Chương 2: Hokage thế giới

Vạn Giới Cô Tịch

Chương 2: Hokage thế giới

Không biết đã trải qua bao lâu, Bảo liền mở mắt ra. Nhìn xung quanh, Bảo nhận ra rằng mình đang nằm ở trong 1 cái hố rộng và sâu, có lẽ khi cái hố được tạo ra khi Bảo rớt xuống thế giới này.
Cảm nhận sơ qua thân thể mình lúc này, Bảo cảm nhận được mình vô số khả năng của các nhân vật trong comic như có 1 cơ thể kim cương bất hoại như Superman, có tri thức vô hạn như The Living Tribunal, có khả năng chưởng khống mọi thứ như Phoniex Force, sở hữu toàn bộ tốc độ khai thác từ Speed Force,... và nhiều khả năng của các nhân vật anime như the Babylon Gate, có thể sáng tạo ra trảm phách đao, có thể tạo ra bất kì trái ác quỷ nào,...
Biết được những gì mình có thể làm, Bảo liền cười nhạt, lần đầu tiên trong khoảng thời gian mà hắn tồn tại (tính lun 19 năm sống và vô vạn năm xuyên khắp vạn giới), hắn có quyền năng như 1 vị thần. Bảo chợt nghĩ: " Có lẽ điều này cũng không quá tệ!!!"
Bỗng nhiên, Bảo nghe thấy tiếng ồn ào của vô số người và tiếng bước chân. Thân thể Bảo liền lơ lững, trôi nữa giữa không trung dần bay ra khỏi hố.
Ra khỏi hố, Bảo thấy rằng mình đang ở giữa 1 cánh rừng tối tăm, lạnh lẽo, xung quanh hắn là những cái cây cao tới 20, 30m. Nhìn những cái cây này, Bảo liền biết rằng thế giới mình xuyên qua không phải là thế giới khoa học kĩ thuật. (Vì có thế giới khoa học kĩ thuật nào cây cối cao tới thế đâu ^^)
Nhìn ra xa, Bảo thấy 1 đám người đang bu xung quanh mình. Những người ấy mặt vô số kiểu quần áo khác nhau, có người mặc một bộ áo bào trắng toát, mắt như đục thủy tinh thể. Có người thì mặc một đồ xanh đen, đôi mắt thì đỏ ngầu,...
Thấy từ dưới hố xuất hiện một người lơ lững bay ra, đám người liền trở nên im lặng, không nói gì nữa.
Bảo thấy không ai phát ra âm thanh liền cũng lơ lững ở giữa không trung, không nói gì. Sau 1 hồi, đám người liền tách ra 1 lối, chừa chỗ cho 2 người bước vào.
1 người thì mặc một bộ áo choàng trắng, trên đầu thì đội 1 cái nón màu đò, đi tới với 1 nụ cười nhẹ trên môi. 1 người khác thì tay trái mà mắt trái đều quấn băng, khuôn mặt âm trầm.
Cả 2 người đến gần trước mặt Bảo, người đội nón liền nói: " Các hạ có thể hạ xuống đây nói chuyện được không."
Nghe thấy điều đó, Bảo liền dần dần hạ xuống tới trước mặt 2 người nọ, hỏi: " Đây là đâu, thời gian là bao nhiêu?"
Nghe thấy Bảo nói, một trong những người trong đám đông liền hét lên: " Vô lẽ, sao người dám nói chuyện với ngài Hokage như thế."
Nghe người đó hét lên, Bảo liền cảm thấy xung quanh quen thuộc lạ thường, nhớ kĩ trong kí ức của mình, Bảo chợt nhân ra đây là đâu, Bảo nghĩ thầm: " Hóa ra là Hokage thế giới. Nếu vậy trước mặt ta chắc là Sarutobi, Hokage đệ tam và Danzo, bộ trưởng của Root."
Thấy khuôn mặt Bảo vẫn thế, không biến đồi, Sarutobi liền phất tay ra hiệu cho ninja đó im đi, mỉm cười trả lời: " Nơi đây là tử vong sâm lâm, thuộc làng Konoha, năm nay là Konoha 52 năm."
Nghe được câu trả lời của Sarutobi, Bảo đã xác nhận được rằng mình đang ở Hokage thế giới
Sarutobi hỏi tiếp: " Các hạ là ai, tại sao lại xuất hiện ở đây, mục đích tới đây là gì." Nghe Sarutobi hỏi, Bảo không trả lời, ngó nghiên nhìn xung quanh.
Thấy Bảo vẫn im lặng, lơ là ngó nghiêng, Danzo liền lên tiếng: "Hiruzen, người để ta bắt hắn về Root, ta đảm bảo trong 1 đêm có thể làm hắn khai ra tại sao lại xuất hiện ở đây, mục đích là gì."
Nghe thấy vậy, Bảo liền cười nhạt, liền phóng nhẹ Haosoku Haki ra xung quanh.
Đột nhiên, Danzo và Sarutobi cảm thấy 1 sự uy áp, xung quanh họ, vô số ninja gục xuống, chỉ còn một vài người chắc là tinh anh thượng nhẩn mới còn có thể đứng, còn lại toàn bộ đều ngất xỉu. Toàn bộ những ai còn có thể đứng đều cảm nhận được trước ngực một sự nặng nề khủng khiếp, như có 1 ngọn núi đè lên, người đứng trước mặt họ như một vị thần, nếu bây giờ hắn muốn giết họ thì vô cùng dễ dàng vì toàn bộ sức lực của họ bây giờ đều chỉ dùng để có thể đứng vững, một số người sắp chịu không nổi liền khụy xuống.
Cảm nhận được uy áp trước mặt, Sarutobi và Danzo liền giật mình, mặt tái đi. Trước mặt họ tuy chỉ là 1 thanh niên chỉ 19, 20t, nhưng uy áp họ cảm nhận được như là đang đứng trước Hokage đề nhất,... không, còn kinh khủng hơn thế nữa.
Bỗng nhiên, mọi uy áp chợt biến mất, ngực họ liền nhẹ hẳng đi, mọi ninja xung quanh liền thở phào, riêng Sarutobi và Danzo thì sắc mặt âm trầm. 2 người họ liền vào tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Bảo bất ngờ lên tiếng: " Ta không muốn làm phiền ai, cũng không muốn ai làm phiền ta. Ta chỉ kiếm 1 nơi để ở, tới 1 lúc rùi ta sẽ ra đi."
Nghe vậy, Sarutobi thở nhẹ 1 hơi, liền hỏi: "Vậy ta gọi ngươi như thế nào "
Nghe Sarutobi hỏi, Bảo suy nghĩ 1 lúc rùi nói:"Ngươi có thể gọi ta là Vĩnh Hằng"
Dứt lời, Bảo liền nhẹ nhàng phất tay. Từ cái hố sâu mà Bảo rớt xuống, đất đai liền bằng phẳng trở lại, rùi từ dưới đất lại mọc lên vô số cây cối kết thành 1 ngôi nhà. Khi mọi thứ xong xuôi thì Bảo bước vào trong.
Trong thấy toàn bộ quá trình, Danzo và Sarutobi đều có cùng 1 suy nghĩ: "Mộc đôn!?. Không, ta không cảm giác được bất kì chakra nào xuất hiện cả!!!."
Im lăng một hồi, Danzo liền lên tiếng: " Hiruzen, chẳng lẽ người cứ để yên như thế, để một kẻ như hắn trong làng là 1 mối họa ngầm!!!"
"Chứ ngươi muốn làm gì, giết hắn sao. Ngươi cảm nhận được uy áp của hắn rùi đấy, nó thậm chí còn kinh khủng hơn của ngài Đệ Nhất, nếu thật sự chiến đấu thì sẽ liên lụy đến làng."
"Nếu vậy thì phải làm sao?"
"Chúng ta cứ để hắn ở yên đó, cho người giám sát, hắn cũng nói hắn không làm phiền, chỉ ở 1 thời gian rùi đi, với lại ta cũng không cảm thấy được trong uy áp của hắn có 1 tia ác ý nào cả!"
Nghe Sarutobi nói, Danzo im lặng 1 hồi rồi nói: " Được rồi, ta sẽ cử 1 tiểu đội tới đây để giám sát, nếu có dị dạng gì thì sẽ kịp thời phản ứng." "Được"
Sau đó, Sarutobi liền ra lệnh cho những ai còn đứng mang theo những người ngất xỉu rùi tất cả liền trở về làng.