Chương 6: Bắt đầu

Truyền Kỳ P2: Kho Tàng Tháp Cổ

Chương 6: Bắt đầu

Một lúc sau khi Truyền Kỳ và Quốc Hoàn về phòng, trong phòng lúc này Quốc
Hoàn đang ngồi trên giường, tấm lưng nhỏ bé dựa vào thanh dường, bộ mặt đau xót ca thán:

- Cái vóng tay đó ta định để làm của hồi môn tặng vợ ta đó, vậy mà phải đưa cho người khác lại còn làm bộ như không có gì. Ca ca ta phải làm sao đây.
Thấy bộ dạng khổ sở của người thiếu niên kia, một thanh niên ngồi gần đó vuốt
vuốt chòm râu mới chớm mọc cười cười giống như là đang cười trên nỗi đau của người khác vậy.

- Ngươi có nhiêu tuổi, vậy mà đã muốn lấy vợ rồi.

Nói xong lời này người thanh niên liền dựa lưng vào ghế, đôi mắt lim dim
dưỡng thần, ngược lại người thiếu niên thì nhăn mặt lại đang muốn tức giận thì như nhớ ra cái gì lại cười nói:

- Đương nhiên rồi, em cũng muốn có người để được vượt qua sa mạc mà tìm tới chứ. haha

Truyền Kỳ nghe vậy cũng lắc đầu không nói, đôi mắt như cũ lim dim nhìn về
phía thiếu niên đang hả hê trên giường, sau đó từ trong người lấy ra một cuốn sách hướng về người thiếu niên ném tới. Quốc Hoàn liền đưa tay ra rất nhanh chụp lấy, cậu đưa mắt lên nhìn thì thấy đó là cuốn sách võ thuật có tên Yến Phi Quyền, đang muốn hướng phía thanh niên kia nói gì đó thì hán đã lên tiếng.

- Thân pháp của đệ chưa ổn, ta thấy nó rất hợp với đệ.

Quốc Hoàn nghe thế cũng không nói lời muốn nói lúc trước, liền mở cuốn sách
sách ra xem. Yến Phi Quyền thân pháp nhẹ nhàng linh hoạt khi tấn công và kín đáo khi phòng thủ, độn tác nhẹ nhàng lình hoạt, xảo diệu vô cùng, Quốc hoàn sau khi tìm hiểu thì thỏa mãn vô cũng, chỉ là không cần cám ơn liền đút vào trong người.

- Ca ca từ đâu có bộ thân quyền pháp hay như vậy

- Người còn nhớ cái lúc tên gầy ốm cố tình ngã vào chúng ta dò xét không?
Thanh niên mỉm cười hỏi lại.

- Là từ trên người tên đó sao. Quốc Hoàn có chút không chắc chắn đoán mò nói

- Đúng là vậy đó.

Lúc này Quốc Hoàn không vì đoán trúng mà đắc ý, ngược lại tỏ vẻ không hiểu.

- Chả phải tên đó không có võ nghệ sao, sao trên người lại có cuốn sách quý như vây.

Thanh niên nhìn bộ dáng ngây ngốc kia, thì mỉm cười, lắc nhẹ đầu nói:

- Hán là cao thủ đó.

" Hán là cao thủ" Quốc Hoàn nghe câu này từ Truyền Kỳ thì giật mình, rõ ràng
người kia từ một người gầy yếu mà nay lại là một cao thủ, người này thực sự tâm kế cùng vô cùng lợi hại, ngay cả cậu cũng không nhận ra.

Lúc này bên ngoài có tiếng gọi cửa, Quốc Hoàn thu lại vẻ nghi hoặc tiến ra mở cửa, bên ngoài là tiểu nhị mang theo hai bình rượu cùng khoảng năm cân thịt trâu đã chín và một vài đồ nhắm khác đang đứng trước của phòng.
Quốc hoàn để bọn người tiểu nhị mang vào trong phòng, trước khi họ đi liền cám ơn vài câu tới Sa Dương giáo, sau đó tiến về phía bàn, mở ra nắp rượu, mùi thơm đặc trưng kia là rượu Hồng Đào, mà mùi này rất đẫm có lẽ là đã ủ lâu năm vô cùng quý hiếm.

Là học trò, kiến thức rộng rãi, Truyền Kỳ cũng biết một chút về loại rượu này, rượu Hồng Đào được ngâm từ rượu Bàu Đá ủ với trái đào tiên, có màu hồng tươi rất đẹp. Mà loại đào tiên này có rất nhiều ở Bình Định, đó lại là quê của đại ca kết nghĩa của hán lên tự nhiên cũng biết.

Nhưng phương thức cụ thể làm lên loại rượu này không phải ai cũng biết để làm được.

Nay hai anh em bọn hán có hai bình lớn, lại đầy đủ đồ ăn thì sao mà không say cho được.

Ngay sau khi cả hai say sưa gục xuống thì bên ngoài một luồng khói thổi vào, được một lúc có năm người mở cửa tiến vào. Đám người này mặc trên mình bộ quần áo màu đen cùng khăn bịt mặt lùng sục tìm kiếm khắp phòng, lại lục hành lý và thân thể hai người, một lúc tên cầm đầu nhăn mày tỏ vẻ thất vọng cùng bốn người kia rời đi.

Đợi khi tên cuối cùng đi một lúc Truyền Kỳ và Quốc Hoàn mới bắt đầu tỉnh dậy.

- Quả nhiên là không tin tưởng chúng ta. Quốc hoàn hướng Truyền Kỳ khẽ nói.
Truyền Kỳ khẽ gật đầu.

Một ngày nữa lại tới, cái nóng sa mạc lại bắt đầu thiêu đốt, chỉ là hôm nay có
phần khác biệt, cát nhiều hơn, gió nhiều hơn và xa xa tầm mắt vài cơn bão cát nhỏ cũng bắt đầu rục rịch.

Truyền Kỳ giậy rất sớm, hán có thói quen ngắm mặt trời moc ở nơi đây khi những tia nắng còn chưa kịp lan tràn trên mặt cát. Hán mặc bộ quần áo địa phương, quả thật từ hôm trước hán cảm thấy thích mặc đồ của người dân nơi này, mà hôm nay là bộ cánh và vày xếp màu đen.

Truyền Kỳ đến bên cửa sổ, nghĩ ngợi điều gì đó. Hôm trước khi lấy được Yến Phi Quyền từ tên cao gầy, hán có chút ngạc nhiên, ngạc nhiên không phải vì người đó là cao thủ mà ngạc nhiên ở chỗ người sáng tạo ra Yến Phi Quyền là đại ca kết nghĩa của hán. Hán vẫn chưa nói cho tiểu tử Quốc Hoàn biết.

Truyền Kỳ cũng Hiểu con người Ba Thơm- anh Huệ kết nghĩa của hán, người đó thân mang mệnh trời, một thân bản lãnh, không thể dễ dàng bị người ám toán, hơn nữa sư phụ hán đã nói người anh em của hán phải thành đế vương mới vướng kiếp nạn cơ mà..

- Nhất định có cơ hội phải ép tên kia nói ra ở đâu có cuốn Yến Phi Quyền kia.
Truyền kỳ nhủ thầm trong bung, nâng chén trà trong tay nhấm nháp.

- AAA… Một tiếng thét chói tai vang lên.

Truyền Kỳ vội vàng ra khỏi phòng hướng về căn phòng có tiếng thét đi tới,
Quốc Hoàn cũng theo đó bật dậy, chưa kịp thay quần áo mà đi theo

- có chuyện gì xảy ra?

Tới hiện trường, đó là can hòng của vị khách nọ từng bị thương và bị Hứa
Thanh truy sát. Hiên trường trước mắt mọi người là một bãi cát nhỏ có hình dạng người thanh niên nằm trên mặt đất, cây đao to lớn rơi trên mặt đất phía chuôi nằm trong tay cát của người cát kia.

Hán luôn tự chữa thương mà không cần tới đại phu, nhưng tối hôm trước có nhờ trưởng quầy sáng sớm nay mời một vị đại phu thân quen với hán tới. Nhưng khi đại phu tới thì tháy cửa phòng khóa trong gọi mãi không trả lời. Vốn là thân cận, vị đại phu kia biết chắc chắn là đã có chuyện gì nếu không hán sẽ mở cửa khi biết hán tới, liền đi goi lão trưởng quầy cùng vài tên tiểu nhị phá cửa đi vào.

Lúc mọi người đi vào lại vẫn không thấy người đâu chỉ có một vũng cát hình người đang nằm trên nền nhà tay cầm đại đao. " Không bao giờ lìa khỏi đao" đó là những gì tên đại phu hiểu về hán, vì vậy không khỏi chua sót khẳng định hán đã có chuyện liền hét lên.

Lúc này Lâm Như Hoa cũng đã có mặt đang hỏi vị đại phu kia tất cả mọi chuyện đã xảy ra. Và tất cả những gì lão kể đều được trưởng quầy cùng vài tên phá cửa xác nhận là thật.

Truyền Kỳ cũng đã đến, hán thuộc nhóm ít những người tới đầu tiên sau nhóm người phát hiện lên có thể quan sát hiện trường toàn vẹn. Cả căn phòng đều khóa trong và không có bất kỳ vết tích phá hoại nào càng không có vết tích xung đột.

Truyền Kỳ nghi hoặc nhìn vũng cát bên dưới tiến đến, khẽ thổi một chút phía trên đầu, vết máu đỏ liền xuất hiện nổi bật. Hán Khẽ đẩy đám cát đi thì một khuôn mặt người bị lột ra hiện lên.

- Chính là người này thật!!

Mọi người hét lên, khắp khuôn mặt biểu lộ sự sợ hãi vô cùng.