Chương 92.1: Lời tác giả
Dear;
Chà, chào bạn, người đang xem truyện này.
Ừm, đúng, là bạn đấy, người đang cầm điện thoại hoặc nhìn những dòng chữ này qua màn hình máy vi tính. Bạn có khỏe không? Công việc, học tập, gia đình ổn cả chứ? Người yêu, chồng vợ có làm bạn phiền lòng hay bất mãn không? Nếu có thì hãy nhẹ lời với anh/cô ấy nhé!
Bạn đang thắc mắc mình đang đọc cái gì phải không?
Đây là một lời tâm sự!
Chương 92 mà bạn vừa mới xem, đã khép lại một loạt tình tiết đệm, định hình tính cách các nhân vật, bố cục thế giới và các thế lực, để bắt đầu vào những chương mới khốc liệt hơn, khó phân định hơn, cũng cảm động hơn.
Nó giống như chương cuối của Quyển 1, dù tôi không phân rõ rạch ròi các Quyển.
Kể từ khi có tổ chức Red và sắc lệnh Miễn trừ trách nhiệm trong hoạt động chống khủng bố, Disclaimer of responsibility in counter-terrorism operations, viết tắt là Dorito xuất hiện, Địa Cầu sẽ có những thay đổi rất đáng kể, người xuyên không hoạt động công khai, Walker thành siêu anh hùng, anh hùng giả và anh hùng thật cùng xuất hiện, cái đúng và cái sai, cái tốt và xấu sẽ bắt đầu mờ ảo và khó định nghĩa.
Ở MU Continel, có Hiệp Ước Đối Xử Công Bằng và án lệ Osaka, tội phạm ở Địa Cầu cũng bị coi là tội phạm ở MU, người Địa Cầu được một số quyền nhất định nhưng điều này liệu sẽ không tạo ra những ảnh hưởng tiêu cực?
Bí mật của các chúa tể, của nhà Hopner và của cả MU Continel thực sự là thế nào?
Mong các bạn hãy giữ vững "bản tâm" của mình để chiêm nghiệm!
Đây là một cuốn sách giải trí, đúng vậy, nhưng thông qua nó ta cũng gửi gắm những thông điệp của mình đến với bạn, là bạn đó, người đang đọc cái dòng này.
Bạn biết không, có những giá trị ngàn xưa, nay đã bị coi là lỗi thời, bị dìm ngập trong triết lý vị kỷ của những người "thông minh" và lõi đời hơn người, tôi cảm thấy xót xa cho điều đó.
Cuốn truyện mà bạn đang đọc nói về cái anh hùng, về chữ "Hiệp" ở trên đời, một điều thật sự đáng quý, một điều đã bị dìm ngập bởi làn sóng ma đạo, sát phạt, cẩu đạo, vô địch đạo.
Xin mượn comment của một vị đạo hữu đang đọc truyện này, comment này là bình luận copy trên mạng của truyện Kiếm Lai thì phải, gửi đến "bạn", người đang đọc mấy dòng này.
"Không giống như những năm 80-90, thời đại ngày nay, thiện ác ngày càng phức tạp, cái ranh giới giữa đúng và sai ngày càng mờ nhạt.
Cũng khác với thời kỳ đó, thời kỳ ngày nay sự phổ cập tiếp cận tuyệt đối ở đa số các quốc gia đã dựng lên một môi trường ma túy. Với những người dành hàng chục giờ trên mạng đọc thông tin mỗi ngày, lượng thông tin khổng lồ, lượng kiến thức quá lớn khiến độc giả của nó nghiễm nhiên cảm thấy mình kỳ thực đứng ở vị thế rất cao, biết rất nhiều và hơn hẳn người thường. Cảm thấy cả thiên hạ đều say duy ta tỉnh. Cảm thấy mình hoàn toàn có tư cách khinh thường anh tài trong xã hội, khinh thường những giá trị cũ.
Có thể nói, chữ "Hiệp" là nạn nhân đầu tiên của làn sóng này.
Suốt trong một thời gian dài, nhân vật Hiệp nghĩa bị khinh ghét, suốt trong một thời gian dài, người không vì mình thì cộng đồng tru qidian diệt, suốt một thời gian dài cái Hiệp bị người ta bỏ xó."
Đây là một cuốn truyện về chữ "Hiệp" đã bị bỏ xó như vậy.
Cuốn truyện về anh hùng, về chữ "Hiệp" này có nhiều luồng tư tưởng, có một Phạm Nhã anh hùng, một Hion đạm mạc như thần minh, một Leonidovich vẫn luôn bí ẩn, một anh Tuân hay chửi bậy nhưng lại cực kỳ đức độ, hào sảng và thông thái, một Thoth thông minh tuyệt đỉnh nhưng bị cảm nhiễm bởi "sứ mệnh" của Nim, một... tên mập, kẻ phản diện có trí kế như yêu quái, thao túng tất cả mọi người dù bản thân hắn chỉ là người bình thường, còn rất nhiều con người nữa, đó là những người sống động.
Ta luôn mong rằng các bạn đọc coi truyện này là một thế giới chân thực, những điều xảy ra trong truyện nó cũng sẽ xảy ra ở đời thật, ta là một gã đã làm chủ doanh nghiệp nhiều năm, nay rãnh rỗi viết truyện mua vui cho đời, ta tự tin mình đủ trải đời để đem đến nhiều cái nhìn đa chiều nhất cho bạn đọc.
Best Regards!