Chương 2: Có lẽ... đây không phải là mơ

Xuyên Đến Làng Lá Thành Kyuubi

Chương 2: Có lẽ... đây không phải là mơ

Ta fuck, đang ngủ có thằng nào tát ta vậy, cho dù đến giờ đi học rồi mà ta chưa dậy hay vì việc ta rơi xuống giường khiến tụi bạn cờ hó tỉnh ngủ thì cũng không nên ra tay mạnh thế chứ. Đợi tao tỉnh dậy rồi XYZ chết tụi bây.

"Thức dậy, thức dậy, thức dậy", ha ha ha, niệm xong câu thần chú bí truyền rồi, ta thoát khỏi giấc mơ xong rồi sẽ cho cái thằng tát tao trong hiện thức khóc bằng tiếng Mán nhe con.

Hự, một cú thọt thẳng vào sụn xườn cực chuẩn, tất cả mọi người hãy cho Đệ Tam 1 like để ủng hộ ngài ấy hạ gục quái vật Cửu Vĩ Hồ, bảo vệ Làng Lá và người dân nơi đây.

Móa, móa, móa, rút cục là ta đã đắc tội tên nào để hắn ra tay ác vậy? Vùng này bị tác động mạnh có thể làm thất bại trong việc thông khí ở phỗi và làm gãy xương như chơi đó. Ta biết mình có ngoại hình "hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh", có tài năng khiến "trời cao đố kỵ anh tài". Chốt lại chuẩn chất con nhà người ta khiến toàn dân căm hận, phẫn nộ nhưng cũng không tới nỗi phải đập ta một cách tàn tệ như thế này chứ?

Sao cơ, các ngươi đều thấy ta rõ ràng bị Hokage đệ tam đánh? Ta nói rồi, đây chỉ là mơ thôi. Phổ cập một chút kiến thức về khoa học cho các ngươi vậy: Giấc mơ là một hình thức hoạt động của hệ thần kinh. Bản chất của giấc mơ là tái hiện lại sự ghi nhớ về các tác động của thế giới bên ngoài hệ thần kinh(và có thể là của chính hệ thần kinh) không mang tính chủ động. Các giấc mơ có sự tác động của hệ thống cảm giác là các giấc mơ xuất phát hoặc đổi hướng từ các kích thích thần kinh do các cơ quan cảm giác chuyển tới. (Và n từ ở phía sau.)

Chốt lại, ở thế giới hiện thực, ta đang bị 1 thằng nào đó tẩn như tẩn chó. Nó đập ta thốn tới mức ta đau éo tỉnh dậy được cho dù đã đọc thần chú bí truyền. Giấc mơ chỉ đang biến đổi làm sao cho phù hợp với những gì mà cơ thể ta đang hứng chịu cho dù đang ở trong trạng thái không tỉnh táo.

Trong giấc mơ, phải, ta vẫn đang mơ ta là Cửu vĩ Kyuubi bị Hiruzen Sarutobi đập tơi tả. Cơn đau khiến ta muốn gục xuống dù đang ở trong giấc mơ. Tầm nhìn của ta thấp dần, ồ, ta đang gục mà. Cuối cùng, mặt của ta áp sát mặt đất, ta ngửi thấy mùi cỏ non xanh ngát và thực té là ta gặm luôn vài cọng cỏ. Ôi thần linh ơi, cho con một cái gối để con đam đầu vào đó mà chết luôn đị cho rồi, quá xấu hỏ, quá nhục nhã, giời đây ta thấy giấc mơ này như shit, ta muốn tỉnh dậy, ta muốn triệu hồi đồng hồ báo thức, ta muốn triệu hồi tiếng hét the thé gọi con vào buổi sáng sớm của mẹ. Đã thế cỏ này là loại gì mà đắng quá. Khoan đã, hết xúc giác bây giờ ta còn cảm nhận được vị giác à???

Một tia chớp vàng lóe lên, kèm theo sau đó là một quả cầu gió lốc to bự chốt, ta gọi tắt nó là Rasengan -nhẫn thuật do Hokage đệ tứ sáng tạo rơi vào vùng bụng của Kyuubi. Namikaze Minato đã khiến cho con quái vật đó vang xa cả trăm mét hướng cách xa trung tâm của làng.

Quá đáng sợ rồi, chỉ một đòn mà ta có cảm giác đau hơn tất cả những gì ta từng cảm nhận được trong cuộc đời của mình. Cùng với lúc bị văng đi, ta lết trên mặt đất và chèn lên những khối kiến trúc to nhỏ, tất nhiên chúng đều bị nghiền thành từng mảng xấu xí và bề bộn. Và cũng có những kẻ không kịp thoát khỏi vị trí nguy hiểm, bị ta đè lên, ép thành những mảnh thịt băm trộn lẫn cả xương trắng trong đó. Bản năng khiến ta vươn móng vuốt ra, bám vào bất cứ thì gì để giúp mình ổn định cơ thể. Từ mặt đất loang lổ vết máu và những mảnh kunai ghim trên những hố nhỏ do nhẫn thuật gây ra hay những mảng tường mà khi ta chạm đến chũng sẽ bị nát ra như khi ta nắm chặt miếng đậu hũ hay thậm chí là.. con người.

Khi ta dừng lại, một cái đầu người còn dính trên tay ta, chuẩn xác hơn là những phần còn lại của một cái đầu sau khi bị bứt ra khỏi cơ thể tuột mất một mảng da bên thái dương, phần sau sọ chắc va phải thứ gì đó nên vỡ ra, những mảng óc chảy ra từ lỗ hổng đó. Một mùi gay nồng tràn vào mũi ta, xộc thẳng lên não như đang khẳng định một điều gì đó.

Ta lè lưỡi ra như muốn kiểm chứng một điểu tưởng như không thể xảy ra. Vị giác của ta sẽ không lừa chính bản thân mình. Hương vị của gỉ sắt tràn ra miệng xen trong đó là 1 chút ngòn ngọt. Một chút ngão ngoét kèm theo sự tởm lợm không thể tưởng ở trong khoang họng khiến dạ dày của ta trở nên cuộn trào.

Có lẽ... đây không phải là mơ.