Chương 347: Tịnh Liên Yêu Hỏa
Hắn cũng được coi như là đường đệ của Tiêu Huyền, chỉ có điều, hắn là người không thích chịu sự trói buộc, hỉ nộ vô thường. Lúc hắn thành danh thì đã có không biết bao nhiêu cường giả chết dưới phủ đầu của hắn, nhưng mà về sau hắn lại vô cớ mất tích. Khi đó, Tiêu tộc dù có tìm kiếm như thế nào thì cũng không tìm thấy bóng dáng của hắn, không ai lại nghĩ đến bị nhốt ở trong Yêu Hỏa không gian.
Tiêu Thần thanh âm khàn khàn tiếp tục hỏi: "Tiêu Tộc hiện tại như thế nào?"
"Tiêu Tộc sớm đã không còn, bất quá Tiêu Huyền tổ tiên, đã bị ta phục sinh, Tiêu gia còn đang quật khởi." Tiêu Long tự tin nói ra, đồng thời đem một ít sự tình của Tiêu Huyền nói ra.
"Tiêu Huyền đại ca phục sinh sao? Vậy là tốt rồi." Tiêu Thần nghe được Tiêu Huyền phục sinh tin tức, mặt mũi tràn đầy ức chế không nổi vui mừng.
"Nơi này là không gian yêu hỏa, Tiêu Thần tổ tiên, phiền người dẫn chúng ta đi đến chỗ bản thể của yêu hỏa!" Tiêu Long khẽ nói.
"Tốt, các ngươi đi theo ta." Tiêu Thần nghe vậy, gật gật đầu, mang theo Tiêu Long đám người hướng sau lưng một cánh cửa lớn đi đến.
Lấy Tiêu Long tu vi thực lực, hoàn toàn có thể đối phó với Tịnh Liên Yêu Hỏa, cho nên Tiêu Thần cũng không có lo lắng gì.
"Cót… kẹtzz!"
Sau lưng Tiêu Thần, một đoàn người yên lặng nhìn hắn chậm rãi mở một cánh cực lớn, mà phía sau cánh cửa đó là một cái cầu thang. Nhìn về điểm cuối cùng của cái cầu thang, mọi người có thể mơ hồ thấy được một cái tế đàn khổng lồ làm bằng đá.
Nhìn tế đàn, Tiêu Long liền cười nhạt một tiếng, tiên phong bước lên thang đá, sau đó bước từng bước, đi về phía tận cùng của cầu thang. Ở phía sau, Vân Vận chúng nữ cùng Tiêu Thần hơi có chút chần chờ nhưng cũng nhanh chóng đuổi theo.
Đám người giữ im lặng, leo lên thang đá được chừng mười phút đồng hồ, rốt cuộc đã tiếp cận được tế đàn. Tiêu Long ngẩng đầu nhìn lên tế đàn thì chỉ thấy trên đó có một cái vương tọa khổng lồ đang đứng sừng sững. Phía trên vương tọa, một đạo thân ảnh mặc áo bào trắng an tĩnh ngồi xếp bằng, từng ngọn hỏa diễm màu nhũ bạch xoay quanh thân thể, không ngừng biến ảo ra các loại hình ảnh.
Tuy thân ảnh này cũng chỉ ngồi yên lặng, không hề khuếch tán ra nửa điểm khí tức nào cả, thế nhưng, trong ánh mắt của đám người Tiêu Long thì thân ảnh đó lại cực kỳ quỷ dị.
Ngay trước khi mọi người bước chân lên tế đàn, thân ảnh kia rốt cuộc cũng chậm rãi mở mắt, trên khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra một nụ cười khiến cho người khác phải kinh diễm.
"Đánh bại được ta thì các ngươi có thể nhận được bổn nguyên yêu hỏa, nếu không… các ngươi sẽ vĩnh viễn ở lại chỗ này mà trở thành hỏa nô của ta!" Thanh âm của thân ảnh tuy rất nhẹ nhàng và nhu hòa nhưng khi nó vang lên thì dường như lại khiến cho cả phiến không gian phải run rẩy.
"Tịnh Liên Yêu Hỏa, xem ra truyền thừa của Tịnh Liên Yêu Thánh cũng đã bị ngươi lấy được rồi, nếu không thì ngươi cũng có không cách nào tu luyện Mộng Yểm Thiên Vụ tới loại cảnh giới này. Không thể không thừa nhận, ảo cảnh mà ngươi tạo ra còn thật lợi hại a. Chỉ có điều, lần này ngươi vận khí thật sự là không tốt, đụng phải chúng ta."
Thanh âm trầm thấp của Tiêu Long cứ vang vọng xung quanh tế đàn, mà nụ cười ở trên khuôn mặt nhu hòa của nam tử tuấn mỹ kia cũng từ từ đọng lại.
"Các ngươi những nhân loại này, vĩnh viễn như vậy tham lam, muốn đem tất cả mọi thứ đều chiếm thành của mình, không lẽ chúng ta những này trời sinh Dị Hỏa, liền phải bị các ngươi luyện hóa sao?" Áo bào trắng nam tử chậm rãi mở ra hai mắt, nhàn nhạt trong lời nói, lại tràn đầy bất đắc dĩ.
"Ngu xuẩn, sinh hoạt nhiều năm như vậy, mạnh được yếu thua đạo lý đều còn không có hiểu rõ sao? Nhỏ yếu cũng là nguyên tội! Huống chi ngươi là mặt hàng gì, cho là ta không biết sao? Nếu không phải chúng ta có đầy đủ thực lực, e là đã bị ngươi biến thành hỏa nô rồi." Tiêu Long khinh thường hừ lạnh nói.
Cái này Tịnh Liên Yêu Hỏa chính là loại hiếp yếu sợ mạnh mặt hàng, hắn chỉ là biết mình không phải Tiêu Long đối thủ, mới có thể cố ý nói loại lời này, muốn ảnh hưởng đến Tiêu Long tín niệm, phải tranh lấy một đường sinh cơ a.
Ngay lập tức chung quanh hư không như là tấm gương, trong nháy mắt nổ bể ra đến, lộ ra thật chính không gian, xuất hiện tại Tiêu Long trước mặt, là một mảnh màu ngà sữa biển nham thạch nóng chảy, mảnh này vô biên vô hạn biển nham thạch nóng chảy phía trên, lơ lửng một số cự ngọn núi lớn, Tiêu Long cùng Tiêu Thần mấy người, chính là đứng tại những này ngọn núi bên trên.
"Vậy thì chết đi!"
Biết mình không có khả năng thoát được, tịnh liên yêu hỏa liền động thủ.
Khi Tiêu Long vừa dứt lời thì khuôn mặt của nam tử tuấn mỹ rốt cuộc cũng đã biến sắc. Hắn gầm lên một tiếng, rồi khẽ động thân hình, xuất hiện ở phía trên đầu đám người Tiêu Long, thủ chưởng nắm chặt lại, hỏa diễm màu nhũ bạch hóa thành một chuôi hỏa diễm trường thương khổng lồ.
Sau đó cánh tay của hắn vung lên, trường thương liền xé rách không gian, mang theo hương vị của sự hủy diệt, hung hăng công kích về phía đám người Tiêu Long.
Đứng trước cỗ lực lượng hủy diệt bực này, sắc mặt của Tiêu Long cũng không thay đổi, hắc sắc hỏa diễm từ trên thân Tiêu Long bạo phát ra ngoài.
Đánh tới hỏa diễm trường thương ngay lập tức bị hắc sắc hỏa diễm cho thôn phệ không còn.
"Hư Vô Thôn Viêm?! Ngươi vậy mà luyện hóa Hư Vô Thôn Viêm?!" Tịnh Liên Yêu Hỏa kinh ngạc nhìn xe lượn lờ quanh thân Tiêu Long hắc sắc hỏa diễm nói.
"Ha ha, không sai. Cho nên ngươi ngoan ngoãn trở thành ta đệ tử dị hỏa đi, Tịnh Liên Yêu Hỏa!!"
Nói xong, vô biên hắc hỏa từ trong người Tiêu Long bạo phát, nhanh chóng bao phủ không gian này. Một đạo kinh khủng lực thôn phệ từ trong thân thể những đoàn hắc hỏa này xuất hiện, không ngừng thôn phệ lấy xung quanh màu nhũ bạch hỏa diễm năng lượng.