Chương 103: Trở về Đại Việt
Yamamichi Yomaru rút chạy cùng với thanh niên Satoshi và những đồng bào người Ainu, bé Ranka bị những tiếng súng nổ và âm thanh từ cuộc chiến của các Walker đánh thức, con bé người Ainu ôm cứng cổ gã mập:
"Yamamichi, Yamamichi, Ranka sợ quá, sợ lắm."
Yamamichi Yomaru nói: "Ranka đừng sợ, đừng sợ làm chi."
Satoshi vừa chạy vừa la hét, anh ta diễn rất thật: "Trời ơi, trời ơi."
Khi The Innovators xuất hiện và cuộc chiến ở bãi biển kết thúc, những người Ainu mới dừng lại để nghỉ xả hơi, các cụ ông cụ bà mệt muốn quy tiên, cánh thanh niên phải cõng hết người già lên, trẻ em thì được địu bởi gia đình, mấy anh lính Nga đang hộ tống chạy tới đưa nước khoáng cho mấy người dân tộc, một sĩ quan nói:
"Chắc không có nguy hiểm gì nữa đâu, mọi người tự về làng được không, chúng tôi cần chạy qua đó tiếp ứng."
Một người già làng nằm gọn trên vai một cậu thanh niên Ainu nói bằng tiếng Nga rất sõi: "Các cậu đi đi, bọn tôi tự đi về được."
Lực lượng liên bang Nga rút hết lên bờ biển, để những người Ainu tự tìm đường về làng, làng của người Ainu xây dọc ven biển, ở những nơi cách xa chiến trường nhưng họ vẫn thấy sợ các vị "Thần" sẽ tới để trừng phạt họ, các già làng lo bị vạ nên họ không có đi về ngay mà ở lại tại chỗ để nghe ngóng.
Người Ainu bồn chồn lắm, đối với họ những tai vạ này thật xúi quẩy làm sao, họ có làm gì sai với người, với thần linh, với sông suối đâu chứ.
Yamamichi Yomaru nói: "Các cụ, các anh, các chị, các em, người Ainu về làng Ainu đi, sẽ không sao đâu, không sao đâu."
"Thần linh chở che cho người Ainu, thần linh đang ở ngoài biển đó, có thần xấu, có thần tốt, thần tốt đang bảo vệ cho chúng ta."
Người Ainu xôn xao và bàn tán, những người thanh niên Ainu hay đi lên Nhật để học tiếng, để đi buôn có uy tín lắm, mấy người giống như Yamamichi Yomaru và Satoshi cũng nói:
"Về đi, đêm sẽ có gấu và thú dữ, người Ainu phải về thôi, thần tốt sẽ chở che người Ainu."
Những người Ainu nghe lời khuyên của cánh thanh niên trí thức, bọn họ vẫy tay tạm biệt nhau rồi tìm đường về làng mình, họ băng qua rừng, lội qua suối đêm róc rách, tìm tới nhà họ rồi chui vào phòng để cầu nguyện.
Yamamichi Yomaru và Satoshi cũng về đến làng mình, cụ già làng nằm thở nhìn rất mệt, mọi người sợ cụ mệt mà qua đời luôn nên chăm bẫm rất kỹ.
Gã đạo diễn, tên trùm khủng bố Yamamichi Yomaru đứng giữa làng, nhìn lên bầu trời đêm, hắn nhai một thanh chocolate.
Satoshi dỗ bé Ranka ngủ xong thì chạy ra đứng cạnh tên trùm: "Anh Yamamichi, em đói quá."
Yamamichi đưa cho anh thỏi chocolate, Satoshi lắc đầu, giống như anh ta chỉ muốn ám hiệu chớ chẳng phải đói thật, từ lúc biết các vị chúa bay tới Sakhalin, họ không có thời gian để chế tạo mật mã, anh phải tự tìm cách nói chuyện với gã đạo diễn.
Điều Satoshi muốn hỏi là "An toàn chưa".
Đạo diễn suy nghĩ, rồi trả lời: "Hết đồ ăn rồi, ngày mai mốt mua gà lôi, làm cho các em nhé."
Nghĩa là "Chưa an toàn", chưa an toàn nên chưa thể ăn, "mai mốt" mới an toàn, mai mốt là tương lai, có thể là hai ngày, ba ngày, cũng có thể là mười ngày hoặc cả tháng.
Nhưng nhìn chung là tương lai gần.
Satoshi nhíu mày, còn gà lôi, nghĩa là gì?
Gà lôi...
Gà lôi còn gọi là chim thiên đường đuôi phướn, thiên đường, thiên đường...
Celestial?
Đạo diễn muốn làm gì?
Satoshi hỏi: "Gà lôi ngon không anh, anh định mua mấy con?
Nghĩa là, anh có biện pháp xử lý Celestial Being không? Xử mấy tên...
Yamamichi Yomaru cười hềnh hệch: "Ngon chứ ngon chứ, ngon lắm. Mua bốn con, nuôi ba con, làm thịt một con."...
Celestial Being co cụm đội hình, con cá sấu khổng lồ nhìn các Innovator, bản năng của động vật cho nó biết, người đàn ông như Thần đang cưỡi ngựa chiến kia nguy hiểm biết bao nhiêu, khi người đó nói chuyện, dù nó chỉ là một con quái vật ngu si nhưng nó cũng ngậm cái mồm lại, không dám gào rú, sợ chọc giận người đó.
Adam lắng nghe lời vị chúa tể, gã đàn ông Israel này đợi y nói hết mới trả lời: "Việc làm của các anh các anh ngày hôm nay sẽ tạo ra hậu quả khó lường cho mai sau, lũ khủng bố vẫn nương náu trong sắc tộc Ainu hoặc đâu đó trên hòn đảo này."
"Các anh dám đứng ra khẳng định là hòn đảo này đã sạch rồi và chịu trách nhiệm không, nếu vì các anh mà chúng xổng mất và làm hại thế giới, các anh sẽ là tội đồ đấy."
Phạm Nhã lắc đầu: "Anh hiểu lầm rồi, tôi làm sao có thể khẳng định ở đâu có khủng bố còn ở đâu thì không. Tôi chỉ muốn nói với các anh, làm gì cũng cần bằng chứng xác thực, đặc biệt là khi thực hiện quyền bằng sắc lệnh Dorito, nếu không chỉ tạo ra thiệt hại mà không đạt được mục đích ngăn chặn chủ nghĩa khủng bố."
Vodka lên tiếng: "Phía The Innovators không cần phải nói điều gì với bọn này hết, chúng là bọn manh động, nguy hiểm chẳng kém lũ khủng bố."
"Các người cần sự khẳng định, cần ai đó chịu trách nhiệm? Các người đại diện cho cả thế giới hay sao mà lại đòi hỏi điều này?"
Gã Walker người Nga gằn giọng:
"Các người nghĩ mình là ai mà xía vào chuyện trên đất Nga, chúng tôi chỉ chịu trách nhiệm với nhân dân mình chứ chẳng có nghĩa vụ phải hứa hẹn, khẳng định gì với các người cả."
"Cút mẹ nó đi, chuyện trên đất Nga người Nga sẽ tự lo lấy."
Adam nhìn Vodka và All-Natasha, gã đàn ông Israel biết ngày hôm nay các Celestial sẽ không thể triệt hạ được cả hai người này lẫn bọn khủng bố đang nương náu ở Sakhalin:
"Được thôi, tất cả những chuyện này đều sẽ được ghi chép lại."
Adam thở dài: "Một bên là vị chúa tể anh hùng, cản trở những người thực thi công lý theo sắc lệnh Dorito; bên còn lại thì che chở và tiếp tay cho chủ nghĩa khủng bố, không dám thừa nhận sự thật đã bị chúng xâm nhập vào trong lãnh thổ."
"Thế giới và loài người sẽ vì điều này mà thất vọng biết bao."
Thanh niên Hoàng chĩa mũi kiếm vào mặt Adam: "Biến, còn nấn ná ở lại đây để sủa bậy nữa tao chém chết mẹ mày giờ."
Chien the Great phụ hoạ bằng những sợi dây leo độc đang ngo ngoe từ những cái bóng trên chiến trường, kể cả Shen Long cũng nhoài người về phía trước, thủ thế, sẵn sàng để lao lên tấn công.
Adam lại thở dài thườn thượt: "Chúng tôi sẽ nhớ ngày hôm nay."
"Các Celestial, kết thúc chiến dịch, rút về ăn cứ."
Adam ra lệnh, Titan khổng lồ chuyển động rồi đi về hướng biển, con Lizzie thì nhảy ào xuống, bơi thẳng ra đại dương, các Celestial đứng trên hai con quái vật, họ sợ bị đánh lén nên không đưa chúng về thế giới của mình mà dùng chúng như phương tiện.
Nước ngập đầu Titan, Adam mới giải thuật triệu hồi rồi đứng trên lưng Lizzie cùng với ba người đồng đội, Ares nhìn bờ biển Sakhalin đã xa tít tắp, không một ai đuổi theo bọn họ.
"Chúa tể Shaka de Virgo." Thanh niên Mỹ nhếch mép: "Là thần mà lại muốn làm người, suốt ngày đi cân nhắc cho những cái tổ kiến mong manh, sợ chúng bị phá hoại, thật vĩ đại nhưng cũng thật ngu xuẩn làm sao."
Sát Phá Lang để tay sau lưng, hắn nhắm mắt, nói: "Rồi sẽ đến lúc anh ta nhận ra những con kiến bên dưới tổ kiến ấy xấu xí đến cỡ nào, chúng chẳng hề xứng đáng với anh ta."
"Rồi sẽ có ngày anh ta thức tỉnh và nhận ra những con kiến mà mình bảo vệ đang mưu toan leo lên người mình, cắn xé thân mình."
Chaewon ngồi, không lên tiếng. Adam đứng phía trước cô ta, nhìn mặt biển bị rẽ sang hai bên, như một vị thuyền trưởng, chẳng ai biết người thủ lĩnh của Celestial Being đang nghĩ điều gì....
"Hành động thất bại, không tìm thấy bọn khủng bố."
"Thành công ngăn chặn Celestial Being."
White Castle nhận được tin báo từ phía Phó chủ tịch, anh Tuân rít thuốc, đích thân liên lạc với thằng em "trời đánh" mà anh ta dỗi mấy bữa nay:
"Rút hết về Đại Việt, kéo cả Miharu và Rengoku Kyojuro về đây, chuẩn bị cho lễ ra mắt chính thức của The Innovators."
Phạm Nhã nghe giọng chủ tịch lạnh lắm, thấy hơi rén: "Anh tính phô trương lực lượng hả?"
"Hỏi ngu vậy, đương nhiên rồi. Mới bị đánh như chó xong, qua bên kia khóc lóc thưa kiện, về nhà đi tìm khắp nơi cũng tìm không ra kẻ thù, không phô trương lực lượng ra thì giang hồ nó khinh, rồi thằng chó nào cũng dám nhờn, mẹ nó."
"Anh, sao anh hạ thấp tụi mình vậy... ai bị đánh như chó chứ, với lại em qua đó... ừm, trừng trị bọn họ bằng pháp luật với thúc đẩy dân MU Continel lập pháp, còn hành động này fail là tại vì... "
"Mày im đi."
Anh Tuân bắt đầu chửi: "Ai không biết mày là anh hùng vĩ đại, ai không biết công lao to lớn của mày ở MU, nhưng mà dân giang hồ có cách nhìn của dân giang hồ, trời ơi tao tức quá mà, mày không hiểu con mẹ gì hết... "
Phạm Nhã hỏi: "Anh, trước anh kêu em thượng tôn pháp luật với bảo vệ con người mừ sao giờ em làm theo lời anh, anh giận ghê vậy... "
"Chuyện gì đáng khen thì khen chuyện thì đáng chửi phải chửi chớ, mày bảo vệ loài người, anh rất mừng, chuyện mày giải quyết tụi nó thông qua kiện tụng, anh cũng rất mừng, anh có lời khen cho em đó nhưng mà... "
"Nhưng tất cả những chuyện khác đều phải chửi hết, mày đi xa, làm nhiệm vụ mà không nghe chỉ đạo chiến thuật, mày còn bóp nát thiết bị liên lạc luôn, ngầu nhỉ? Mày thấy lúc đó mày ngầu lắm đúng không, ừm, rồi sao nữa, lúc gần chết tới nơi mày có nghĩ, nếu mày chết thật thì The Innovators sẽ ra sao, thế giới này sẽ ra sao, tao sẽ sống ra sao, thằng Cu sẽ sống ra sao không?"
Chủ tịch rú lên: "Mày vừa quay lại đây thì lại cắt liên lạc thêm phát nữa, đi đâu mấy ngày trời đéo nói ai biết. Mày về đây xem tao có đánh chết mày không, thằng Cu mấy hôm nay cứ hỏi mày suốt, mày đi sướng chim mày có nghĩ tới nó không hả thằng kia... "
"Alo... "
Phạm Nhã tái mặt, vội... cắt liên lạc, cúp máy ngang, không có dám nghe tiếp....
Nghĩa trang Okunoin, nơi được mệnh danh thánh địa thiêng liêng nhất Nhật Bản, nơi có năm ngàn chiếc lồng đèn không bao giờ tắt.
Mặc dù được biết đến với tên gọi là "nghĩa trang" nhưng nơi đây chỉ an táng duy nhất một thi hài. Đó chính là thi hài của thầy Không Hải, hay còn gọi là Không Hải Thần Tăng hoặc Hoằng Pháp Đại Sư. Ông là một vị cao tăng nổi tiếng ở Nhật Bản, có công lớn lập ra chi phái Phật giáo Chân ngôn tông của Nhật Bản.
Lúc sinh thời, thầy Không Hải được Thiên Hoàng ban tặng cho vùng núi Koya để mở đạo trường, tu tập và phát triển Phật giáo Nhật Bản lên một tầm cao mới. Sau khi viên tịch, thầy Không Hải được thờ phượng trong một ngôi đền nhỏ gọi là Gobyo.
Trên con đường đi đến nghĩa trang Okunoin gần hai cây số, có năm trăm ngàn bài vị và bia mộ ghi tên của những danh nhân, tướng quân, quý tộc, quan chức, học giả, tăng ni, rất nhiều trong số đó thuộc về những nhân vật nổi tiếng vĩ đại trong lịch sử nước Nhật như Oda Nobunaga hay những nhà sáng lập của Kirin, Nissan, Toyota.
Tất cả họ đều muốn được ở gần thầy Không Hải sau khi chết để được cứu rỗi, được bình yên.
Kido Takayoshi được hỏa táng, nhưng bài vị của Tư lệnh Ban chỉ huy lâm trời Lực lượng phòng vệ mặt đất Nhật Bản lại đặt ở nghĩa trang Okunoin, cạnh những cái tên lịch sử.
Trước bài vị của Kido Takayoshi, nguyên tư lệnh Kido Akira nay đã phục chức, người cha của đứa con "tội đồ" đang trò chuyện với hương hồn con trai mình.
Chúa tể Shaka de Virgo rảo bước tới, Kido Akira nhìn thấy thủ lĩnh của The Innovators, ông ta thở dài: "Anh đừng đến nơi này, chúng tôi cảm thấy xấu hổ khi gặp anh."
Shaka de Virgo lại gần Kido Akira, chúa tể cũng ngồi xuống, móc ra một bao thuốc lá Seven Star, loại mà Kido Takayoshi đã mời y ở trên núi Kongo:
"Ông hút không?"
Kido Akira gật đầu, lấy một điếu, chúa tể đích thân mồi lửa cho ông ta, rồi mồi thêm một điếu khác, cắm lên một cái tăm nhang trước bài vị của Kido Takayoshi.
Hai người ngồi rít thuốc với nhau, rất lâu....
080:00:00
The Innovators trở về Đại Việt, trong hành trình trở về lần này, những người đổi mới ngồi máy bay, họ được hưởng thụ sự phục vụ và chiêu đãi cực kỳ tận tình của hãng hàng không Japan Airlines, họ cũng được sử dụng độc riêng một chiếc máy bay mà không có bất kỳ hành khách nào, được hai đầu sân bay Đại Việt và Nhật Bản dọn đường, thậm chí có cả máy bay chiến đấu của Đại Việt, chờ sẵn ở biên giới, hộ tống họ về nước.
Cánh phóng viên quốc tế và trong nước đứng đông nghịt ở cảng bay Tân Sơn Nhất, những cái xe săn tin bố ráp khắp nơi, hàng trăm hàng ngàn Camera săn tin chĩa ống kính về phía khu vực cổng ra vào.
Giữa hàng ngàn ánh flash, The Innovators bước ra khu vực cổng, các Innovator mặc thường phục và đeo mặt nạ, người đi đầu có dáng người cao lớn khác thường, trông như một vị thần còn sống, với mái tóc bạch kim dài được vuốt gọn ra sau.
Chúa tể Shaka de Virgo!
Anh hùng vĩ đại của Đại Việt và cả thế giới, Walker mạnh mẽ nhất!
Thanh niên Hoàng nhìn "trận địa" của cánh phóng viên, dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng anh ta cũng thấy "khớp" lắm.
"Vãi thật." Hoàng nói: "Chúng ta thành minh tinh màn bạc rồi."
Chien the Great lần đầu tới Đại Việt, thanh niên Hoa Quốc nói: "Hơn minh tinh nhiều, phải nói là giống... người ngoài hành tinh đáp xuống Địa Cầu chơi hơn."
Miharu và Rengoku Kyojuro cũng lần đầu bước chân đến Đại Việt, hai người này cũng thấy "khớp", nhất là thanh niên Wibu, anh ta sợ động tác hay thần thái của mình bị "xấu" chỗ nào, làm mất mặt cả đội nên đi đứng rất là cẩn thận, lưng thẳng hết cỡ, mắt nhìn về phía trước.
Shen Long bình tĩnh nhất, hắn chả quan tâm mấy chuyện này: "Ngài... ừm, vị kia đến đây trước rồi phải không?"
Phạm Nhã biết hắn hỏi mình nên trả lời: "Cô ấy bay rất nhanh, chắc đến White Castle luôn rồi, đang đứng hóng gió ở trên mây đó, lát chúng ta về sẽ gặp."
Shen Long tò mò: "Sao anh có thể gọi vị ấy là cô ấy được nhỉ, anh không sợ vị đó sao?"
Phạm Nhã cười: "Sợ cái gì mà sợ."
Chẳng những không sợ, còn muốn ôm, muốn thơm má kia kìa.
"Kirito." Phạm Nhã hỏi cậu bé chừng mười ba, mười bốn tuổi đi bên cạnh mình, đang cứng như rô bốt: "Hít thở sâu đi em,"
Cậu bé Kirito hít sâu rồi thở ra, rồi lại hít sâu, thở ra. Cậu bé ngẩng đầu nhìn người đàn ông cao lớn như thần linh đi cạnh mình, ở trong mắt cậu có đầy sự ngưỡng mộ: "Anh Shaka, cảm ơn anh đã cho em qua đây chơi với chị Miharu."
Đây là Takizakura Kirito, em ruột của Takizakura Miharu, thành viên của The Innovators.
Biết tin chị mình qua Đại Việt để dự lễ ra mắt của The Innovators, cậu bé nằng nặc đòi đi theo, Miharu rầy cậu nhưng Kirito rất cứng đầu, nó muốn nhìn các thành viên của The Innovators mà nó vẫn luôn ngưỡng mộ, nó cũng muốn thăm quan đất nước của anh hùng Shaka.
Shaka de Virgo, sau khi cân nhắc thì cũng cho cậu bé đi theo cùng, nó sẽ trở về Nhật Bản cùng với chị nó và Rengoku Kyojuro sau khi buổi lễ kết thúc.
Chính phủ Nhật Bản và ngài Tổng lý Đại Thần tỏ thái độ ủng hộ hết mình với The Innovators, cứ như hội này là hội của người Nhật, nước Nhật cảm thấy đã nợ Shaka de Virgo quá nhiều thứ, kể cả khi "kẻ đầu têu" quyết định phát động chiến dịch núi Kengo là Kido Takayoshi đã đền tội và nhận hết trách nhiệm về mình, họ vẫn thấy áy náy với vị anh hùng của Đại Việt.
Khi Shaka de Virgo yêu cầu "bưng" hai Walker Nhật Bản về Đại Việt vài ngày, những người cầm trịch không hề thấy khó chịu, họ còn phối hợp tới mức điều hãng hàng không Japan Airlines cung cấp chuyến bay riêng cho hội, đưa những người hùng này về nước.
Việc các Walker Miharu, Chien the Great, Rengoku Kyojuro thậm chí cả Shen Long và Anubis đều đang ở Đại Việt đã không còn là điều bí mật, tuy công chúng chưa được biết rõ những điều này nhưng hầu hết các nhà cầm trịch đều đã có thông tin, ở Đại Việt, hiện tại đang tập hợp một lực lượng Walker hùng hậu nhất thế giới gồm Shaka de Virgo và bảy Walker khác!
Ở thời điểm hiện tại, hội The Innovators đã sở hữu tới tám Walker, gấp đôi lực lượng của Celestial Being!
Mà đấy chỉ là số lượng, nếu xét về chất lượng, qua những gì mà chúa tể đã thể hiện, rất nhiều người có niềm tin mãnh liệt rằng một mình anh ta cũng có thể "dẹp" gọn cả đội hình của Celestial Being nếu muốn.