Chương 2: Song Sinh Võ Hồn
Nhưng Phương Lâm nghi ngờ là trong trí nhớ chủ cơ thể cũng không hề có tin tức gì của Thao Thiết Võ Hồn , như vậy theo như Phương Lâm nghi ngờ thì này đầu Thao Thiết Võ hồn chính là tồn tại cực kỳ mạnh mẽ , bí ẩn , và hiếm nói cách khác từ thời xa xưa nó chưa từng xuất hiện .
càng suy nghĩ Phương Lâm kinh hỉ vì hắn thế nhưng mà có hai cái võ hồn a , theo chủ nhân kiếp trước trí nhớ thì Song võ hồn người chính là tuyệt thế thiên tài trong vạn người chưa chắc có một người , thế nhưng mà Phương Lâm lại là loại này thiên tài .
sau khi kinh hỉ qua đi hắn lại nhíu mày suy nghĩ .
- Nếu hắn biết ta chưa chết thì chắc chắn sẽ tiếp tục ám hại ta , nếu bây giờ ta tiếp tục ở trong hoàng thành thì chắc chắn sẽ tao ngộ họa sát thân .
Phương Lâm suy nghĩ một lúc lâu hắn quyết định , chính mình sẽ tạo một cái xác chết thế thân , theo như suy đoán của hắn chắc chắn rằng Lương Phong chính là người hạ độc vào trong hắn cơm , vì việc phụ trách cơm nước của hắn chính là người này nhiệm vụ .
sở dĩ Phương Lâm chọn tên này là cái xác chết thay vì Lương Phong chỉ có Luyện Thể tứ trọng tu vi , đang suy nghĩ thì Phương Lâm liền bước ra ngoài cửa phòng đi thẳng tới Lương Phong trong phòng ..
Dựa vào Luyện Thể Bát trọng tu vi , hắn có thể dễ dàng vào phòng của Lương Phong , Theo trong phòng nhìn chỉ thấy Lương Phong nằm ngủ trên hắn giường , trên bàn là một bàn đồ ăn và rượu ,
Phương Lâm tức giận mắng thầm .
- này tên cẩu nô tài thế nhưng mà tưởng ta chết ăn mừng , lão tử thế nhưng mà chặt ngươi ra từng khúc rồi thiêu chết ngươi a .
Theo lời nói Phương Lâm cũng không chậm trễ dùng rồi một thanh sáng loáng dao găm cắt ngang yết hầu của Lương Phong , theo thứ tự chặt đứt hắn tứ chi rồi phóng hỏa đốt luôn phủ đệ .
một lúc sau Phương Lâm đã xuất hiện ngoài phủ đệ , hắn có thể nghe tiếng giai nhân hô to cháy và những này nô tài tay xách xô nước hết sức dập tắt lửa , Phương Lâm nở một nụ cười nói .
- Chờ đó ta tốt Đại Ca , ngày ra trở về chính là lúc ngươi chết .
Theo trí nhớ Phương Lâm có thể biết được Phía Tây Đại Lĩnh Hoàng chiều là một dãy liên tiếp sơn , này sơn danh liền là Yêu Lĩnh Sơn , nơi này chính là Yêu thú chiếm lĩnh , nói cách khác chính là yêu thú địa bàn , sở dĩ Phương Lâm chọn nơi này vì nơi này chính là nơi có đầy cơ duyên và nguy hiểm .
Cơ duyên tất nhiên là có vô số thiên tài địa bảo đề thằng tu vi , hoặc là một vài tên cường giả lưu lại truyền thừa , còn nguy hiểm chính là có vô số yêu thú mạnh mẽ luôn chờ người để mà xé sống và ăn thịt , nhưng đối với Phương Lâm những này yêu thú chính là Ma luyện tốt nhất bây giờ .
Khi tận mắt chứng kiến này nổi danh khắp Đại Lĩnh Hoàng Triều , Yêu Lĩnh Sơn hắn chỉ cảm khái không thôi này sơn đại thụ chê trời nhiều không đếm hết ngoài ra còn có vô số kỳ trân dị thú , thỉnh thoảng hắn còn nghe thấy tiếng Ma Thú Gầm truyền từ xa .