Chương 3: Mẹ không phải là thánh

Xuyên Đến Làng Lá Thành Kyuubi

Chương 3: Mẹ không phải là thánh

Nếu đúng nguyên tác thì ta sắp bị phong ấn vào Naruto cho tới cuối truyện luôn thì phải. Ô mai chúa, cái này còn tệ hơn cả chết. Ta phải chống lại số phận, vận dụng sức mạnh của Vĩ thú, với thân hình to lớn và lượng chaka tưởng như vô tận, cùng với đó là việc sử dụng bộ não một cách hợp lý, ta sẽ dễ dàng thoát khỏi nơi này. Cố gắng học lén một vài nhẫn thuật, thêm một vài phúc lợi của kẻ xuyên không, ta sẽ sớm tìm cách có lại thân thể con người, rồi sau đó ta sẽ xông pha dọc ngang thế giới ninja, tạo ra một huyền thoại từ trước đến nay chưa từng có trong lịch sử nơi này.

Có cái cứt ý. Tin người vãi ra.

Làm thế éo nào mà sử dụng chiến lược lấy thịt đè người được trong khi Làng Lá đang sử dụng chiến lược nhiều kiến cắn chết voi. Ừ thì chaka vô hạn nhưng éo biết sử dụng nhẫn thuật, lại còn phải cân cả hai Hokaga và n tên ninja Tý, Sửu, Dần, Mão... thì biết làm sao giờ. Muốn dùng não hả, IQ cao lắm sao? Đầu thai thêm vài kiếp nữa IQ đạt tới trên 200 thì tính tiếp nhé, tộc Nara của Làng Lá éo phải để trưng bày. Phúc lợi của kẻ xuyên không? Nếu thằng khiến ta xuyên không mà có tấm lòng nhân hậu như thế thì cũng éo đá ta vào cái xác của một con quái vật rồi.

Ta có tâm muốn chống lại số phận nhưng đời éo phải là mơ. Lực bất tòng tâm là chuyện từ cổ chí kim rồi. Các ngươi bảo ta ca thán lắm quá, nghe ngứa đít lắm hả? Ta cũng có muốn thế đâu. Đây chẳng quả là phân tán tư tưởng thôi được không, làm như vậy chủ yếu là để giảm đi sự đau đớn do hai thằng cờ hó mang danh Hokage đang đập ta.

Sao? Hokage là thần tượng của các ngươi? Ko cho ta xúc phạm nhân phẩm và danh dự của họ. Kệ mẹ thần tượng của ngươi chứ. Nếu ngươi là ta chắc phải chửi toàn bộ tổ tông, dòng họ của hai tên đó rồi. Hử? Tại sao ta không chửi toàn bộ tổ tông, dòng họ của hai tên đó sao? Bởi vì trong truyện không viết tới nha. Ta không biết tên của chúng làm sao chửi được.Cái gì? Người dám bảo lv chửi thề của ta quá kém, cần học tập thêm. Đây gọi là người có văn hóa hiểu không, ta không cần phải đi học hỏi những thứ dung tục đó. Nếu chửi mà khiến cho 1 trong 2 tên Hokage biến cmn đi thì ta đã sướng rồi.

Ặc, tay Đệ tứ với mái tóc vàng óng mượt, gương mặt đập chai với đôi mắt màu xanh dương chạy đi đâu rồi? Hắn định ẩn nấp để đánh lến sao?. Không, không phải như vây, đây không phải là phong cách của hắn.

Có lẽ nào... Uchiha Obito, ta cảm ơn ngươi đã lén ra tay đả thương Uzumaki Kushina- vợ của Đệ Tứ, bắt cóc thằng nhóc Naruto để câu giờ cho ta. Nếu như lần này thoát được ta sẽ gửi lời chúc tốt đẹp cho ngươi trong một tấm thiệp tuyệt đẹp kèm theo 9999 bông hoa hồng. Tự do ơi, ta đến đây.

"Tất cả các ninja mau tiến lên, quyết cản bước chân của Cửu Vĩ Hồ, bảo vệ Làng Lá cho đến khi Hokage Đệ Tứ trở lại" tiếng reo vang vọng trong tai của các ninja Làng Lá. Vì làng, vì tương lai của lũ trẻ, họ quyết tâm dù chết cũng phải ngăn cản bước chân của Vĩ thú.

Mau tránh ra cho ta, ta không muốn đánh với các người. Ta la hét nhưng có vẻ chẳng ai trong số họ họ nghe thấy cả. Là tại cổ họng ta đang gào lên tiếng của giã thú hay ta đang nói tiếng Made in Việt Nam nên bọn họ không hiểu nhỉ?

Ta đã dẫm đạp bao nhiêu kẻ, quất chết bao nhiêu người rồi, ta chẳng nhớ rõ, cũng chẳng dám nghĩ tới. Mắt ta cứ hếch lên giời để không câng phải thấy khung cảnh địa ngục dưới chân mình. Chỉ cần cứ bước tiếp thôi, nhắm mắt lại, bạt tai lại, tự huyễn hoặc bản thân chẳng ai chết, chẳng ai đau khổ vì mất người thân, chẳng có ai phải sống vĩnh viễn trong cảnh tật nguyền. Cứ đi mạnh lên ta sẽ được giải thoát.

Một nhát côn đập thẳng vào đầu khiến ta phải khom mình cúi xuống, nhìn thẳng vào hiện thực mà ta nghĩ nó chỉ là giấc mơ. Cái chết, máu, xương, gỉ sắt, lửa hòa quyện với nhau. Ngay dưới chân ta, rất gần thôi, một con mắt to tròn đang mở to trừng trừng nhìn ta. Sâu trong đôi mắt đó, ta chỉ thấy một một hình hài dữ tơn, đỏ rực như màu của máu.

Dạ dày của ta cuộn trào lên. Ta muốn nôn, nhưng ta không nôn ra thứ gì khác ngoài bom vĩ thú. Con mắt đó bị ngiền nát, quét tan bởi sức mạnh tuyệt đối. Ta không muốn điều đó xảy ra, tất cả mọi chuyện đều không phải lỗi của ta. Bọn họ là do Cửu Vĩ Hồ giết chứ không phải ta, lỗi là do bọn chũng không chịu lùi ra để ta đi, tất cả lại tại tên Đê Tam đánh ta quá đau khiến ta không tỉnh dậy được, tại kẻ độc ác đã quăng ta tới đây mà không nói trước khiến ta làm ra những hành động không tốt khi đang mơ màng.

Trong lúc ta đang đổ lỗi từng người thì Namikaze Minato trở về, mang trên tay một đứa trẻ sơ sinh. Đấy là Naruto, ta sắp bị phong ấn.

Ngủ một giấc liền xuyên qua? Cái này có gì lạ chứ. Ta tiếp nhận.

Ngủ một giấc liền xuyên qua thế giới Naruto? Cái này cũng chẳng lạ lắm. Ta tiếp nhận.

Ngủ một giấc liền xuyên qua thế giới Naruto trở thành Kyuubi- Cửu vĩ hồ sắp bị Hokage Đệ Tứ (Namikaze Minato) phong ấn. Có vấn đề gì chứ? Ta... ta... Fuck.

Phật Tổ ơi, Chúa Giêsu ơi, Thánh Ala ơi, Mẹ ơi cứu con...

Phật tổ: "Tại sao ta phải cứu một kẻ cả đời chỉ đến chùa một lần vào lúc đi du lịch với lớp 12 chứ, khi đó hắn còn chẳng mua đèn nhang, cũng chẳng khấn bái cầu nguyện mà chỉ chăm chăm rình mò đánh trộm chuông để đùa chú Tiểu trông chùa nữa."

Chúa Giêsu: " Hắn chỉ đến nhà thờ vào dịp giáng sinh để ngắm mấy cô em chân trắng nuột nà, đến lúc xưng tội hắn lúc nào cũng lảm nhảm việc mỗi ngày quay tay giết chết bao nhiêu sinh linh vô tội, trước khi xưng tội 1 tiếng hắn đã lợi dụng lúc đông người trộm sờ mó bao nhiêu em mà không để bất cứ ai phát hiện. Lúc còn bé hắn khi đi ỉa, không có giấy hắn còn xé quyển lời răn dạy của chúa để làm giấy chùi đít. Vì là Chúa ta tha tội cho hắn, nhưng mà, ta ghét hắn"

Thánh Ala: "Ta chả biết hắn là ai mà hắn chắc ngoài cái tên của ta hắn cũng chẳng biết ta là thằng nào".

Mẹ: "Xin lỗi, mẹ không phải là thánh"