Chương 57: Tịnh Cổ Bình thập đại thần bảo

Tu Chân Chi Giới

Chương 57: Tịnh Cổ Bình thập đại thần bảo

Kỳ Phong thoát khỏi Vạn Lâm Sơn đã được ba ngày, trong Vạn Lâm Sơn hắn không ngừng bị đám cường giả truy đuổi nên chỉ biết vận dụng hết lực lượng trốn chạy, rời khỏi phạm vi Vạn Lâm Sơn hắn lập tức vận dụng ngự không phi hành với tốc độ đạt đến cực hạn mới có thể cắt đuôi được đám cường giả đuổi giết hắn kia.

Kỳ Phong hiện tại đang an toàn ở trong một hang động khác tại một dãy núi cách Vạn Lâm Sơn hơn vạn dặm nhưng lại cách Khôn Ninh Đảo khoản cách khá xa, dù vậy hắn lại không dám ra ngoài để tiến về Khôn Ninh Đảo vào lúc này, hơn ai hết Kỳ Phong biết bên ngoài hiện tại thật sự không an toàn, lựa chọn rời đi lúc này là cỡ nào không sáng suốt. Tuy biết ẩn nấp nơi này sẽ làm chậm trễ hành trình tiến về Khôn Ninh Đảo nhưng hắn thật sự cũng không còn cách nào.

Vì sợ đám cường giả lại lần nữa đuổi tới nên sau khi tiến vào hang động Kỳ Phong lập tức dùng trận kỳ bố trí ảo trận cùng ẩn nấp pháp trận, đảm bảo đám cường giả kia cho dù có đuổi đến nơi đây cũng không cách nào lần tìm ra được hắn. Kỳ Phong lúc này mới yên tâm tiến vào không gian.

Hỗn Độn Không Gian của hắn bây giờ trong có sinh khí hơn trước rất nhiều, nhưng dù vậy một mãng lớn đất trống đồi núi trọc kia vẫn cần hắn tiếp tục đi thu thập cùng hoàn thiện.

"Chi..chi.."

"Ha...tiểu Hỏa mi như thế nào lại béo lên một ít nữa rồi." Ôm lên tiểu Hỏa, gia hoả này đúng là cái tính tham ăn vẫn không chịu từ bỏ mà. Không biết động vật trong không gian này còn được mấy con là để dành cho hắn a.

"Chi..chi.."

"Ha ha...được được không nói mi béo đúng không? Vậy ta nói mi mập mạp ưa nhìn đã được chưa?" Vừa nói Kỳ Phong vừa sờ đầu của nó. So với lúc mới vừa tìm thấy nó với cơ thể đầy thương tích thì gia hỏa này năng lực phục hồi thật sự cũng quá nhanh đi.

"Đi, cùng ta vào nhà gỗ."

"Chi..chi..." Trước đây chủ nhân cũng cho nó vào nhà gỗ nhưng từ lúc có thêm cái con rắn xấu xí kia thì lại không thèm quan tâm đến nó nữa, hôm nay lại được chủ nhân cho ở cùng thích quá đi "chi..chi..chi..chi.."

"Đừng đạp loạn, mi kích động như vậy làm cái gì?"

"Chi..." nhỏ giọng kêu thêm một tiếng như có đều ủy khuất cuối cùng nó cũng an tĩnh lại. Nó quên mất chủ nhân thích yên tĩnh nên nó cũng an phận mà cuộn người trong lòng chủ nhân.

"Như vậy mới ngoan." Vỗ nhẹ lưng trấn an tiểu Hỏa. Kỳ Phong biết gia hoả này ở một mình đơn độc trong không gian có lẽ là rất buồn đi. Phải biết thời gian bên trong không gian dài hơn thời gian thế giới thực bên ngoài không gian nhiều lắm, nhưng hắn không thể mang theo tiểu Hỏa ra bên ngoài đi rêu rao khắp nơi vào lúc này được. "Nhìn đám người Quách Y Doanh mà xem, bọn họ có thể nhận ra tiểu Hỏa là Huyết Hỏa Hồ vậy những người khác thì sao? Trừ khi hắn đem bộ lông gia hỏa này toàn bộ nhuộm. Có thể sao? Với tính tình của gia hoả này không phản ứng với hắn mới là lạ đó."

"Tiểu Hỏa, ta thật muốn mi tu luyện cùng ta, chỉ có tăng lên thực lực mi mới không bị đám người như bọn người Quách Y Doanh khi dễ." Nói với tiểu Hỏa nhưng thật ra đây cũng là nỗi lòng của hắn. Lần này nếu không phải hắn liều mạng chạy trốn nhanh thì cho dù hắn có đến chín cái mạng đảm bảo cũng không đủ cho bọn cường giả truy đuổi hắn kia đến chém giết.

Ôm tiểu Hỏa cùng bước vào nhà gỗ, Kỳ Phong lúc này mới có cảm giác rốt cuộc cũng được trở về nhà, như vậy thật tốt. Hít một hơi thật sâu như để chứng minh bản thân mình còn tồn tại. "Ha...được hít thở không khí nhà mình, thật tốt quá ha ha..."

Đặt tiểu Hỏa cùng ngồi xuống giường lúc này Kỳ Phong mới có tâm tư đến xem xét những thứ hắn đoạt được bên trong động phủ hắn cho rằng của vị Thần Quân nào đó ở Vạn Lâm Sơn.

Cầm trong tay viên đá màu đen cẩn thận quan sát, Kỳ Phong nhất thời giật mình. "Đây không phải là Hắc Sa Thạch sao?"

Hai mắt toả sáng lắp lánh Kỳ Phong lấy ra viên Hắc Sa Thạch hắn mua được ở Dịch Thần phường thị cùng đem so sánh, hắn hoàn toàn nghĩ đúng, đây chính là Hắc Sa Thạch, hiện tại bây giờ hắn rất nghi ngờ là làm sao hắn lại có thể dễ dàng tìm được thứ này như vậy?

Cầm hai viên đá trong tay nhưng sao hắn lại có cảm giác hai viên Hắc Sa Thạch này phân cực nhỉ, cứ có cảm giác như là hai viên Nam Châm ở Hiện Đại chúng đang đẩy nhau ra là như thế nào? Thử đưa hai viên đá đến gần nhau hơn, Kỳ Phong có thể khẳng định Hắc Sa Thạch đang ở trạng thái phân cực chỉ có đều khi đưa hai viên Hắc Sa Thạch đến gần nhau hai bàn tay của hắn rõ ràng cảm nhận được rung động cực mạnh dù đã bị phong ấn. Đây là thứ gì vậy? "Hắc Sa Thạch này không hề đơn giản, người giao nhiệm vụ tìm kiếm Hắc Sa Thạch chắc chắn biết được bí mật của nó. Là ai ở Dịch Thần Tông đã giao loại nhiệm vụ này?"

Bây giờ chưa có thời gian tìm hiểu, cẩn thận cấtđi hai viên Hắc Sa Thạch vào hai hộp ngọc khác nhau đặt vào bên trong chiếc Nhẫn Trữ Vật trước đây hắn thu được sau đó cất kĩ.

"Bây giờ ta thật sự không biết tác dụng của Hắc Sa Thạch này là gì nhưng ai có thể đoán được chuyện tương lai sau này chứ. Cứ cất kĩ ắt có chỗ dùng, đúng không tiểu Hỏa?"

Tiểu Hỏa ngước nhìn Kỳ Phong rồi kêu lên hai tiếng "chi..chi.." như là đồng ý.

Đưa tay xoa đầu tiểu Hỏa Kỳ Phong bật cười nói: "Ha..ha..mi lúc nào cũng chi..chi...chậc nói với mi cũng như không."

Sau khi cẩn thận cất đi hai viên Hắc Sa Thạch vào trong hộp ngọc Kỳ Phong tiếp tục lấy ra viên Ngọc Bài hắn cũng lấy được từ trong hang động bên trong Vạn Lâm Sơn ra xem xét. Ngọc Bài này có hai mặt, một mặt có khắc chữ "Linh" mặt còn lại là hình ảnh vạn điểu triều phục. "Ách...làm sao vừa rồi hắn lại có thể nhìn thấy hình ảnh vạn điểu quy về một hướng nhỉ?" Lại lần nữa nhìn vào Ngọc Bài, thật sự không thấy có gì. "Aiz...gần đây loạn quá nên hắn nhất định là bị hoa mắt rồi đi."

Cũng không biết Ngọc Bài này là là tượng trưng cho cái gì? Kỳ Phong cẩn thận cất đi.

Còn lại một thứ cuối cùng hắn lấy ra từ hang động trong Vạn Lâm Sơn chính là chiếc hồ lô bạc. Cầm ra hồ lô bạc có chứa Linh Thủy. "Hồ lô kia là ta liều mạng mới vừa từ trong tay một đám cường giả đoạt được. Ta không biết mi có thể tu luyện được nó hay không? Nhưng ta nhất định phải trong thời gian ngắn nhất tăng lên thực lực, ta khả năng linh lực bị dồn nén đã đạt đến cực hạn không thể khống chế được nữa, nếu như ta không tìm cách đột phá nhất định sẽ nổ tung mà chết."

"Chi..chi.."

Kỳ Phong cũng không quan tâm xem tiểu Hỏa nghe có hiểu lời hắn nói hay không, hắn lúc này đang tập trung mở nắp hồ lô bạc.

"Chi..chi..chi..chi.." Tiểu Hỏa lập tức kích động nhất thời dựng người bật dậy kích động dùng cái mũi của nó hít lấy dòng linh khí nó vừa cảm ứng được.

"Đừng kích động." Vỗ nhẹ như để trấn an tiểu Hỏa. Nó vậy mà lại kích động giống với tình trạng yêu thú trong Vạn Lâm Sơn, có thể thấy được thứ Linh Thủy trong hồ lô bạc này chính là thứ làm cho yêu thú trong Vạn Lâm Sơn điên cuồng đi.

Chẳng qua Linh Thủy tồn tại trong hang động đã từ rất lâu rồi đi, vậy thì vì cớ gì yêu thú trong Vạn Lâm Sơn không cảm ứng được mà phải đến tận bây giờ mới phát cuồng? Vậy cũng chỉ có một khả năng có thể giải thích, đó chính là trận pháp ẩn linh bên ngoài động phụ kia khả năng theo thời gian đã bị suy yếu nên Linh Thủy mới phát tán làm yêu thú điên cuồng, có lẽ là chỉ có thể giải thích như vậy đi.

"Mi cũng muốn dùng nó đến tu luyện, vậy thì cùng nhau tu luyện đi?"

"Chi..chi..." thì ra đám yêu thú trong Vạn Lâm Sơn là ngửi được thứ tốt đi, nhưng nếu cái đám yêu thú đó dùng Linh Thủy đến tu luyện vậy chẳng phải sẽ rất cường đại sao? Còn nữa, con quái thú bị khốn trụ tại con đường thứ hai từ trái qua trong hang động kia chẵn phải là sắp thăng cấp đó chứ? Hắn là đoạt mất cơ hội của nó rồi a, nhưng nhìn nó đáng sợ lại xấu xí như vậy nghĩ cũng không phải là thứ gì tốt đi.

Cơ duyên là không thể cầu, hắn khả năng có thể bỏ qua sau? Bỏ qua cơ duyên hắn mới đúng là đồ ngốc.

Kỳ Phong hiện tại rất nghi ngờ hồ lô bạc chứa đựng Linh Thủy này chính là Tịnh Cổ Bình trong truyền thuyết? Cũng là một trong thập đại thần bảo có khả năng tích thủy trong Tam Giới Nhị Hà. Khả năng như vậy đi. Nhưng nếu đây là Tịnh Cổ Bình trong truyền thuyết lại vì sao lưu lạc đến Tu Chân Giới? Còn người đã đem thần vật này đến thế giới này rốt cuộc là ai? Theo hắn đoán thì người này khả năng đến từ Thần Giới nhưng cuối cùng vì sao lại hôi phi yên diệt? Người Thần Giới không phải cường đại lắm sau?

"Ha...nghĩ đến đây hắn thật rất muốn cười, cường đại đến thế nào cũng không thoát khỏi một chữ "chết". Nếu người đó còn sống thì Tịnh Cổ Bình có khả năng rơi vào tay hắn sao? Làm sao có thể."

Hiện tại Kỳ Phong cũng không muốn suy nghĩ nhiều, hắn còn có mục tiêu phải đi làm, có những chuyện cứ không phải chỉ nghĩ là được, mà muốn tìm hiểu cũng phải có cái năng lực thì mới có khả năng đến tìm hiểu, hắn hiện tại còn không có cái năng lực đó đi.

Chỉ mới mở nắp hồ lô một lúc mà linh khí trong nhà gỗ đã nồng đậm như thế này rồi a.

Quay sang nhìn tiểu Hoả. "Ách...thì ra là gia hoả này vậy mà lại tiến vào trạng thái tu luyện rồi."

Kỳ Phong trợn trắng mắt. "Hắn cứ nói gia hoả này sau lại không còn kích động nữa? Cái tên gia hỏa này đúng là thật biết tận dụng cơ hội mà." Cười nhẹ, Kỳ Phong cũng ở mặt kệ nó.

Kỳ Phong lúc này cũng không chịu thua kém, để Tịnh Cổ Bình chứa Linh Thủy trôi lơ lững trước mặt, hắn cũng khoanh chân lại tiến vào nhập định, vận chuyển Thiên Địa Hoàng Quyết đến cực hạn hấp thu linh khí thuần khiết từ Linh Thuỷ tỏa ra. Linh khí thuần khiết khuếch tán nồng đậm bên trong nhà gỗ lại bị Kỳ Phong cùng tiểu Hỏa đồng loạt hấp thu.

Nếu như bây giờ có người từ bên ngoài nhìn vào sẽ thấy một người một thú được bao bọc bằng thứ ánh sáng lấp lánh như lân tinh mà thứ ánh sáng lấp lánh đó không ngừng bị Kỳ Phong hấp thu, xung quanh Kỳ Phong linh khí thuần khiết ngày càng nồng đậm không ngừng quây tròn ngưng tụ.

Một tháng sau….