Chương 3: Ngư Ông Đắt Lợi

Tuyệt Thế Thi Ma

Chương 3: Ngư Ông Đắt Lợi

Khi Phương Lâm bước chân vào Yêu Sơn Lĩnh, Phương Lâm chỉ đứng ở ngoài cùng mà hắn lại cảm thấy rõ ràng phía trước mùi máu nồng nặc, đặc biệt phía trước có một bày sói hoang đang ăn thịt một con to lớn voi,
Phương Lâm nhìn cảnh tượng này thầm than.

- Dù là con người hay động vật đều dựa vào thực lực cùng trí lực để sinh toàn, như bày này dã lang tuy hắn một mình đối với con này voi, thì chẳng khác nào là một con kiến, nhưng chúng nó hợp lại một bày thì là con voi chính là con mồi trong mắt bày kiến a.

Phương Lâm nhìn đàn dã lang nhếch một nọ cười lạnh, bây giờ trong mắt hắn bày dã lang chính là một đám tôi luyện hắn kinh nghiệm chiến đấu đồi tượng, không do dự Phương Lâm lao vào đàn sói mà thi chuyển quyền cước, chỉ thấy Phương Lâm vung quyền trúng vào con sói nào thì con đấy bạo tạc, cơ thể nổ tung huyết nhục văng tùm lum.

chưa tới thời gian nữa nén hương thì đàn sói đã chết sạch, Phương Lâm nhìn trước mặt bày sói, thở dài than.

- Ta Luyện Thể Bát Trọng đối với ta mà nói lũ này dã lang chỉ là ruồi mũi, phải đi sâu vào trong tìm ma thú mà tôi luyện thôi.

nói rồi Phương Lâm bước nhanh vào sâu bên trong Yêu Lĩnh Sơn, Phương Lâm đi chưa tới 100 trượng thì hắn bắt thình lình nghe tiếng va trạm vào nhau, Phương Lâm vội tìm một lùm cây mà ngồi vào quan sát trước mắt một màn.

chỉ thấy trước mắt là hai cái cao to tráng hán đang giao thủ, một cái cao to mặt ngựa tráng hán đang vung quyền nện trên thân người còn lại, tên còn lại tráng hán cũng là một tên mặt ngựa, thân hình tuy cao to lực lưỡng, nhưng hắn thế nhưng mà đã tái nhạt khuông mặt, sức lực giống như là đã cạn, chỉ miễn cưỡng né đòn của đối phương.

chỉ thấy đại hán chiếm thượng phong cười to nhìn đối phương mỉa mai nói.

- Này ngươi chỉ có nhiêu đó thực lực cũng muốn tranh giành bảo vật cùng ta, thật là ngu ngốc.

bị dồn dập né đòn tráng hán tức giận nói.

- Ngươi này vô liêm sỉ, lén bỏ độc vào ta thức ăn, nếu không chỉ bằng ngươi Luyện khí Bát trọng tu vi sao có thể ép ta tới bước này.

tên kia nghe nói như thế phá cười lên.

- ha ha ha, ngươi này đại ca, tấm gì đức hạnh mà đạt được như thế bảo vật, ta không ngại nói cho ngươi biết bảo vật ta định rồi, ngươi nương tử ta cũng định.

Tráng hán đang né đòn tức giận câm tức nhìn đối phương gầm lên.

- ngươi cái này tấm đức hạnh còn dám mơ tưởng ngươi đại tẩu, hôm nay ta có chết cũng cuốn ngươi theo làm nệm lưng.

dứt lời hắn cơ thể liền theo mắt thường không thấy được tốc độ phình to ra, phía đối diện tráng hán kia cũng nhận ra điều bất thường nhưng khi hắn kịp thời phản ứng thì hắn đã bị vụ nổ lan tới gần.

khi vụ nổ dần tản đi chỉ thấy một người máu me đầy người tráng hán nằm hấp hối bên một cái to lớn hố sâu nắm chặt trong tay một cuốn tỏa ra kim sắc sách.

Phương Lâm thấy thế mừng thầm trong lòng, vội đi ra nhìn trong hố tráng hán, không kịp tốc độ dùng trong tay thủy thủ cắt đứng rồi hắn yếu hầu, sau khi giết tráng hán, Phương Lâm mới để ý kỹ càng cái này sách, chỉ thấy trên sách tỏa ra kim quan có ba chữ rồng bay phượng mua, này ba chữ liền là Luyện Hồn Kinh.

Phương Lâm cũng không vội lật ra trang này sách mà cất vào trong áo, liền rời khỏi nơi này, sau một canh giờ Phương Lâm liền ở trong một cái sơn động nhìn trên tay cái này quyển sách, lật ra trang đầu tiên chỉ thấy một hàng chữ uy nghiêm.

" Luyện Hồn Kinh, luyện tới cảnh giới tột cùng có thể cường hóa đến Đế Cấp Võ Hồn cấp độ ", Phương Lâm nhìn cái này giới thiệu liền kinh hoảng, theo hắn từ trong hoàng cung Đại Lĩnh Hoàng Triều độc tới ghi chép về võ hồn, võ hồn liền chia thành cửu cấp, Thánh Cấp, Thần Cấp, Đế cấp, ngoài cửu cấp còn lại cấp độ đều dùng Sơ cấp, Trung Cấp, Đỉnh phong để miêu tả.