Chương 137: Đau đớn, đường cùng, thời khắc cuối cùng

Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 137: Đau đớn, đường cùng, thời khắc cuối cùng

"Dạ Phong ca, không cần duy trì hồn lực nữa đâu, đẩy mạnh tốc độ thôi" Hình Na lo lắng nhìn về phía sau, tình hình này, không ổn rồi.


"Ok, anh hiểu rồi" Dạ Phong gật đầu, cả hai đều hiểu rằng giờ là lúc họ đang đối mặt với cán cân của sự sống và cái chết, nếu có bất cứ một sơ suất nào xảy ra, họ sẽ chết không toàn thây, vì vậy, anh cần phải cẩn thận hết mức.


Thu hồi hồn lực từ hồn hoàn thứ 5 của con hồn thú vạn năm, hồn hoàn trăm năm đầu tiên phát sáng lên, tuy chỉ là hồn hoàn thứ nhất, nhưng biết cách sử dụng đúng cách cũng mang lại hiệu quả to lớn.


"Hồn kỹ: ký tự"


Hàng loạt các dòng chữ xuất hiện phía sau Hình Na và Dạ Phong, tất nhiên là anh không sử dụng hồn kỹ này lên con mười vạn năm hồn thú, hiển nhiên là không có ai ngu dùng trăm năm hồn kỹ đối đầu mười vạn năm hồn thú cả, điều họ cần làm là gia tăng tốc độ, vì vậy nên thứ họ cần là lực ép và sức đẩy của chiều gió, cho nên


"Bạo tạc"


"Ầm, ầm, ầm"


Con hồn thú mười vạn năm ngạc nhiên khi thấy hồn kỹ yếu đuối như vậy được kích hoạt, hơn nữa còn không nhắm vào nó, hai đứa nhóc loài người nhỏ bé này đang tính làm gì? Nó kỳ lạ nhìn về Hình Na và Dạ Phong, tuy nhiên tốc độ của nó không hề giảm, hồn lực dao động vẫn rất mạnh mẽ, nếu không có điều gì xảy ra thì chỉ 1 hay 2 phút nữa là nó có thể cận mặt cắn xé bọn rác rưởi này.


Đúng như Dạ Phong mong muốn, từ góc độ đến lúc canh phát nỗ đều xuất sắc, một lượng không khí lớn được nén lại, bộc phát ra đẩy mạnh cho Hình Na đi, các dòng chữ được xếp liên tục theo chiều dích dắc, chữ này nỗ chữ kia nỗ sau, lực đẩy mạnh hơn rất nhiều thổi bay Hình Na và anh hướng thẳng về phía trước, quả nhiên là thông minh.


"Gầm gừ" Phát hiện hai đứa bé phía trước đột nhiên rời xa khỏi tầm ngắm của mình, nó nổi giận, xem ra đây là trò của bọn nó, rất thông minh, nhưng như vậy thôi là chưa đủ, sống mười vạn năm như nó, cái gì còn chưa biết, muốn thoát khỏi tay của bản thân nó, trừ khi thực lực bọn nhóc này cao hơn thực lực của mười vạn năm hồn thú như ta đây, còn không, đừng mơ tưởng.


"Quang minh đạn pháo"


Đem cái vòi hướng ra phía sau, con Tử Ma Voi rất thông minh mà bắt chước cách sử dụng hồn kỹ của Hình Na và Dạ Phong, phóng ra một chùm tia sáng cực mạnh về phía sau, tạo lực đẩy phóng mình lên trên, chỉ trong chớp mắt, nó đã đến rất gần Hình Na và Dạ Phong.


"Đám ranh con ngu xuẩn, xin chào, và tạm biệt"


"Âm Dương Tử Hoại Pháo"


Há mồm ra phun một luồng tia sáng trắng đen đan xen, đòn tấn công khủng khiếp lúc nãy nay lại được một lần nữa phóng ra, chết tiệt, con hồn thú này không chừa cho họ đường sống mà.


"Khốn nạn, không ngờ nó lại có thể học tập cách chúng ta sử dụng hồn kỹ, anh suy nghĩ quá ngây thơ rồi" Dạ Phong tím mặt lại, đối mặt tử vong cận kề, anh lo sợ, nhưng không được, cắn chặt răng lại, anh cần tiếp tục suy nghỉ, để não bộ tiếp tục xoay vòng nào, nếu không suy nghĩ nữa thì anh chết chắc rồi.


"Chậc, Dạ Phong ca" Hình Na gào lên, con hồn thú này không trực tiếp cắn xé bọn họ, chả lẽ muốn đem cô và Dạ Phong làm đồ chơi, khốn kiếp, nếu tồn tại qua 6 phút này, cô thề sẽ đem nó băm thây vạn mảnh.


"Ừm" Dạ Phong gật đầu, anh đã hiểu ý cô.


"Vô tận hắc ám + Ký tự"


Hóa thành địa ngục chi tử, Dạ Phong cực nhanh phóng thích hồn kỹ của mình, một loạt hồn kỹ ký tự xuất hiện giữa hai người bọn họ, một đòn tự tổn hại bản thân, nhờ Vô tận hắc ám để gia tăng sức mạnh của Ký tự, anh bộc phát những quả bom nhỏ trong sức nén kinh khủng.


"Ầm, ầm, ầm"


Âm thanh va chạm tạo ra giữa hai người bọn họ một cách nhanh chóng, cảm giác cơ thể như bị búa tạ đập phải, chắc chắn cả hai phải bị tổn thương rất nặng vì chính hồn kỹ của mình, phần áo bị rách đi, để lại máu và những vết trầy sướt khủng bố, một phần da bị đốt cháy đến bỏng, nhưng bù lại họ đã được chính hồn kỹ của mình thổi bay đi ra 2 hướng cực nhanh, tránh được đòn Âm Dương Tử Hoại Pháo của đối phương.


"Muốn trốn, không dễ đâu" Con Tử Ma Voi cười lạnh nói, âm thanh điên cuồng như của tử thần vang lên, dù cho đám nhóc này thông minh đến đâu, nhưng trước mặt thực lực tuyệt đối, tụi nó đều phải chết.


Điều chỉnh lại hướng đi của đòn bắn, nó hướng thẳng đến Dạ Phong, quả nhiên mục tiêu đầu tiên và ưu tiên hàng đầu của nó vẫn là Dạ Phong, xem ra mối thù này có vẻ nặng rồi đây.


"Chết tiệt, nhắm vào ta sao?" Dạ Phong đổ mồ hôi suy nghĩ, không ngờ con hồn thú này thông minh đến mức độ này, quả nhiên mười vạn năm hồn thú không hề đơn giản, dù cho mới đạt tới hồn niên mười vạn năm thì nó đã khác rất xa so với những con hồn thú vạn năm còn lại, chết tiệt giờ anh phải làm sao đây.


Hồn lực phóng thích ra cực đại, giờ anh và Hình Na ở 2 phía, không còn được tinh linh dực của Hình Na trợ giúp, đang ở trên không anh không có cách nào định vị vị trí bản thân, hơn nữa đòn bắn này sắp tới kề anh rồi, khốn nạn.


"Dạ Phong, Vô Tận Hắc Ám, Shadow Ball" Hình Na cuộn người lại, cô đã tính đến trường hợp hồn kỹ của đối phương có thể dịch chuyển nên khi bị đẩy ra xa nhờ Ký tự, cô không lập tức rời đi mà lập tức xoay người nhanh chóng tích tụ phóng ra Shadow Ball.


Nghe được Hình Na âm thanh, không một chút do dự phóng ra hồn kỹ thứ 3 của mình, kháng lực với các hồn kỹ hệ bóng đêm tăng cao, anh bị Shadow Ball đập thẳng vào người, đánh bật ra xa tránh khỏi đòn đánh của Tử Ma Voi, phản xạ thật nhanh.


"Khốn nạn, hết lần này đến lần khác né tránh đòn tấn công của ta, con bé nhân loại ngu xuẩn, ta sẽ xử ngươi trước" Con Tử Ma Voi điên cuồng, nó vốn dĩ mang tâm tính vừa chơi đùa vừa bỡn cợt đám nhóc này, tuy nhiên liên tục đánh trật làm nó cảm thấy ức chế rất nhiều, cảm thấy con bé nhân loại này liên tục đưa ra các phương pháp ứng chiến cực nhanh, nó đổi mục tiêu.


"Tử Vong âm thanh"


Há mồm ra phóng thích hồn kỹ, một loạt tạp âm được phóng ra, hắc ám hồn lực được phóng thích cực mạnh, dù có thuộc tính hắc ám nhờ Shadow Ball, nhưng hắc thuộc tính của con mười vạn năm hồn thú mạnh hơn khả năng của Hình Na rất nhiều, cô bị đánh bật ra xa, thất khiếu chảy máu, cơ thể bị dộng vào thân cây mà gục xuống.


Đau đớn, quằn quại đứng dậy, không được, cô còn không thể ngất, ngất đi là mọi chuyện thật sự hết ở đây, dù đau đớn như thế nào, cô còn cần phải sống, cắn lưỡi của bản thân cho chảy máu, tinh thần tỉnh táo hơn một chút, sức lực tuy đã cạn kiệt, nhưng cô vẫn cố đứng lên, thực chất cô đã đi quá giới hạn của bản thân lâu rồi, nhưng vì khát vọng sống, bằng một cách nào đó mà cô còn đứng đây.


"Hình Na" Nhìn Hình Na đau đớn, anh cũng cảm thấy khó chịu, là vì anh, chết tiệt, cảm giác tội lỗi dấy lên trong tim can người con trai này, anh lập tức lao ra muốn lại gần chỗ Hình Na.


"Dừng lại, ngu ngốc" Phát hiện hành động của Dạ Phong, chết tiệt, tại sao lại lao ra ngay lúc này, không phải anh ta nên chạy đi càng xa càng tốt chứ, tại sao lại liều mạng lao phía cô, thật là, chết tiệt, cô vừa cảm thấy tức nhưng lại cảm thấy cảm động, ha ha, chắc não cô bị hư rồi.


Con Tử Mai Voi cười lạnh trước hành động của Dạ Phong, nó lập tức quất cái đuôi của mình tấn công anh, đòn tấn công dứt khoát hướng thẳng bụng của Dạ Phong.


"Ký tự"


Lại một lần nữa tổn thương bản thân, anh không chút do dự dùng thân thể mình để đánh đổi, anh cần bảo vệ cô gái nhỏ này, với tư cách là một người anh lớn hơn, anh phải bảo vệ gia đình mình.


Kịp thời né tránh, nhưng đòn đánh của con Tử Ma Voi quá nhanh, anh bị đuôi nó kéo một vết máu to giữa thân mình, máu tươi rãi ra, nhưng anh vẫn cắn răng chạy về phía Hình Na, không biết tâm thần của anh ta có bị ngu không, thật là, lại làm điều ngu ngốc như vậy, thật không giống anh thường ngày.


"Dạ Phong ca" Hình Na lập tức ôm lấy Dạ Phong, chết tiệt, cả hai người bọn họ đều bị dồn vào bước đường cùng rồi, còn một phút nữa, nhưng họ đã sức cạn lực kiệt rồi, làm sao đây, chỉ một đòn nữa là họ sẽ bị giết.


"Hộc, hộc, anh.. sẽ bảo vệ.. em.. bảo vệ gia đình" Dạ Phong đau đớn, hít thở không đều, nhưng chấp niệm lại rất cao, anh thề trên danh dự và mạng sống của mình, Tinh Nguyệt Môn, anh phải bảo vệ nó.


"Đồ ngốc" Đưa tay lên xoa đầu Dạ Phong, dù ở tình trạng nguy hiểm chết người này, nhưng chết tiệt, cô không nhịn cười được, đúng rồi a, họ là một gia đình, họ sẽ bảo vệ nhau dù có chết cũng không sợ.


Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Hình Na, con Tử Ma Voi cảm thấy danh dự mình bị sỉ nhục, 2 đứa nhóc này như đang cười khinh thường nó, chết tiệt, con Tử Ma Voi trở nên nổi điên.