng nàng không phải là người nàng là một tiểu quái vật aaaa! "

Ngay lúc Cổ lão mất bình tĩnh thì bên Huyết Băng Điệp lại có động tĩnh. Bỗng
"OANH" một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.

Cổ lão quan sát thấy phía sau nàng giữa luồng khí xoáy mơ hồ xuất hiện một vật thể như pha lê màu đen.

Lúc này, Huyết Băng Điệp cảm thấy phía sau mình có cái gì đó đang dần dần hình thành, nàng biết đó nhất định chính là kiếm khí của mình nhưng nàng có cảm giác lưng nàng rất nặng nhưng chân thì lại rất chi là nhẹ. Về khuôn mặt của nàng lúc trước đã rất là đẹp rồi nhưng bây giờ khuôn mặt còn tăng thêm vài phần mị hoặc.

Điều khiến Cổ lão ngạc nhiên nhất chính là đôi cánh chim màu đen tuyền dài bảy, tám thước ở phía sau lưng nàng. Nhìn đôi cánh có vẻ vô hại nhưng lại toát ra nguồn năng lượng hắc ám vô cùng cường đại và thuần khiết.

Khi nhìn thấy đôi cánh đen tuyền này nàng bình thường phong đạm khinh vân nhưng bây lại vô cùng ngạc nhiên không kém gì Cổ lão. Nàng biết kiếm khí đều căn cứ vào tinh thần lực và thời gian hấp thụ nguyên tố của mỗi người tu luyện mà hình thái khác nhau. Nàng cũng được nghe nói qua kiếm khí hầu hết là kiếm ngoài ra tỷ như đao,binh,... còn có một số người có thiên phú dị bẩm thì có các loại kiếm khí đặc biệt khác.

Nhưng còn cánh chim thì nàng chưa bao giờ nghe qua. Cái này không phải là quá chấn động rồi sao? Bất quá nàng thấy đôi cánh đen này rất hợp với nàng hắc ám cường đại và cả cao ngạo nữa. Huyết Băng Điệp tò mò hỏi:

" Này lão bất tử, cái cánh chim này có dùng trong chiến đấu được không vậy? Sao nhìn nó vô dụng vậy?"

Cổ lão đang kinh ngạc chưa kịp hoàn hồn thì nghe nàng nói lập tức quát lớn:

" Vô dụng cái gì mà vô dụng! Ngươi mới vô dụng đó! Hừ! Đôi cánh chim này có tên là Hắc Tử La. Đúng như cái tên nó có màu đen tuyền, nhìn thì vô hại nhưng lại có sức sát thương vô cùng lớn. Ngươi nhìn thấy những lông vũ trên đôi cách không cực kì sắc bén, có thể kết liễu ngươi chỉ trong một đòn trong dòng 4,5 dặm tùy theo ngươi kiểm soát! Hừ ngươi đúng là tiểu quái vật mà cư nhiên lại có kiếm khí yêu nghiệt như vậy! "

(T/g: Theo như mình biết thì hình như 1 dặm tương đương với 1,5 km thì phải)

Nghe Cổ lão nói kiếm khí này lợi hại như vậy làm nàng muốn thử nghiệm thử xem như thế nào.

Nhận ra chuyện Huyết Băng Điệp muốn làm Cổ lão liền ngăn chặn:

" Ê ê tiểu quái vật nhà ngươi đừng có mà thử nghiệm ở đây làm hư phong cảnh! Có gì khi ra ngoài thì ngươi thử. Bây giờ ngươi cứ tiếp tục hấp thụ hai nguyên tố còn lại đi. Thôi ta đi ngủ đây, ngươi ở đây vui vẻ nka!"

Nhìn theo bóng dáng Cổ lão đi trong lòng Huyết Băng Điệp không ngừng phỉ báng. Hừ! Ngươi đâu phải là người đâu mà ngủ! Đúng là gạt người mà!

Tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng Huyết Băng Điệp vẫn nghe lời Cổ lão thu đôi cánh lại, bắt đầu hấp thụ hai nguyên tố còn lại.

Qua gần hai tuần, rốt cuộc Huyết Băng Điệp rốt cuộc cũng đã hấp thụ xong hai loại nguyên tố và ngưng thành kiếm khí luôn rồi. Nàng chậm rãi mở mắt thì thấy khuôn mặt phóng đại của Cổ lão đang nhìn nàng một cách chăm chú

" Này, này kiếm khí của ngươi hệ Quang và hệ Băng là gì mau cho ta xem đi"- Cổ lão hối thúc nàng

" Đây là hệ Quang"

Huyết Băng Điệp vừa nói xong trên tay xuất hiện một thanh chủy thủ(đoản đao cực kì sắc bén) màu hoàng chanh(vàng chanh) cực kì chói mắt.

Cổ lão hô:

" Đây... đây là Hồn tọa chùy cả trăm năm nay chưa xuất hiện. Công kích của nó ở cự ly gần và lực công kích cũng vô cùng mạnh. Ngươi... ngươi đúng là yêu nghiệt mà kiếm khí nào cũng lợi hại cả! Mau mau còn một kiếm khí nữa!!"

Thấy Cổ lão như vậy, trên trán Huyết Băng Điệp chảy vài vạch hắc tuyến

" Đây là hệ Băng"

Một bông hoa hình tuyết xuất hiện, lần này không để Cổ lão nói nữa Huyết Băng Điệp liền cướp lời nói:

" Đây là Tuyết Liên công kích ở cự ly xa, mỗi lần công kích sẽ xuất hiện bông hoa tuyết đúng không lão bất tử"

" Đ..úng..đúng" - Cổ lão nuốt nước bọt không ngờ lần này lại là kiếm khí trong truyền thuyết nữa.

Sau cả nửa thế kỉ, Cổ lão cũng hồi phục tinh thần hay nói chính xác hơn là hồn quay về xác. Cổ lão liền quăng cho Huyết Băng Điệp một cuốn sách nói:

" Đây là sách tu luyện kiếm khí ngươi đọc đi rồi tu luyện. Ta đi trước đây!"- Ta mà còn ở đây nữa không chừng cái mạng già này của ta còn không chịu đựng được đả kích mà ngất xỉu Cổ lão âm thầm nghĩ.

" Hảo"

T/g: Không biết hành trình tiếp theo của Huyết Băng Điệp sẽ ra sao! Mời các bạn đón xem tập tiếp theo!!! ^_^