Chương 41: Sơ Vũ ghen tỵ

Vô Hạn Đăng Nhập

Chương 41: Sơ Vũ ghen tỵ

Đoán không sai một chữ. Long Vũ nghe thiếu nữ phân tích mà cả người run sợ. Trạng thái này của Sơ Vũ làm hắn nghĩ tới ngày đầu tiên mời nàng về nhà. Cũng là như vậy lạnh lùng, cũng là như vậy lí trí ép buộc Long Vũ uống vào cái kia kì quái thuốc thử.

Long Vũ thấy thiếu nữ lại một lần nữa xuất hiện trạng thái này, trong lòng rống giận, quả nhiên, quả nhiên, ngươi bình thường ngoan ngoãn ngọt ngào biểu hiện đều là giả chứ, là giả chứ? Đây mới là thật sự Nguyệt Sơ Vũ chứ?

Dù phát hiện được bí mật, trước đang cơn tức giận thiếu nữ, Long Vũ vào lúc này cũng không dám nói. Chỉ có thề thành thành thật thật bàn giao tất cả mọi truyện, riêng việc Sáng thế phát hiện Tô Tiểu Ly thể chất đặc thù, đổi thành hắn trong lúc vô tình phát giác.

Nghe xong chuyện, thiếu nữ không nói năng gì, chỉ dùng không nhiệt độ ánh mắt nhìn chằm chằm Long Vũ.

Cho tới lúc hắn đứng ngồi không yên, Sơ Vũ mới thở dài một hơi, có chút nhớ lại, có chút than thở nói:

"Ta nhớ được! Ngươi lần đầu tiên lừa ta tới nhà ngươi, chỉ dùng một cái không phải lí do lí do chứ? Ta lúc đó xem ra cũng thật ngốc đây, cứ như vậy ngu hồ hồ bị ngươi dụ đi.

Không để Long Vũ kịp giải thích, nàng tiếp tục kể ra

"Lúc này ta thật hâm mộ Tô Tiểu Ly. Ngươi vì nàng, dám cứ như vậy bỏ qua hai cái sơ pháp cảnh cường giả uy hiếp. Hai cái sơ pháp cảnh cường giả a, ngay cả cha ta bên cạnh cũng chỉ có hai cái thuộc hạ là sơ pháp cảnh.

Hơn nữa, ai biết Vô hạn học viện còn ẩn giấu bao nhiêu cao thủ. Vì nàng, ngươi một cái thậm chí chưa tu luyện ngày nào người thường, lại dám đứng ra gánh chịu lớn như vậy phong hiểm. Tại sao ta trước giờ không biết, ngươi là người vĩ đại như vậy đây?"

Long Vũ nghe vậy trong lòng ngượng ngùng. Hắn thực chất chỉ nhờ có Sáng thế chiếm được tiên cơ, ỷ vào những người khác còn chưa biết âm mưu của họ dã bị Long Vũ phát giác, mà bí mật làm việc mà thôi. Nếu cho hắn tới cái thật đánh thật đối đầu cùng sơ pháp cảnh, hắn ngay đầu tiên chạy cho ngươi xem.

Nguyệt Sơ Vũ đương nhiên không biết hắn nghĩ gì, thiếu nữ còn đang chìm đắm trong chính bản thân cảm xúc

"Tô Tiểu Ly vừa tới đây liền đối với ta có địch ý. Đó là nàng chỉ biết ngươi giúp nàng đánh lui Lý Hồng Vân bọn người, lại cho nàng phương pháp chống lại Lý Kiếm Phi, nàng đã như vậy yêu thích ngươi. Nếu cho Tô Tiểu Ly biết, sau lưng ngươi vì nàng gánh vác cỡ nào khổng lồ áp lực, chỉ sợ nàng lập tức liền luân hãm đi."

Long Vũ lúc này cũng nhận ra thiếu nữ có vấn đề, hắn vội vàng hô "Sơ Vũ!"

Nguyệt Sơ Vũ không thèm để ý tới hắn, tiếp tục tự mình nói

"Ngươi yên tâm, chuyện này ta sẽ giúp ngươi, chờ trở về nhà, ta…ta sẽ nhờ cha xem xét."

Long vũ càng gấp gáp

’Sơ Vũ, đừng nói nữa!’

" Ngươi… ngươi không biết vương tọa nghị hội có…có bao nhiêu quan tâm việc này. Sẽ không làm…làm liên lụy tới ngươi cùng Tiểu Ly. Ta… ta hơi mệt, muốn đi nghỉ…nghỉ!!!" Thiếu nữ vội vàng đứng dậy định chạy đi.

Nhưng lúc này, Long Vũ cũng đã nhìn thấy giọt nước mắt óng ánh chảy xuống khuôn mặt nàng. Long Vũ chợt thấy lòng đau đớn, chỉ sợ lần này, hắn thật sự làm sai rồi.

Lấy tốc độ nhanh nhất trong 18 năm nhân sinh từng trải qua, Long Vũ vọt tới bên cạnh thiếu nữ, bất chấp sự chống đối của nàng đưa nàng ôm nào ngực.

Thiếu nữ manh liệt dãy dụa không ngừng lấy tay đánh Long Vũ

"Buông… buông ta ra, mau buông ta ra. Ta…ta không phải đáp ứng ngươi rồi sao? Mau buông ta ra, tới với ngươi Tiểu Ly đi, buông…ra!"

Nếu thật sự nghe lời nàng buông ra, Long Vũ đời này cũng thỏa thỏa chú cô sinh. Long Vũ cuối cùng cũng nhận ra vấn đề ở chỗ nào, thiếu nữ đây là ghen tỵ, ghen tỵ Long Vũ vì cái gì đối với Tô Tiểu Ly tốt, ghen tỵ Long Vũ chưa từng vì nàng làm truyện nguy hiểm như vậy, lại vì lần đầu gặp mặt thiếu nữ sẵn sàng ra tay.

Nguyệt Sơ Vũ lại như thế nào thông tình đạt lý, nàng cũng chỉ là 15 tuổi thiếu nữ. Thấy chuẩn bạn trai vì cô gái khác làm nhiều như vậy, thậm chí ngay cả nàng cũng mang ra làm lá chắn đương nhiên sẽ tức giận, sẽ khóc. Long Vũ hiện giờ có thể làm, chỉ có ôm chặt nàng, cùng liên tục lặp đi lặp lại

"Là tai sai! Là ta không đúng! Ta không nên làm như vậy! Thực xin lỗi! …."

Không được một lát, thiếu nữ ngừng giãy dụa, tựa vào Long Vũ lồng ngực khóc lên, vừa khóc vừa nói "Vì cái gì? Vì cái gì? Rõ ràng là ta trước? Gặp mặt cũng tốt, làm quen cũng tốt, có hảo cảm với ngươi cũng tốt, đều là ta trước! Làm sao lại biến thành như vậy đâu?"

Đang trong lúc Long Vũ hết sức hối hận, tự trách, cảm động, bị thiếu nữ tới như vậy một câu, thiếu chút nữa phì cười phá công. Quả thực câu nói này quá nổi tiếng rồi, Long Vũ nghe thật sự quen thuộc ah. Đáng tiếc, Long Vũ lúc này dám nở nụ cười, Nguyệt Sơ Vũ liền dám từ đây không bao giờ nhìn mặt hắn nữa.

Cững may, cuối cùng sự quan tâm tới thiếu nữ chiến thắng cảm xúc ngắn ngủi, Long Vũ cũng không cười mà an ủi Sơ Vũ

"Không, không có gì thay đổi hết. Ta hứa sẽ vẫn tốt với ngươi, sau này còn sẽ tốt hơn! Ta hứa!"

Ôm thật chặt thiếu nữ mềm mại thân thể, khẽ ngửi thiếu nữ hương thơm, Long Vũ lặp đi lặp lại hứa hẹn, mãi tới lúc phát giác thiếu nữ quá mệt mỏi, ngủ thiếp đi trong lồng ngực hắn.

Vì quá đầu nhập, Long Vũ cùng Nguyệt Sơ Vũ hai người cũng không phát giác, phía sau cửa phòng, còn một thiếu nữ khác chỉ khoác một đầu khăn tắm mỏng manh, thân thể quyến rũ lõa lồ trong không khí. Thiếu nữ lúc này, nước mắt cũng đã rơi đầy mặt

Ngay khi Long Vũ biệt thự đang trình diễn tình nhân giận dỗi vở kịch lớn, tại hai nơi khác, có người đang vì hành động của hắn hôm nay toát ra các phản ứng khác nhau

Vô hạn học viện, trong một căn phòng riêng biệt của khu giáo sư, buổi chiều bị Long Vũ dạy dỗ một trận, đến nay vẫn còn vết máu bầm tím như con gấu trúc Lý Hồng Vân, đang cung kính, thậm chí có chút sợ hãi đứng sau một người.

Người kia quay lưng lại Lý Hồng Vân, bóng lưng to lớn truyền ra một loại táo bạo cảm xúc, chỉ nghe hắn giọng nói tràn đầy lạnh lẽo cất lên

"Ngươi không mang được đứa con gái về?"

Lý Hồng Vân sợ hãi nói

"Là do có người ra tay ngăn cản, cháu không phải hắn đối thủ."

Người kia vẫn không quay lại "Kẻ nào?"

Lý Hồng Vân giọng run run "Một…một tân sinh của vô hạn học viên…"

Chưa cho Lý Hồng Vân nói hết lời, người kia đã quay lại, lộ ra khuôn mặt giống Lý Hồng Vân tới bảy phần, chỉ thành thục hơn chút ít, chính là thúc hắn Lý Kiếm Phi, Vô hạn học viện giáo sư. Lý Kiếm phi một cái tát đánh bay Lý Hồng Vân lên tường phòng, tràn đầy phẫn nộ mắng

"Tên phế vật nhà ngươi, ta còn tưởng là có ai chú ý con bé kia, bí mật bảo hộ nó, hóa ra chỉ có một tân sinh. Chỉ có một tân sinh…ba người các ngươi chẳng lẽ là rác rưởi sao, một tân sinh cũng không ứng phó được’

Bất chấp đau đớn trải rộng toàn thân, Lý Hồng Vân vội vàng đứng dậy. Hắn biết nếu mình không làm thế, trong cơn nóng giận, hắn thúc có thể cái gì cũng làm được. Đây là một chính cống điên cuồng chủ, ngay cả vương tọa hội nghị luật pháp cũng dám bỏ qua không nhìn

"Không phải ba người bọn cháu không cố gắng, mà thật sự tên kia quá kinh khủng. Từ đầu tới cuối, thậm chí mở ra hợp kích trận, ba người đều không động được tới hắn dù chỉ vạt áo, ngược lại bị hắn một trận đánh no đòn. Nếu không phải không biết vì sao hắn không hạ nặng tay, chỉ sợ cháu cũng không thể gặp lại thúc lần nữa."

"Hắn đương nhiên không hạ nặng tay, hắn lại không giống chúng ta, làm trái với vương tọa hội nghị pháp luật. Nếu đem các ngươi đánh gục tại chỗ đó, hắn cuộc thi cũng xong rồi." Lý Kiếm Phi lạnh lẽo phân tích, sau đó tiếp tục nổ tung giận dữ

"Nhưng chúng ta khác! Rất khác! Ngươi có hiểu không? Kể từ lúc ta đem hồ sơ của Tô Tiểu Ly sửa chữa, đem con nhóc kia có được thiên mị thể chất giấu diếm không báo, chúng ta đã đi lên một con đường không có lối về.

Nếu có người phát giác truyện này, không chỉ trường học không tha cho chúng ta, ngay cả vương tọa hội nghị cũng sẽ cho người đuổi giết tới cùng." Quay lại nắm lấy cổ áo Lý Hồng Vân nhấc lên, khuôn mặt vì giận giữ mà vặn vẹo " Vậy mà ba người các ngươi lại thất bại, ngươi có biết mình đã làm cái gì không?"

Lý Hồng Vân bị nắm cổ áo, cảm giác hít thở không thông nhưng vẫn khó khăn nói "Không… không phải tại… tại cháu, là tên… tên kia quá mạnh!"

Lý Kiếm Phi nghe vậy ném hắn xuống đất, không nói lời nào ngồi lại chiếc ghế duy nhất trong văn phòng.

Lý Hồng Vân được tha, mau mau đứng dậy đi vào bên cạnh Lý Kiếm Phi, vội vàng đưa ra biện pháp

"Sao thúc không tự mình ra tay, chỉ cần thúc chịu ra tay, đừng nói một tân sinh, chính là một chính quy năng lực giả, không tới ngưng nguyên cảnh cũng đành bó tay chịu trói."

Lý Kiếm Phi tức giận mắng "Có thể dễ dàng ra tay, ta còn cần ba người phế vật các ngươi? Ngươi có biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm chỗ ngồi của ta không. Chỉ cần ta có dị động, lập tức sẽ đem ta kéo xuống."