Chương 15:Sự đáng sợ của ATGX

Võng Du Chi Chiến Tranh

Chương 15:Sự đáng sợ của ATGX

Lúc này Duy Anh và Liệp Giả đang đứng trên đỉnh núi nhìn hàng nghìn loài động vật được thả ra từ cũi sắt mang theo những thiết bị kì lạ chạy về phía cánh rừng.
Duy Anh:" không biết làm thế này có đúng không nữa, dù sao ATGX quá.."
Liệp Giả:"Ha ha ha, dù sao cũng là kiệt tác của ta làm sao có thể bình thường được. Sếp không phải lo Liệp Giả ta có thể điên nhưng không phải ngu, đắc tội với 1 quốc gia không phải là 1 việc làm thông minh."
Duy Anh:"chỉ hi vọng là thế đi."
Lúc này 1 phó quan tiến đến ngắt lời:"xin lỗi chỉ huy nhưng tôi có thể mạn phép hỏi 1 câu không?"
Duy Anh:"được nói đi."
Phó quan:"vậy rốt cuộc ATGX là gì?"
Liệp Giả cắt ngang:"hỏi rất hay, để ta trả lời cho. Thực chất ATGX không phải là 1 chất độc mà ngược lại là 1 chất thuốc cường hóa, vốn từ đầu ta định chế tạo ra 1 chất thuốc biến con người thành siêu chiến binh giống capital M nhưng sau đó do 1 số trùng hợp mà ATGX ra đời. Về cơ bản thì ATGX biến người bình thường thành siêu anh hùng Dare devil trong 1 khoảng thời gian ngắn, nghe qua thì rất tốt nhưng thực tế thì khi tất cả giác quan của 1 người bị cường hóa nên cao thì vấn đề cũng lớn hơn, ví dụ như cảm giác đau tăng lên,vv... Hơn nữa ATGX có 1 loại tác dụng phụ vô cùng nguy hiểm là gây cảm giác sợ hãi và gây ảo giác ở mức độ nhẹ. Hãy thử tưởng tượng khi ngươi đang đứng ở 1 cánh rừng sau đó bị 1 con "quái vật" tấn công + với nỗi đau đớn khó có thể chịu đựng và trên tay ngươi lại đang có súng thì ngươi sẽ làm gì?"
Phó quan:"ực.... chả nhẽ là..."
Liệp giả:"đúng vậy bắn loạn xạ hoặc tự sát, nếu 1 hoặc 2 người thì không sao nhưng nếu cả 1 sư đoàn đều dính phải đây."
Duy Anh:"Bây giờ phải nói là cánh rừng này đã biến thành địa ngục trần gian."
Đến với thị giác của 1 binh lính Đ tên Michael để biết tường tận hơn.
Michael:"Lạy chúa, nơi này rốt cuộc là chốn quái quỷ nào vậy? shit.."
Michael sắc mặt tái nhợt lết chân về phía trước, trong cánh rừng này khắp nơi đều là quái vật. Những con quái vật có cơ thể như 1 đống thịt nát bị băm ra rồi quấy lại với nhau, hơn nữa những con quái vật này còn bắn ra những mảnh thịt vụn vô cùng ghê tởm có thể xuyên qua cơ thể con người như những viên đạn nhưng nỗi đau do nó sinh ra lại đau hơn vết thương do đạn bắn gấp nhiều lần, đau hơn cả khi bị dao đâm trúng và lóc thịt ra ngoài. (trên thực tế thì cảm giác đau nhất là khi 1 người đàn ông bị đánh vào chỗ hiểm được tính trị giá là khoảng 450, đau hơn khi 1 người phụ nữ sinh con bằng cách tự nhiên là 300 và cảm giác Michael đang phải chịu ở khoảng 550)
Lúc này 1 người lính chạy qua vừa chạy vừa hét:"cứu tôi, lạy chúa cứ...."
Chưa kịp người lính nói tiếp câu thứ 2 thì 1 con quái vật lao ra dùng móng vuốt (dao găm) xiên thủng đầu người lính này vừa xiên vừa hét lên:" ritssssssss (chết đi đồ quái vật."
Michael cả người cứng lại rút súng ra nã thẳng vào người con quái vật hét (chết mẹ mày đi đồ quái vật."
Con quái vật dùng 1 xúc tu che chỗ bị thương sau đó xông thẳng về chỗ Michael rít lên:"gà oooooooooo... (lũ quái vật chó chết bố liệu với mày.)"
Michael tiếp tục nã súng cho đến khi con quái vật đến sát bên người rồi gục xuống rồi cười to:"chết mày chưa đồ khốn.."
Chưa kịp Michael nói xong thì 1 cái móng vuốt xiên qua ngực Michael từ đằng sau, 1 con quái vật khác đánh lén Michael từ đằng sau. Michael cảm thấy mắt mình đang mờ dần mờ dần. Nhưng trước khi chết Michael nhìn thấy 1 sự thật kinh hãi, con quái vật tấn công mình chợt biến thành trung đội trưởng, cả cái xác quái vật lúc nãy cũng biến thành thằng bạn thân của mình.
Michael hét lên 1 tiếng:"mọi người tỉnh táo lại chúng ta bị... hự"
Trung đội trưởng cầm con dao cắm thẳng vào đầu Michael rồi nói:"đồ quái vật khốn kiếp chết rồi còn định rít lên gọi đồng bọn à."
Chưa kịp trung đội trưởng nói xong thì 1 viên đạn bắn xuyên qua đầu và 1 tiếng hét vang lên:"chết mẹ mày chưa đồ quái vật,"
Tình huống tương tự cũng xảy ra ở khắp trong cánh rừng, tại nơi này huynh đệ tương tàn, cha con chém giết vợ chồng tàn sát lẫn nhau quả thật là cảnh tượng của chốn địa ngục. Ngay cả khi quân đội An chưa tham chiến thì tất cả bộ binh của quân đội Đ đã tàn sát lẫn nhau 5,6 phần 10, nơi nơi biến thành núi thây biển lửa. Cứ vài giây thì lại có hàng chục binh lính Đ bị giết hoặc tự sát. Cả 1 sư đoàn bộ binh Đ hùng mạnh có thể quét ngang nước An bị chất thuốc ATGX triệt để hủy diệt từ vật lý cho đến tinh thần.
Sau trận chiến này phần lớn bộ binh Đ xin xuất ngũ vì chấn thương tâm lý, 1 phần nhỏ phải ở lại trong trại tâm thần cả đời cả quân đội Đ tổn hao nặng nề.
(chap này hơi ngắn thông cảm nhé. Chap sau là phần diễn của 2 nữ chính + thánh Kira yamato)