Chương 6: Lạc Điểu Thần Thông - Tuệ Nhãn
"Vù vù..."
Còn đang vui mừng vì phát hiện mới của mình, Lý Trường Không đột nhiên cảm thấy một trận hoa mắt, tiếp đó trong đầu vang lên âm thanh kỳ dị:
"Năng lượng tích lũy đầy đủ! Tôn chủ thích hợp điều kiện khai mở Sơ phẩm Lạc Điểu Thần Thông: Tuệ Nhãn - Vạn Vật Chi Lý!"
"Là ai?"
Lý Trường Không bị hù dọa một trận, đứng bật dậy dáo dác nhìn xung quanh, nhưng ở gần ngoài mộc điêu ra thì cũng chỉ còn mình hắn.
"Lạc Điểu Thần Thông? Lạc Điểu...? Chẳng lẽ là nó?"
Lý Trường Không trừng mắt mà nhìn mộc điêu, đồng tử xuất hiện ánh sáng lấp lóe. Trong chốc lát, đại não vậy mà xuất hiện thông tin:
"Tên gọi: Lạc Thần Điểu (bán thức tỉnh)
"Chủng loại: Thần vật"
"Chức năng: Đồ đằng"
"Cảnh giới: Không xác định"
"Đặc tính: Linh vật truyền thừa "
Lý Trường Không bị tình huống kỳ lạ làm kinh ngạc đứng ngây ra, phải mất một lúc lâu, hắn mới định thần lại được.
Nhớ đến âm thanh vừa nãy nhắc nhở bản thân giống như thức tỉnh thần thông gì đó, thế là hắn vò đầu tìm mối liên quan.
"Tuệ Nhãn... là nói đến mắt sao? Hay là thử một chút?"
Lý Trường Không tự nhủ, sau đó hướng về phía Lộc Trục, chăm chú nhìn. Quả nhiên, ngay lập tức có tin tức xuất hiện:
"Tên gọi: Lộc Trục"
"Chủng tộc: Nhân tộc"
"Chức năng: Chiến binh"
"Cảnh giới: Phàm nhân"
"Đặc tính: Hung mãnh, bền bỉ..."
"..."
Mẹ nó! Thì ra là thật! Thế giới này có thần thông à?
Phát hiện sự việc đúng như mình phỏng đoán, Lý Trường Không mừng như điên.
Có Tuệ Nhãn, thế chẳng phải hắn liền có thể nhận biết mọi thứ kỳ lạ ở thế giới này rồi à?
Để khẳng định ý nghĩ của mình, Lý Trường Không vội vã hướng ánh mắt về xác con mồi kỳ lạ dưới đài.
"Tên gọi: Chuyên Dã"
"Chủng tộc: Thú loại"
"Chức năng: Thú ăn cỏ"
"Cảnh giới: Phàm Thú"
"Đặc tính: Hiền lành. Thịt thú có thể bổ sung khí lực"
"!!!"
"Trời ạ! Quả nhiên là như thế! Ha ha ha!"
Lý Trường Không reo lên, tiếp tục thử nghiệm. Trải qua vài lần, hắn đại thể hiểu được cách sử dụng Tuệ Nhãn, đại khái chỉ cần dụng tâm chăm chú vào vật chủng, tin tức thu được sẽ bao gồm tên gọi, chủng loại, chức năng, cảnh giới cùng đặc tính ích lợi nổi bật của nó với con người.
Có điều, tên gọi cùng chức năng thì đã rõ, vậy cảnh giới lại là thứ gì?
Lộc Trục có cảnh giới là phàm cấp, ý tứ phía trên phải chăng còn có cảnh giới càng cao hơn?
Tên này bản thân vốn đã mạnh như thế, nếu còn có người siêu việt hắn, vậy sẽ là cái tình trạng gì?
Liệu có thể tay nâng nghìn cân cự lực?
Mới tưởng tượng ra thôi, Lý Trường Không đã cảm thấy khó mà tin được.
Thế giới này có quá nhiều thứ khiến hắn tò mò, đáng tiếc bộ lạc không có ai có thể giải thích cho hắn, mọi việc cũng chỉ có thể chậm rãi mày mò.
**************
Một đêm khó ngủ trôi qua, sự háo hức đối với Tuệ Nhãn đã lắng dịu xuống, nhớ tới hố nước hôm qua mới đào, Lý Trường Không liền đi ra kiểm tra.
Tới nơi, hắn đã thấy Lộc Trục đứng canh ở đó, nhìn bộ dáng có vẻ tên này có vẻ cả đêm qua liền không ngủ, vẫn đứng ở đây canh chừng.
Lộc Trục quả thật là vẫn luôn không dám lơ là, nguồn nước đối bộ lạc mà nói là vô cùng trọng yếu, mà cái hố nước này lại là Thần Minh ban cho, vì thế hắn muốn bảo vệ thật tốt.
Nhìn thấy Lý Trường Không đến, Lộc Trục lập tức gập người hành lễ, Lý Trường Không gật đầu, đưa tay xốc lá cây lên nhìn một chút tình trạng hố nước.
Trải qua một đêm, mặt nước cách miệng hố chừng có một mét, như thế độ sâu liền khoảng bốn mét.
Lý Trường Không không rõ đáy cốc tồn trữ lượng nước lớn bao nhiêu nhưng hiện tại xem ra, trong thời gian ngắn bộ lạc hẳn sẽ không thiếu thốn.
Nhưng là, nước cũng không nên cứ như thế mà dùng, hắn cảm thấy mình cần phải hướng dẫn bộ lạc học cách đun sôi mới là an toàn.
Đun nước, phải có dụng cụ chứa đựng, Lý Trường Không nhìn đống đất mới đào giếng chất lên hôm qua, phát hiện vậy mà lẫn lộn không ít đất sét, thế là liền để Lộc Trục gọi tới một số người.
Người trong bộ lạc nghe Thần Minh triệu tập, bởi vì nguyên nhân hôm qua mới tìm thấy nguồn nước, theo đó bất kể có được Lộc Trục chỉ định hay không đều ồn ào chạy qua.
Lý Trường Không nói người nào bận việc thì đều tán đi nhưng vẫn là lưu lại một mảnh đen nghịt.
Không có cách, hắn chỉ có thể an bài cho bọn họ một ít chuyện đi làm.
Nhìn hướng đống đất, Lý Trường Không chợt nảy ra ý định kiểm tra một chút, xem thổ nhưỡng nơi này có khác biệt với thế giới của mình hay không, thế là chăm chú lên.
"Tên gọi: Niêm thổ"
"Chủng loại: Tạo hóa vật"
"Cảnh giới: Không xác định"
"Chức năng: Nguyên liệu chế tạo"
"Đặc tính: Mềm dẻo, kết dính. Có thể chế tạo thành vật liệu xây dựng, vật liệu nung... Phương thức chế tạo sản phẩm điển hình như sau:..."
Tuệ Nhãn quả xứng danh với công năng sơ phẩm Vạn Vật Chi Lý, ngay cả phương pháp chế tạo đất sét cũng có thể nêu ra rành mạch rõ ràng.
Lý Trường Không so sánh một chút với phương pháp nung đồ gốm hắn biết, cảm thấy hai bên cũng không khác nhau nhiều thế là vẫn án theo những gì quen thuộc tiến hành.
Hắn ưa thích đồ thủ công mỹ nghệ, từng tự thân nung đồ gốm nhưng cho tới bây giờ không có ở nơi dã ngoại thiếu thốn dụng cụ động thủ làm qua, bất quá nhiều người lực lượng lớn, thử thêm vài lần khẳng định không có vấn đề.
Lý Trường Không trước hướng dẫn mấy người nhận diện và thu thập đất sét, sau đó lại để cho mấy người đi nhặt củi khô, phía sau còn tìm mấy người phụ nữ, dạy bọn họ dùng nước quấy đến sền sệt, sau đó đem đất sét bóp thành hình dạng từng cái bình nhỏ.
Về phần những người còn lại, Lý Trường Không liền để bọn hắn dựng lò nung. May mắn là, thổ dân học tập cũng khá, sau khi đem bùn đất trộn ẩm liền dựa theo yêu cầu của Lý Trường Không tiến hành xây đắp.
Ở một mặt khác, hắn lại bố trí một nhóm thổ dân chất một đống lớn củi khô, sau đó phủ đất lên trên, chỉ mở ra một miệng thoát khí nhỏ, cuối cùng nhóm lửa.
Lý Trường Không là muốn chế tạo than củi, thứ này chỉ có trong môi trường yếm khí ít oxi mới có thể thành hình.
Đi qua kiểm tra khu vực làm bình, Lý Trường Không buồn bực phát hiện, thổ dân đắp lò nung còn được, tại phương diện chế tạo bình gốm thực tế là vô cùng thê thảm.
Hình dạng sản phẩm muốn xấu bao nhiêu thì xấu bấy nhiêu, lung tung lộn xộn, còn may cuối cùng vẫn tìm được người có chút thiên phú. Hỏi ra thì cô ta là vợ ba của Lộc Trục, gọi là Ô Nương, còn vì sao lại họ Ô thì là vì bị Lộc Trục cướp đi từ bộ tộc khác.
Thế giới này tồn tại chế độ đa thê nhưng nghe Ô Nương là bị cướp tới, Lý Trường Không cũng thật chẳng biết nên bình luận cái gì.
Cẩn thận chỉ dạy lại Ô Nương một lần, sau khi thấy sản phẩm đạt tiêu chuẩn cơ bản, Lý Trường Không liền để những người khác đi theo cô ta học tập nặn đồ gốm.
Công việc tuần tự tiến hành, căn dặn nhóm thổ dân thêm một số chuyện liên quan, Lý Trường Không liền trở về khu vực hang động, hắn còn không quên phải cải biến chỗ ở của mình đây.