Chương 186: Tử thần hàng lâm.

Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục.

Chương 186: Tử thần hàng lâm.

Trần Văn Lâm dẫn đầu đại quân rời khỏi ngôi làng nhìn như bị bỏ hoang mà lại không bị bỏ hoang kia. Lúc rời đi, tròng lòng hắn còn mang theo một chút tiếc nuối khó hiểu. Cũng không rõ là tiếc nuối hơn một trăm người tộc Succubus kia hay là chuyện khác.

Đại quân tiếp tục tiến lên, nhờ có đội trinh sát tản ra, nên Trần Văn Lâm biết được, vào khoảng trưa nay, một Thôn nằm ở phía đông ngôi làng này, sẽ gặp phải tấn công của một Dong Binh Công Hội. Dong Binh Công Hội nào thì Trần Văn Lâm không rõ, nhưng số lượng dong binh phải lên đến mười nghìn người, không phải là một con số nhỏ.

Tòa Thôn còn người ở kia cách chỗ bọn hắn cũng không gọi là gần lắm, nhưng với tốc độ hành quân thần tốc của Khinh Kỵ Binh, thì chỉ mất hai tiếng là cùng. Hắn có thể đến gần Thôn làng kia trước, rồi chuẩn bị sẵn sàng. Chỉ cần đám Dong Binh Công Hội kia tấn công vào, một khi lực lượng tự vệ của Thôn đó không thể tự lo liệu, vậy thì cơ hội của hắn sẽ đến.

Cách cũng đơn giản thôi, Trần Văn Lâm cùng binh sĩ của mình sẽ đóng vai người tốt, đánh bại đám Dong Binh Công Hội hung hãn, chiếm lấy thiện cảm của người dân sinh sống trong Thôn kia. Vô cùng đơn giản.

- Phía đông, thẳng tiến!

- Dùng tốc độ nhanh, tiến về phía đông.

Hai mươi nghìn Khinh Kỵ Binh như một cơn bão châu chấu tràn về phía đông, lưỡi đao sắc bén đòi mạng.

................

- Giết hết đám chiến sĩ, người già, người tàn tật.

Enir Can cưỡi ngựa dẫn đầu thành viên của Dong Binh Công Hội Gzac, trong miệng ra lệnh. Đồng thời, gã dùng roi quất mạnh vào mông chiến mã, lao lên phía trước.

Mười nghìn thành viên của Dong Binh Công Hội Gzac bao vây lấy Thôn Kirkland, một Thôn không lớn lắm. Chỉ có hơn mười nghìn người, số lượng người có năng lực chiến đấu lại càng ít, chỉ vào khoảng năm trăm người.

Gần như không cần chiến đấu, cũng biết bên nào là bên dành chiến thắng.

Enir Can là Hội Trưởng của Dong Binh Công Hội Gzac. Tính ra mà nói, thế lực của hắn cũng không nhiều người lắm, chỉ vào khoảng mười lăm nghìn người, chiếm được một vùng đất nhỏ, có địa hình để thủ khá tốt.

Bản thân Enir Can là một Crusader tột cùng. Nếu như hắn không chọn làm một tên cướp bóc nô lên, thì hoàn toàn có thể nhận chức tướng quân biên cương tại các Vương Quốc.

Chỉ có điều, Enir Can không thích cảm giác gò bó. Nói đúng hơn, hắn không muốn có người đứng trên đầu mình. Thà làm đầu gà hơn làm đuôi phượng.

.............

- Jakie, mau dẫn phụ nữ và trẻ em rời đi, tìm chỗ chạy trốn đi. Chúng ta sẽ ở lại đối phó đám người ác ôn kia.

Một thanh niên tay cầm thương bạc, cơ thể mặc giáp, mang theo năm trăm người tiến về phía cổng Thôn Kirkland, đồng thời dặn dò người đứng bên cạnh.

- Justin, chuyện này là không thể, ta không thể bỏ lại bạn bè mình để chạy trốn được.

Một thanh niên hông đeo trường kiếm, nhưng sắc mặt hơi trắng, hơi có vẻ sợ hãi, hắn chưa nhìn thấy cảnh tượng thế này bao giờ. Và những câu chuyện kể về đám ác ôn Dong Binh Công Hội vẫn luôn ám ảnh hắn. Những người kia, vô cùng tàn nhẫn, độc ác.

Justin Nereid trầm giọng nói:

- Nghe lời ta, dẫn theo hai trăm thanh niên trai tráng, hộ tống người trong thôn theo hướng phía nam rời đi. Kiếm rừng rậm nào đó mà ẩn nấp sinh hoạt. Nếu như tất cả đều ở đây, thì chúng ta sẽ chết. Còn người thân của chúng ta, đều sẽ trở thành nô lệ.

Jakie Scott sắc mặt hơi biến đổi, cuối cùng hét lên:

- Hai trăm người đi theo ta. Bảo hộ người trong thôn tiến về phía nam.

- Tuân lệnh, Phó Đội Trưởng.

Justin Nereid nhìn người bạn mình rời đi, đồng thời còn có không ít thôn dân rời đi cùng, hắn mới yên tâm. Trận chiến này, hắn biết rõ sẽ thua trận, nhưng hắn không sợ chết, chỉ cần kéo dài thời gian, cho người trong Thôn Kirkland có thời gian chạy trốn là được rồi.

Justin Nereid hét lớn:

- Cầm thương, khiên lên. Theo ta về phía bắc. Vì Thôn Kirkland, giết!

- Vì Thôn Kirkland! Giết!

- Vì Thôn Kirkland! Giết!

Ba trăm người người mang theo trường thương, lưng đeo khiên tròn tiến về đám Dong Binh Công Hội Gzac đang điên cuồng lao đến.

Justin Nereid là người dẫn đầu, hắn là một người tộc Nhân Loại, thân hình rất cao to. So với người Nerz trên mặt đất cũng không kém.

Mặc dù thân hình to lớn, nhưng Justin Nereid di chuyển rất nhanh, chỉ trong chốc lát, hắn đã đối đầu với gã cưỡi ngựa dẫn đầu Dong Binh Công Hội Gzac - Hội Trưởng Enir Can.

Đương.

Vũ khí Enir Can sử dụng là một thanh trường đao màu đen tuyền.

Trường đao và trường thương đều là vua của chiến trường.

Nếu như trường đao nặng, thích hợp cho người sử dụng sức lực, khí thế mạnh chém giết kẻ thù. Thì trường thương lại yêu cầu người sử dụng cần phải khéo léo, tấn công vào điểm yếu, sử dụng tốc độ nhanh đánh phủ đầu kẻ địch.

Hai thanh vũ khí va vào nhau, nhưng khi Enir Can chưa kịp thu đao, thì Justin Nereid đã kịp đâm ra thương thứ hai. Mục tiêu của hắn, chính là chiến mã của Enir Can.

Một bên đi bộ, một bên cưỡi ngựa. Thì bên đi bộ sẽ rơi vào thế dưới, nên Justin Nereid ra tay giết con ngựa kia đầu tiên.

Phốc.

Mũi thương màu bạc, sắc nhọn đâm thủng lồng ngực chiến mã, xuyên ra tận sau lưng.

Enir Can sắc mặt biến đổi, nhanh chóng nhảy khỏi lưng chiến mã.

Ầm.

Chiến mã đổ rầm xuống đất, máu tươi chảy đầy mặt đất.

- Đáng chết, dám giết chiến mã của ta.

- Hừ, ngươi mà là kẻ đáng chết, dám tấn công Thôn Kirkland, ta sẽ dùng máu của ngươi để cảnh báo kẻ khác.

Đương.

Đương.

Mặc dù sức mạnh của Justin Nereid chưa đạt đến cấp Crusader tột cùng, vào khoảng cấp một trăm hai mươi. Nhưng kỹ năng của hắn vô cùng xuất sắc, mũi thương như rồng bay phượng múa, liên tục đâm về những nơi sơ hở của Enir Can.

Enir Can lúc này vô cùng vất vả, vũ khí nặng cũng là một bất lợi, tốc độ ra đòn của hắn không nhanh, nên gần như không thể tấn công trước những đòn đánh như vũ bão củ Justin Nereid. Gã căn bản không có cơ hội tấn công, chỉ có thể chăm chăm phòng thủ.

Hát.

Rắc.

Nhưng so về phẩm chất vũ khí, thanh đao màu đen của Enir Can vẫn tốt hơn thanh thương bạc của Justin Nereid. Chỉ qua mười phút chiến đấu, thanh thương bạc đã bị phản chấn gãy mất mũi thương.

- Ha ha, còn đòi giết Enir Can này. Đúng là buồn cười, ngươi nhìn xung quanh đi, ta cho ngươi thời gian quan sát.

Enir Can cũng không vội tấn công, mà cười to, càn rỡ nói với Justin Nereid.

Lúc này, trận chiến giữa mười nghìn dong binh và ba trăm dân binh đã kết thúc. Kết cục, là điều không cần báo trước.

Xung quanh, không còn một chiến binh nào của Thôn Kirkland còn sống, tất cả đều bị chặt đầu, xếp thành đống ngay trước cửa thôn. Còn xung quanh Justin Nereid, đã vây đầy thành viên của Dong Binh Công Hội Gzac.

- A a a.

Justin Nereid điên cuồng gầm lên, hắn lấy khiên tròn đeo sau lưng ra, lao đến một thành viên Dong Binh Công Hội Gzac gần nhất.

Tốc độ của Justin Nereid quá nhanh, phần cạnh khiên gõ mạnh vào cổ họng kẻ xấu số kia.

Phốc.

Justin Nereid cướp lấy thanh đao của đối phương, chém bay đầu một người khác.

Trong Dong Binh Công Hội Gzac, ngoại trừ Enir Can ra, căn bản không có người chịu nổi một đòn của Justin Nereid.

- Đáng chết, tất cả tránh ra, để hắn cho ta.

Enir Can tức giận gầm lên, cầm trường đao lao về phía trước. Gã vung đao chém mạnh.

Cách.

Lưỡi đao trong tay Justin Nereid không đỡ nổi một đòn, bị bẻ gãy làm đôi. Hắn vội lấy khiên ra đỡ.

Ầm.

Justin Nereid bị lực từ thanh trường đao phản chấn, bay ngược về phía sau, khiên sắt tròn cũng văng ra khỏi tay.

- Ha ha, ngươi rất mạnh đó. Nhưng ta rất tiếc, không thể để lại một kẻ như ngươi được.

Enir Can cười lớn, xách đao tiến về chỗ Justin Nereid ngã xuống. Một thanh niên chưa đến ba mươi tuổi, có khả năng chiến đấu tốt như vậy, một khi trở thành kẻ thù, thì phải tiêu diệt ngay khi có thể.

Justin Nereid tuyệt vọng nhìn Enir Can đi về phía mình. Hắn biết, lần chiến đấu này căn bản không thể sống sót, mà hắn chỉ muốn kéo dài thời gian để người dân có thể chạy trốn.

Lộc cộc.

Bỗng nhiên, một tiếng vó ngựa kỳ quái, và vô cùng rõ ràng vang lên.

Sau đó, tiếng vó ngựa ngày càng dồn dập, ngày càng nhiều, gấp hơn.

Mặt đất rung chuyển, bụi bay mù mịt.

- Bắn!

Vút vút vút vút.

Một cơn mưa tên từ phía sau lưng đám người Dong Binh Công Hội Gzac xuất hiện.

Justin Nereid sắc mặt hơi đổi, dùng nắm đấm đánh gục một tên dong binh khác, rồi lấy cơ thể gã che chắn cho thân mình.

Phốc.

Phốc.

Phốc.

Tử thần hàng lâm, người của Dong Binh Công Hội Gzac lũ lượt ngã xuống.

Đợi khi Enir Can kịp phục hồi tinh thần trở lại, đã thấy hơn một phần ba người của gã bị mưa tên giết chết.

Đồng thời, không biết lúc nào, một đội Kỵ Binh đã bao vây lấy bọn hắn. Muốn chạy, cũng chạy không được.