Chương 49: Nông gia nhận người

Vô Hạn Đăng Nhập

Chương 49: Nông gia nhận người

Long Huyền nhìn cảnh tượng trước mắt, trong đầu bốc lên nghi hoặc, những người này thần thần bí bí tụ tập tại đây rốt cuộc muốn làm gì, lại có quan hệ gì tới vị này huyện úy đại nhân?

"Đại nhân, ngài kéo ta tới đây gấp như vậy, rốt cuộc có ra sao ý đồ, hiện tại cũng có thể báo cho rồi chứ?"

Huyện úy nhìn Long Huyền cười hì hì, lấy tay chỉ chỉ 3 nam nhân đeo kiếm

"Long Huyền huynh đệ, ngươi biết những người kia là ai chăng?"

Long Huyền tương đương vô ngữ, hắn đương nhiên sẽ không biết, nếu biết hắn còn phải hỏi làm gì, vị này đại nhân cũng thật đủ nhàm chán. Nhưng nghĩ tới phía sau vẫn còn phải dựa vào người ta giải thích, Long Huyền cũng đành miễn cưởng bản thân phối hợp tiếp tục trả lời

"Tại hạ nhìn qua 3 người đều khổng võ hữu lực, thân thể rắn chắc, trên lưng đeo kiếm, nghĩ tới chính là hiệp sĩ giang hồ loại người. Cả ba lại ăn mặc cùng loại trang phục, bên người vũ khí kiểu giáng giống nhau, khí chất đều hết sức tương tự, dễ dàng suy đoán ra xuất từ cùng một tổ chức. Chỉ là tại hạ kiến thức ít ỏi, không phân biệt được là người của tổ chức nào?"

Long Huyền trôi chảy trở về đáp, một loạt phân tích đem huyện úy dọa cái sững sờ. Còn may Long Huyền chưa đem ba người kia lai lịch nói ra được, nếu không huyện úy cũng phải nghi hoặc Long Huyền này thực sự là hắn biết cái kia Long Huyền sao?

Vội vàng sát hạ không tồn tại mồ hôi, huyện úy đại nhân cấp cấp giới thiệu


" Huynh đệ nói không sai, ba người kia xuất thân từ cùng tổ chức. Long Huyền huynh đệ có bao giờ nghe nói tới Nông gia?"

Long Huyền không trở về đáp, ngược lại dùng ánh mắt kì dị từ đầu tới chân quan sát huyện úy, làm huyện úy đại nhân một trận mạc danh kì diệu

Long Huyền thở dài "Không ngờ quen biết lâu như vậy, Long Huyền mói biết đại nhân là người của chư tử bách gia bên trong, quy mô to lớn nhất Nông gia, thất kính thất kính."

Huyện úy nghe vậy đắc ý vuốt râu, khuôn mặt tràn đầy tự hào. Ngẫm lại cũng đúng, so với khác học thuyết, Nông gia không truyền lưu rộng rãi như Nho gia, cổ quái tầng lớp như Mặc gia, kì diệu vô cùng như Đạo gia, mãnh mẽ bá đạo như Binh gia, kinh sợ chư hầu như Tung Hoành gia, nhưng người ta được cái chính là người nhiều ah. Người nhiều chính là sức mạnh, đây là thiên cổ không đổi đạo lý.

Nông gia được xưng có mười vạn tử đệ, tuy trong đó không biết có bao nhiêu hơi nước, nhưng trung kiên làm ra cái năm, sáu vạn cũng là không khó. Danh xứng với thực quy mô to lớn nhất học thuyết, không nhà dám tranh phong

Nhưng theo Long Huyền, Nông gia đơn giản là cái hố, thiên đại cái hố. Hiện giờ còn tốt, ít ra hiệp khôi Điền Quang vẫn còn, có thể chấn nhiếp lục đường.

Đợi tới vài năm nữa, La Võng sẽ đem Nông gia chọc thành cái sàng, ngay cả hiệp khôi cũng cho chém, sống chết không biết. Tới lúc đó, Nông gia như rắn mất đầu,ngưu quỷ xả thần gì cũng nhảy ra, các đường không ai phục ai, ra tay đánh nhau chết sống, chỉ sợ phải chết không ít người mới có thể lắng lại.

Đã ba người kia là Nông gia đệ tử, vậy đây chính là nơi Nông gia tuyển người rồi, Trăm vạn tử đệ, không thể nào để nông gia tự mình từ nhỏ nuôi dưỡng được, vậy đừng nói Nông gia, coi như cái khác chư tử bách gia cũng gánh không được.

Việc tuyển nhận tân nhân như thế này vừa tốn ít sức, vừa dễ dàng đem trong dân gian thiên tài nạp vào dưới trướng, lại có thể lấy thất quốc dân chúng dưỡng nhân tài cho Nông gia. Quả nhiên một mũi tên bắn ba chim hảo kế sách.

Nhưng có lợi thì cũng có hại, mà lợi càng lớn phiêu lưu cũng càng thêm nhiều. Mấy năm sau Nông gia chi loạn, vô số mật thám gián điệp nhảy ra, dường như chỉ cần to một điểm thế lực cũng có thể đem người nhét vào Nông gia, phương pháp này phải kể công chí vĩ

Nhanh chóng đem Nông gia tổ tông gốc gác xốc qua một lần, Long Huyền lại quay về, giả bộ đầy mặt kinh ngạc nhìn huyện úy

"Huyện úy đại nhân chỉ cơ hội, chính là lần này tuyển nhận người sao?"

Huyện úy nghe được, đắc ý giới thiệu

"Không sai, huynh đệ có điều không biết, ta Lương Thông trước đây cũng là Nông gia ngoại môn đệ tử."

Long Huyền khoa trương hô "Ngoại môn đệ tử?"

Thấy biểu hiện của Long Huyền, Lương Thông huyện úy vừa lòng gật gù, nhưng đột nhiên đổi giọng tràn đầy tiếc nuối

" Đáng tiếc ta không có gì tư chất, chỉ học được sư phụ tự mình dùng nội lực giáo huấn bộ kia thô thiển công pháp.

Phía sau học tập không cố gắng, ba mươi tuổi vẫn nửa chữ cũng không biết, công pháp cũng không tiến bộ. Ở Nông gia phát triển không nổi nữa, ta đành cáo biệt sư phụ, nhờ sự giới thiệu của lão nhân gia tới Tần quốc làm một tiểu tiểu huyện úy."

Huyện úy vẻ mặt tiếc nuối, than thở không thôi. Lúc sau nhìn về Long Huyền, hai mắt đột nhiên trở nên cuồng nhiệt

"Lương Thông ta sinh thời thực có lỗi với sư phụ, không thể truyền thừa y bát của người. Nhưng không sao, ta không được, không có nghĩa là người khác cũng không được. Ta chỉ cần đem thiên tài giới thiệu cho sự phụ, để hắn làm truyền nhân không phải là được?"

Long Huyền không xác định chỉ chỉ bản thân"Tại hạ???"

Hắn đoán không sai, huyện úy chạy tới nắm tay hắn cuồng nhiệt nói

"Đúng vậy! Ta đã sớm chú ý Long Huyền huynh đệ. Huynh đệ tuổi nhỏ thiên tư thông tuệ, ý chí bất phàm. Niên kỉ chưa lớn mà đã sớm học được toàn bộ chữ viết, lại thường xuyên đưa ra ý kiến có ích cho ta, thật sự anh hùng xuất thiếu niên."

Huyện úy liên tục tâng bốc làm Long Huyền có chút đỏ mặt

:Ai nha ta tốt như vậy, trước đây làm sao lại không biết?"

Một trận thổi phồng sau, Lương Thông bắt đầu dốc hết gan ruột

"Ta biết huynh đệ ôm ấp chí lớn. Những năm nay vẫn tiết kiệm ăn mặc, muốn để dành lộ phí ra ngoài lữ hành tìm kiếm danh sư, chờ ngày học tập thành công tựu phong quan bái tướng.

Nhưng huynh đệ có thể không biết, thế đạo hiện tại thật sự quá thối nát, trong triều quý tộc thế gia hoành hành, bình dân xuất thân muốn leo cao biết bao là khó. Còn các chư tử bách gia khác cũng chỉ giữ cái của riêng mình, đệ tử coi như không phải nuôi đưỡng từ nhỏ, chính là đạt quan quý nhân hậu duệ, hoàn toàn không có cửa vào cho dân chúng tầm thường."

Quay đầu lại chào hàng Nông gia

"Nhưng Nông gia của ta khác biệt. Chư tử bách gia, chỉ có ta Nông gia có thể hải nạp bách xuyên, không quan tâm thân phận trọng dụng nhân tài. Nhất là anh kiệt như Long Huyền huynh đệ."

Chỉ chỉ ba Nông gia đệ tử đang kiểm tra người

"Đây là ta ba vị người quen biết, lát nữa huynh đệ đi lên phia trên cho họ xem xét tư chất. Coi như huynh đệ thể chất kém một chút, ta cũng có thể gợi ý để họ thả cho ngươi qua. Ta tin tưởng Long Huyền huynh đệ thiên tư thông tuệ, một chút như vậy thể chất thiếu hụt cũng không tínhcái gì.

Cuối cùng còn như sợ Long Huyền không đáp ứng, lặp tức tăng thêm thẻ đánh bạc dụ dỗ

"Một ngày huynh đệ bái vào Nông gia, hai ta chính là huynh đệ thật sự. Ta sẽ giới thiệu ngươi cho sư phụ ta, tuổi già có ngươi như vậy đệ tử lão nhân gia nhất định sẽ an lòng, cũng coi như hoàn thành giúp ta một cọc tâm nguyện. Huynh đệ thấy sao?"

Nhìn ánh mắt chân thành của huyện úy, Long Huyền không những không cảm thấy cảm động vui sướng, ngược lại trong đầu cảnh báo đại tác

"Có vấn đề, có vấn đề, nhất định ở đâu ra vấn đề. Sáng thế mau mau phân tích, chỗ nào xảy ra vấn đề rồi?!!"

Sáng thế đã sớm nhận ra có chuyện, thấy Long Huyền hỏi lập tức trả lời

"Vấn đề ngươi tìm chỉ có thể xuất hiện trên thân vị đưa bảo lão gia gia đội lốt huyện úy này, hoặc ngươi đã bị vị diện ý chí tỏa định?"

Long Huyền khóc không ra nước mắt "Ta liền biết, vị diện ý chí khi nào như vậy hào phóng? Thân phận tốt hơn người khác, địa vị cao hơn người khác, quay đầu lại còn có một vị đưa cơ hội đưa công pháp đưa bảo vật lão gia gia, ta lại không gọi Long Ngạo Thiên. Ta đã như vậy điệu thấp làm người, vị diện ý chí ngươi tm vẫn không bỏ qua."

Bị vị diện ý chí nhìn chằm chằm người xuyên việt? Nửa phút vùi dập giữa chợ ngươi có tin hay không?

Trong thức hải Sáng thế hoàn toàn không thấy tâm trạng của Long Huyền, bình tĩnh lên tiếng

"Ngươi hãi cái gì? Ta không phải đã nói sao? Ngươi chỉ cần không tìm đường chết, có ta tráo ngươi chết không được. Huống hồ đây không phải chuyện xấu, ngược lại là chuyện tốt không phải sao."

"Chuyện tốt? Nói chuyện nói hết lời, đừng giữa đường thở dốc" Long Huyền bực tức nghĩ

Sáng thế ung dung trấn áp

" Bình tĩnh! Ta đã nói không có chuyện gì tức là sẽ không có chuyện. Vị diện ý chí sẽ không đem ngươi thế nào thế nào, ngược lại còn sẽ cho ngươi phát tiện nghi. Ngươi không phải vẫn toái toái niệm niệm tân thủ phúc lợi sao? Lúc nó xuất hiện ngươi lại như vậy đại kinh tiểu quái."

Long Huyền nghi hoặc

"Tân thủ phúc lợi không phải nói dành riêng cho Âu hoàng nhất tộc kì dị thể chất sao, ta cái này ngàn năm phi tù như thế nào đột nhiên nhập cư trái phép rồi?"

Sáng thế giọng tràn đầy bá khí đáp lại

" Hừ hừ, có bản tọa ở đây ngươi không phải đệ nhất chư thiên vạn giới Âu hoàng sao, lúc nào sang Châu phi làm tù trưởng. Vị diện ý chí chuyên phát phúc lợi cho có tiềm lực nhân tài, mà so tiềm lực, ngươi có thể đem cái gọi là kì dị thể chất ném ra mấy con phố không chừng."