Chương 4 Bất Bại Kiếm Đế - Thiên đạo thần kiếm.

Vô Cực Thần Đế

Chương 4 Bất Bại Kiếm Đế - Thiên đạo thần kiếm.

Bất Bại Kiếm Đế vừa hàng lâm tinh cầu, đã nhận ra một loại khí tức lạnh buốt ở phía tây. Hắn liền phá toái hư không bỏ lại đại quân mà trực tiếp biến mất. Nơi đây một cổ tháp mà trắng khổng lồ làm bằng thi cốt, sát khí đằng đằng. Nếu võ giả cảnh giới thấp nếu tới gần có lẽ tự hóa mà chết. Bất Bại Kiếm Đế đứng trước cổ tháp, sắc mặt vô cùng bình thản. Hắn rút trường kiếm màu vàng ra khỏi vỏ hét lớn:
- Bất bại kiếm pháp, thức thứ nhất nhất trảm phá thiên địa.
Thiên đạo kiếm ý ngập trời, hư ảnh một thanh kiếm khổng lồ hiện ra trong không gian trực tiếp đâm thẳng vào cổ tháp. Dưới lực lượng khổng lồ này cổ tháp lật tức vơ đôi, bên trong một nam tử trung niên mặc một trường bào màu đen cất tiếng:
- Đám già các ngươi đúng là danh quá thực tài! Hahah! Bị đầu tạp long và hắc phương của ta giết phân nửa, còn lại bỏ chạy! hahah
Tiếng cười này vô cùng ghê rợn giống như tiếng của hắc bạch vô thường gọi tên đoạt mệnh. Bất Bại Kiếm Đế nghe vậy cũng biến sắc, thần thức lan tỏa ra phia sau nhìn về đám thần binh của mình. Thần thức tới nơi, thấy Bạch Long thiên tử lô chân thân lại còn bị thương trầm trọng, sắc mặt hắn ngưng đọng sát khí lạnh như băng tỏa ra:
- Hừ,Trần Nguyệt, hôm nay ta sống chết với ngươi. Kiếm thức thập nhị tinh kiếm.
Lúc này từ thanh kiếm màu vàng trên tay, mười hai thanh kiếm xuất hiện lao tới Trần Nguyệt. Hắn không hề sợ hãi bình thản tha ma khí vào không trung, mười hai thanh kiếm lật tức bị ăn mòn hết. Hắn thở dài:
- Haizz, Bất Bại Kiếm Đế, danh tự của ngươi chắc hôm nay không thể dữ nổi. Thiên ma toái vũ.
Một ma cánh mở ra, hắn lật tức xuất hiện sau người Bất Bại Kiếm Đế, một kình trưởng đập thẳng vào người. Kiếm Đế lật tức thuấn di ra chỗ khác, mặt tái nhợt, miệng nhổ ra huyết vụ, tay phải tựa hồ vỡ nát máu chảy liên tục. Trấn tĩnh lại tinh thần, Kiếm Đế lạt tức phong tỏa kinh mạch ở tay phải để cầm máu, trường kiếm của hắn giờ tự bay trong không trung. Kiếm ý lại một lần nữa ngập trời:
- Bất bại kiếm pháp, nhất thức nhất trảm phá thiên địa.
Hư kiếm khổng lồ lại xuất hiện nhưng không chậm chạp như lần đầu mà trực tiếp đâm thẳng vào Trần Nguyệt.
- Kiếm đạo vô tình.
Kiếm đế lăng không chỉ thị phi kiếm đâm qua yết hầu của đối phương. Nhẹ nhàng như một làn gió phi kiếm lại xuất hiện trên tay Kiếm Đế, hắn liên tiếp bồi hàng trăm phát chém vào cơ thể Trần Nguyệt.
Sắc mặt Nguyệt giờ vô cùng khó coi, ma khí quang thân thể nhàn nhạt dần. Miệng liên tục thổ huyết:
- Khụ, khụ, ta tưc……
- Khụ cái đầu ngươi, nhị thức diệt nhân sinh.
Lời nói vừa dứt, thân kiếm chém qua người Trần Nguyệt tựa như cắt dứt không gian. Kiếm Đế lúc này đã cách đó vài thước. Tay hắn nhẹ nhàng cho kiếm vào bao miệng ngân dài một âm thanh:
- Tước!
Trên người Trần Nguyệt, vết nứt hiên ra, cơ thể hóa thành hai mảnh rơi xuống đất.