Chương 6: Lần Gặp Mặt Đầu Tiên

Trùng Sinh Thành Ma Đế

Chương 6: Lần Gặp Mặt Đầu Tiên

Những điểm sáng bắt đầu di chuyển. Vận tốc khá chậm, có lẽ chúng muốn đi sâu vào thảo nguyên. Knight đang nghĩ đến việc lãnh địa của mình bị bọn chúng phát hiện. Với khối lượng công trình khổng lồ thế này trừ kẻ mù mới không thấy.

"Ta nên làm gì với chúng đây nhỉ?"

Knight mân mê cái cằm thon gọn của mình ra chiều suy nghĩ. Cậu chưa hình dung được phản ứng tiếp theo của mình thế nào khi gặp những kẻ từng là đồng loại này.

"Đây là bầy cừu tấn công đàn sói trong truyền thuyết?"

Ruby dùng tay che miệng lại. Nàng cười đến run cả người. Nếu những người lính kia nghĩ rằng họ đủ khả năng uy hiếp đến những sinh vật sống trong lãnh địa này thì họ lầm to rồi. Mà kẻ không biết vốn không có tội, Ruby cũng không cho mình cái quyền phán xét kẻ khác.

Knight chưa rõ lắm về cấp bậc sức mạnh trong thế giới này. Căn cứ theo những gì gã đàn ông thủ lĩnh thể hiện, có lẽ ông ta thuộc tầng lớp thấp. Thứ mà cậu cho là ma thuật kia, nó quá mức sơ sài thậm chí còn không được xem là một ma thuật đúng nghĩa.

"Nếu chúng dám tấn công nơi này thì..."

Knight nhếch miệng cười. Thời gian để nhóm người đến nơi này ước chừng nửa ngày nữa, đến lúc đó Khí có lẽ đã xong việc của mình. Trong khi chờ đợi, Knight dùng phép dịch chuyển đến dãy tường thành bao quanh lãnh địa, nơi các cỗ máy và quái vật đang ra sức làm việc.

Nhìn từ trên cao xuống nơi này giống như một tòa đại sơn khổng lồ. Có đầy đủ công trình kiến trúc của một nền văn minh, ngoài ra nó còn sở hữu hệ sinh thái độc đáo với đầy đủ sông núi và thảm động thực vật phong phú. Những ai giàu trí tưởng tượng nhất cũng không hình dung được rằng nó có thật, nó quá lớn để có thể gọi là một lãnh địa.

Bên ngoài lãnh địa là hàng dài tường thành cao chót vót. Chúng được làm từ Thiên Ngoại Vẫn Thạch, một hợp chất siêu cứng và bền ở trong game. Cứ cách một đoạn tường thành sẽ gặp một trạm gác, canh giữ là các Cung Thủ, bọn họ đến từ gia tộc Xạ Thủ trong lãnh địa.

Ngoài ra tại mỗi trạm gác đều đặt ba cái Siêu Trọng Pháo do gia tộc Giả Kim thiết kế. Bên ngoài tường thành là hào sâu và có chứa nước, công thủ toàn diện. Ba người Knight tốn rất nhiều thời gian cho khâu thiết kế này.

Khung cảnh bên ngoài lãnh địa lúc này khá nhộn. Hàng dài những con Orc với mấy tên nữa người nữa trư đang khuân mấy khúc gỗ to tướng xếp đầy trước cổng. Chỉ huy lũ này là một tên khá dị, Knight không nhớ lũ quái vật trong guild có chủng loại này.

Nhìn nó khá giống một con bò đứng bằng hai chân, đã thế sau lưng nó là lớp giáp gai nhọn hoắc. Khuôn mặt vừa nhìn đã biết là ngu, nói chung tạo hình cực kỳ củ chuối.

Thấy Knight đến nó rống một tiếng rồi vẫy đuôi lại gần, bộ dáng hệt chó mừng chủ. Knight không hiểu nổi tên nào lại thiết kế ra loại quái vật ngớ ngẩn thế này, nhìn nó so với mấy con pet cậu nuôi ở nhà có khác là bao.

"Tôn kính chúa tể...thần, Tạ Tốn xin ra mắt Người."

Nó cố bắt chướt bộ dáng quí tộc nhưng càng nhìn Knight càng buồn cười. Có tên quí tộc nào khi chào hỏi mà lại vẫy đuôi cơ chứ.

"Các ngươi đang làm gì mà vác nhiều gỗ ra đây thế?"

Tạ Tốn nghe thế liền ngơ ngác, mặt hắn bệt cả ra.

"Thần đang cho người ngụy trang lãnh địa."

Tạ Tốn thật thà trả lời. Knight đứng hình, không biết tên nào ngu đến mức lại cho gã Tạ Tốn này chỉ huy. Lũ quái vật xếp gỗ thành từng lớp kéo dài hết một phần tường thành, "Nghệ thuật ngụy trang của loài bò là đây sao?", Knight tà ác nghĩ thầm.

Cậu vỗ trán một cái ngán ngẩm:

"Caí tên Khí này...sở dĩ ta không yêu cầu Phán lập huyễn trận che mắt vì ta tin rằng tên Khí ấy sẽ hiểu ý ta. Ta cần hắn thiết lập màn chắn năng lượng, vừa bảo vệ lãnh địa khỏi các cuộc tập kích bất ngờ, vừa có tính che mắt. Một công đôi việc thế mà cũng không xong."

Tạ Tốn nghe vậy đâm ra tự trách bản thân. Knight cũng không chấp hắn, bộ não bé tí của hắn chưa đủ khả năng để tính đến việc này. Đại não cấp tốc chuyển động, Knight đang nghĩ ra cách vẹn cả đôi đường.

"Có rồi..."

Knight vỗ cái bốp vào đầu Tạ Tốn khiến hắn nổ đom đóm, chập choạng ngã ra sau. Cậu ho khan nói: "Xin lỗi...là ta quá khích."

"Không...được chúa tể nện chính là vinh hạnh của thần...thần nào dám oán trách."

Knight đổ mồ hôi hột, từ "nện" trong miệng Tạ Tốn đi đến tai cậu nó đã chuyển sang một nghĩa khác, không được trong sáng cho lắm.

"E hèm...ngươi gọi người khuân hết số gỗ này dựng thành một ngôi làng đặt cách xa nơi này một chút. Sắp tới ta có việc cần đến chúng."

Tạ Tốn sáng mắt nói: "Chúa tể tuệ nhãn như đuốc." dù rằng hắn không hiểu Knight đang có ý định làm gì. Tư tưởng chúa tể luôn đúng đã ăn sâu vào tiềm thức các NPC trong guild.

Tạ Tốn ngay lập tức bắt tay vào công việc, nói là vậy chứ từ đầu tới cuối hắn nắm công tác chỉ đạo. Hò hét đến nổi nước miếng nước dãi văng tung tóe,

Knight dành thêm một chút thời gian xem lũ quái này sẽ làm gì. Qủa nhiên, thứ mà chúng gọi là nhà chẳng khác cái chuồng lợn là bao chỉ khác ở chổ kích thướt và chất lượng gỗ.

Ruby đi bên cạnh cậu nãy giờ không nói lấy một lời, thay vào đó nàng ta hứng thú quan sát lũ Orc. Knight cảm thấy bình thường, là một người hiện đại cậu cũng có cùng sở thích ấy. Nó giống như là ở sở thú nhưng đặc biệt hơn nhiều.

Trời đã về chiều, Knight cười nhạt nhìn về phương xa:

"Khách của chúng ta đến rồi. Thân là chủ nhà chúng ta cũng nên tỏ lòng hiếu khách một chút."

Công tác ngụy trang lãnh địa vẫn chưa hoàn tất, Knight không có ý định giấu đám người này, nếu muốn cậu có thể dễ dàng xóa bỏ trí nhớ của chúng.

Lại thêm một thời gian nữa, Knight đã quay về tòa lâu đài. Trên màn hình 3D lúc này, một đội binh mã chừng 100 người đang tiến đến. Bọn họ đang dừng chân trước tường thành.

...

Khấu Trọng là tên gã đội trưởng. Hôm nay trong một lần truy đuổi tội phạm, người của lão phát hiện tại thảo nguyên Vô Tận bất thình lình xuất hiện một tòa thành trì khổng lồ. Tính tò mò nổi lên, lão quyết định không báo việc này cho cấp trên mà đích thân dẫn người tới xem thử.

Càng đến gần, Khấu Trọng càng choáng ngợp về vẻ ngoài của tòa thành. Nó lớn hơn quá nhiều so với những tòa thành lão từng biết.

"Đội trưởng nhìn kìa, trên tường thành có người."

Khoảng cách giữa nhóm binh mã và tường thành đủ gần để bọn hắn thấy được những kẻ canh gác bên trong. Ngoài ba họng đại pháo đen xì ra còn một số người cầm cung tên đứng bên cạnh.

Khấu Trọng làm tư thế đầu hàng, trên tay lão cầm một lá quốc kỳ đỏ thẩm, ở giữa quốc kỳ là hình một con đại bàng gắp thanh kiếm. Lão đi bộ đến trước con hào rồi hô lớn:

"Ta tên Khấu Trọng, đội trưởng tiền đồn đế quốc Tây Sở xin diện kiến."

Những người lính phía sau lão cũng hành động tương tự. Đây là một dạng lễ nghi ngoại giao phổ biến giữa các nước. Thông thường cách này rất hiệu quả nhưng điều đó chỉ đúng với những quốc gia tại thế giới này.

Khoảng cách đầu tiên giữa họ chính là ngôn ngữ, hệ ngôn ngữ dùng trong lãnh địa guild VN là Việt ngữ bởi ba người sáng lập guild đều có là người gốc Việt nên họ cũng lập trình chữ viết và ngôn ngữ của quái vật trong guild bằng tiếng Việt.

Khoảng cách thứ hai là lễ nghi. Ở thế giới cũ, hành động này mang tính chất đầu hàng nhưng nó sẽ khác đi nếu kẻ đầu hàng mang theo quốc kỳ của họ tiến đến.

Khoảng cách cuối cùng chính là về chủng tộc và đẳng cấp. Binh sĩ thủ thành do Tinh Linh tộc, một gia tộc chuyên về Xạ Thủ bảo vệ. Họ có khả năng thuần thú và xạ tiễn cực cao, hơn thế nữa chủng tộc này khá bài xích con người. Cả ba điểm trên tạo thành một khoảng cách lớn ngăn cản họ, những người lính.

Khấu Trọng biến sắc khi thấy những kẻ trên tường thành giương cung tiễn lên cao, đây chính là dấu hiệu chiến tranh.

Tuy nhiên chỉ trong giây lát lão thở phào nhẹ nhõm, nhóm người kia không biết vì lý do gì đột ngột hạ tiễn xuống. Một phần đá trên tường thành tách ra để lộ cánh cổng cổ kính.

Nó dần hạ xuống tạo thành một cây cầu bắc qua con hào, Khấu trọng cùng người của lão dắt ngựa từ từ đi vào. Hắn không biết rằng chính hành động hôm nay đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời lão.