Chương 340: Cửu Thải Thôn Thiên Mãng
Nhìn xem cự kiếm xuất hiện, một đạo nguy cơ cảm giác xuất hiện tại Hư Vô Thôn Viêm trong lòng, vô số hắc viêm từ trong cơ thể xông ra ngoài tạo thành một đầu to lớn hắc viêm long.
Hắc viêm long vừa xuất hiện liền hướng về phía Tiêu Long lao đi.
Phía dưới to lớn cự kiếm, Tiêu Long vung lên hỏa phượng kiếm, một đạo kiếm mang lóe lên chém xuyên qua không gian, đem hắc sắc cự long cho đánh tan biến.
Hỏa diễm cự kiếm ngay lập tức hóa thành một luồng chín loại hào quang hư ảo với vận tốc vượt qua ánh sáng, xuyên qua tầng mây Hắc Viêm, hướng về phía Hư Vô Thôn Viêm đâm tới.
Hư Vô Thôn Viêm quát lớn một tiếng, trong người không ngừng thoát ra hắc Viêm dần dần hình thành một cái to lớn cự quyền nghênh tiếp cự kiếm đánh tới.
Phanh!!!
Theo cự quyền cùng cự kiếm va chạm, bầu trời như muốn sụp đổ, năng lượng khuếch tán do bạo tạc xuất hiện tốc độ vô cùng nhanh chóng, toàn bộ dãy núi lúc này đều bị san bằng.
Cửu Thải cự kiếm từ trong bạo tạc xông ra, tuy nhiên thể tích cùng khí thế đều giảm đi rất nhiều. Cự kiếm lao tới, đâm vào trong cơ thể của Hư Vô Thôn Viêm.
"Thịnh thịch!"
Hai bên va chạm với nhau, vẻn vẹn chỉ vang lên một tiếng trầm đục nhưng thân thể Hư Vô Thôn Viêm lại run rẩy kịch liệt.
"Oa!"
Trong miệng Hư Vô Thôn Viêm phun ra một ngụm máu tươi, thân thể như lưu tinh bay ngược về phía xa rơi thẳng xuống mặt đất.
"Môn chủ thắng rồi!!"
"Môn chủ vạn tuế!!"
"Vạn tuế!!"
Nhìn xem giành được chiến thắng Tiêu Long, Viêm Môn người không khỏi vui mừng hoan hô.
Xung quanh quan chiến những người khác cũng khiếp sợ không thôi.
Đây chính là Viêm Môn Môn Chủ Tiêu Long thực lực sao?
Tiêu Long đem ánh mắt chuyển sang đã mất đi sức phản kháng năng lực Hư Vô Thôn Viêm trên thân, thân hình động một cái hướng về hắn phương hướng phóng đi.
"Không tốt!"
Nhìn thấy cảnh này, Hồn Diệt Sinh liền biết Tiêu Long muốn làm gì, ngay lập tức muốn xông lên đi cứu người.
Bất quá tại hắn vừa mới động, một đạo thân ảnh liền chặn lại hắn phía trước.
"Đường này không thông." Tuyết Nữ lạnh lùng nói.
"Đáng chết!!" Hồn Diệt Sinh sắc mặt khó coi.
Hy vọng Hồn Hư Tử có thể cứu được Hư Vô Đại nhân đi, nếu không Hồn Tộc liền không có khả năng diệt sát được Tiêu Long nửa.
Ngay tại Tiêu Long sắp tiếp cận Hư Vô Thôn Viên lúc, cách hư vô thôn viêm không xa sau lưng không gian xuất hiện một trận ba động.
Nơi đó đột nhiên mây đen cuốn lên, cuối cùng lan ra bằng một tốc độ kinh người. Trong chớp mắt đã đến trên đỉnh núi, sau đó mây đen ngưng tụ lại rồi hóa thành một nam tử trung niên mặc hắc bào. Người này vừa xuất hiện, trong khắp thiên địa tức thì vang lên một tiếng gầm trầm thấp, tựa như linh hồn gào thét.
Người này chính là Hồn Tộc cường giả, tên là Hồn Hư Tử, hắn cũng là một cái cửu phẩm luyện dược sư.
Từ đầu đến cuối hắn đều ẩn núp môtô bên quan sát trận chiến này, hắn muốn nhân lúc Tiêu Long sơ hở nhất rồi ra tay đánh lén.
Rống!!
Tại Hồn Hư Tử vừa mới xuất hiện lúc, không đợi hắn làm gì thì từ phía xa truyền đến một đạo tiếng rống
Một đầu cự xà chín màu khổng lồ dài hơn ngàn trượng lao thẳng ra từ bên trong hư không, nó khẽ vung vẩy liền đem Hồn Hư Tử đánh bay ra ngoài.
Sức mạnh khổng lồ của nó đã khiến ngũ tạng lục phủ bên trong thân thể hắn bị đánh đến lệch khỏi vị trí, mà thân hình thì bay vút xuống như đạn pháo, cuối cùng nện vỡ một ngọn núi thành bụi phấn trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, rồi tiếp tục kéo lê trên mặt đất thành một cái rãnh sâu dài ngàn trượng mới từ từ chậm lại.
"Hít hà..."
Nhìn về phía cửu thải cự mãng đang tung hoành thiên địa, từng tiếng hít khí lạnh chợt vang lên liên tục, rất nhiều ánh mắt cũng hiện lên vẻ rúng động không thể che dấu.
"Đây là... Thất Thải Thôn Thiên Mãng!"
Từng người dùng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía cự mãng xinh đẹp đến chết người.
Toàn thân nó ánh lên hào quang cửu sắc rực rỡ, từng chiếc vảy lớn nhỏ trên thân đều được bao phủ trong một vầng sáng huyền ảo và diễm lệ. Lúc thân rắn chuyển động mềm mại lại mơ hồ đem tới cảm giác liền lạc uyển chuyển như một mạch núi nhưng dường như cũng có thể đập nát bất cứ vật cứng rắn nào, quả thật chấn động lòng người!
"Không phải Thất Thải Thôn Thiên Mãng… mà là Cửu Thải Thôn Thiên Mãng trong truyền thuyết!"
Trong nội tâm của đám người ở đây giờ phút này cũng dấy lên sóng gào bão thét. Cửu Thải Thôn Thiên Mãng là thần thú chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết viễn cổ. Từ một góc độ nào đó mà nói, tồn tại này còn khủng khiếp hơn tổ tiên của xà thú là Viễn Cổ Thiên Xà rất nhiều, có thể cùng Bất Tử Điểu cùng Cửu Vĩ Yêu Hồ sánh ngang.
Sự xuất hiện của Cửu Thải Thôn Thiên Mãng tại thời kỳ viễn cổ thì cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa mỗi lần bọn chúng xuất hiện thì đều khiến cả Xà tộc chấn động rung trời. Cho đến bây giờ không có ai lại nghĩ qua mình lại có thể thấy được thần thú chỉ tồn tại trong thần thoại như vậy.
"Thải Lân cuối cùng cũng xuất quan rồi, đuổi tới vừa kịp lúc." Tuyết Nữ mỉm cười nhìn cự xà chín màu nói.
"Cửu Thải Thôn Thiên Mãng?! Điều này làm sao có thể? Trên đại lục này sao vẫn còn Cửu Thải Thôn Thiên Mãng tồn tại!"
Mặc dù chỉ là bị đánh trúng một đòn, nhưng cũng khiến cho sương cốt hắn vớt nát thành nhiều mảnh, khi nhìn thấy lưỡi rắn thè thụt và một đôi thất thải xà đồng lạnh giá nhìn mình chằm chằm, thì trong mắt Hồn Hư Tử cũng hiện lên vẻ khiếp sợ mà nghẹn ngào quát lên.
Ong!!!
Cửu thải quang trụ từ trong miệng cự xà phóng ra hướng về phía Hồn Hư Tử đánh tới.
Tại vô số ánh mắt kinh hãi bên trong, một trận kinh khủng chấn động bạo tạc đám mây hình nấm xuất hiện.
Uy lực kinh khủng phải khiến cho vô số người phải hít vào một ngụm khí lạnh.