Vạn Giới Pháp Thần

Chương 562:

Chương 562:

"Ngồi yên trong xe nhé," Nicholas Flamel chỉ đạo.

Ông mở cửa xe chui ra ngoài, chân bước lên bãi cỏ. Hít thở thật sâu ông cố gắng trấn tĩnh trong khi bước tới gần người phụ nữ cao thanh nhã đang đứng bất động.

Nicholas cúi chào:

"Thật vui vì ngài đã đáp lại, Hekate. Tôi rất vui mừng."

Hekate mỉm cười để lộ hàm răng nhỏ đều đặn.

"Nicholas Flamel, thời gian thật lâu. Ông có vẻ già hơn trước nhiều."

Nicholas Flamel cười không nói. Hekate tiếp tục:

"Nhưng tôi nghi ngờ không lẽ ông vượt một chặng đường dài đến đây chỉ nói với tôi về sự vui mừng khách sáo này thôi sao?"

"Quả là không chỉ có thế." Flamel liếc nhìn về phía chiếc SUV tả tơi xơ xác.

"Tôi muốn cám ơn ngài đã cứu chúng tôi."

Hekate khẽ lắc đầu:

"Đáng lẽ ra ông cần kế hoạch vẹn toàn hơn, ông để lộ đích đến của mình cho Morrigan và Dee. Bọn chúng sẽ biết ai đã phái cơn gió đến. Và tôi, chắc chắn rằng bọn chúng biết là tôi đã xây dựng Vương quốc bóng tối (Shadowrealm) nơi đây."

Nicholas Flamel giọng băn khoăn:

"Tôi biết điều đó. Và tôi xin lỗi vì đã hướng sự chú ý của bọn chúng đến ngài."

Hekate nhún vai, miệng nhếch lên một chút, giọng bà mang vẻ hiển nhiên và tự tin tuyệt đối:

"Dee sợ tôi. Hắn sẽ chỉ quát tháo giận dữ làm bộ làm tịch, thậm chí hắn có thể tung ra vài câu thần chú và bùa ngải vặt, nhưng hắn sẽ chẳng làm gì tôi được."

"Một mình hắn thì chẳng nên cơm cháo gì... và ngay cả khi hắn nhận được sự trợ giúp của Morrigan. Hắn sẽ cần ít nhất là hai hay nhiều kẻ khác trong bọn Elder Đen tối để chống lại tôi... và ngay cả khi làm được như vậy chưa chắc hắn đã thành công."

Hekate ánh mắt nhìn thẳng vào nhà giả kim như một sự chất vấn:

"Vấn đề không phải ở đó. Bây giờ… Hắn có quyển Colex."

"Không, không phải là tất cả." Nicholas Flamel giọng mền đi. Ông lấy hai trang giấy ra từ chiếc vét và cầm chúng đưa cho Hekate.

Nhưng người phụ nữ ngay lập tức lùi lại, lấy hai tay che mắt, ra lệnh:

"Đưa những trang giấy đó ra xa."

Ngay lập tức Flamel giật mình giấu những trang giấy vào phía dưới chiếc vét đen của mình. Nicholas run run nói:

"Chắc chắn rồi."

"Đừng bao giờ đưa cuốn Codex - hay bất cứ phần nào của nó - ra trước mặt tôi... hay trước mặt bất kỳ ai thuộc giống loài Elder. Chúng tôi - các Elder có một... sự ác cảm đối với nó." Hekate nói, cố gắng chọn lựa từ ngữ một cách cẩn thận.

"Xin lỗi ngài." Flamel vội nói. "Tôi đã không biết điều đó."

"Không sao, cuốn sách có luật riêng của mình, từ khi nó được tạo ra."

Hekate cố mỉm cười nói tiếp:

"Chính tôi đã có mặt khi mà Pháp sư Abraham tạo ra những từ ngữ đầy năng lượng đầu tiên vào cuốn sách. Tôi đã nhìn thấy ông ta thiết lập những ma thuật đầu tiên, thứ ma thuật cổ xưa nhất vào những trang của cuốn sách."

"Thứ ma thuật kỳ quái đó mạnh đến mức phần lớn những ai thuộc thế hệ của tôi đều không thể chịu đựng nổi việc nhìn vào các con chữ. Không một Elder nguyên thủy có thể đọc được nó."

"Những đời tiếp sau. Giống loài Elder thuần chủng đời thứ 2, 3… mặc dù vẫn mang dòng máu Elder có thể nhìn vào cuốn Codex, dù họ không thể chạm được vào nó. Hậu duệ của loài khỉ - tức là con người - có thể sờ vào nó. Tất nhiên, con lai giữa người và Elder cũng có thể."

Nói đến đây, miệng bà nhếch lên nụ cười chế giễu:

"Đây là trò đùa của Abraham. Ông ta đã kết hôn với một trong những con người đầu tiên, những sinh vật mà ông ta đã tạo ra. Và tôi tin là ông ta muốn chắc rằng chỉ có con cháu của ông ta mới có thể điều khiển được cuốn sách."

"Có phải đó là lý do vì sao cuốn sách được tôi cất giữ?" Nicholas Flamel nói.

"Ông không phải là con người đầu tiên..... quan tâm đến cuốn Codex." Hekate nói một cách cẩn thận như đang hồi tưởng quá khứ.

"Lẽ ra cuốn sách không nên được tạo ra. Tôi rất đồng ý rằng mỗi một trang của cuốn sách được tách riêng ra và được ném xuống ngọn núi lửa gần nhất cùng với Abraham. Chính Abraham đã hối hận ngay khi tạo ra cuốn sách"

"Tại sao cuốn sách không bị hủy diệt?" Nicholas hỏi.

"Bởi vì Abraham có thể nhìn thấy được Viễn cảnh. Ông ta thực sự có thể nhìn xuyên qua chiều thời gian. Ông ta tiên đoán rằng sẽ có một ngày khi mà cuốn Codex cũng những kiến thức mà nó chứa đựng được cần đến."

….