Chương 14: Chính thức bắt đầu.

Trùng Sinh Phản Nghịch Thiên Đạo

Chương 14: Chính thức bắt đầu.

……………………………
" Quark - quark~~"
Tiếng quạ vang vọng buổi chiều hoàng hôn.

" Cheng! Koeng! Koeng! Xụt…" - tiếng va chạm kim loại vang lên

Lúc này trên một mảnh đất, khắp nơi đều là người cùng xác chết đủ chất thành núi, máu chảy thành sông.

Những kẻ còn sống một bên mặc giáp sắt, kẻ thì cầm khiên cùng giáo, kẻ thì cầm kiếm hoặc cung.

Một bên khác là những người mặc quần áo da, cầm đao trên người xăm sổ cưỡi ngựa. Tên thì béo ục ịch cầm chùy, tên thì cầm hai tay hai đao.

Mặc dù bên kia mặc quần áo da, nhưng sức mạnh chiến đấu lại áp đảo quân mặc giáp sắt.

" Đội tiên phong rút lui!!!"
Lúc này ở phía sau cùng đang cưỡi ngựa một gã trung niên mặc giáp sắt hô to. Sau đo giơ tay lên trời.

" Bắn!!"
Thấy đội tiên phong rút lui hắn liền lập tức hạ tay xuống chỉ về phía đội quân bên kia.

" Vèo vèo vèo"
Hàng vạn mũi tên bay. Đội quân mặc áo da bên kia thấy vây lập tức lui lại, kẻ không kịp lui lại thì cầm xác người gần bên làm khiên chắn tên.

" Phập! Phập! Phập! Ahh…Phụt!!"
Tiếng mũi tên găm vào thịt vang lên, những kẽ không chạy kịp hoặc không có gì chắn bị tên bắn chết hét thảm, có tên thì bị tên bắn vào hầu máu tươi phún ra.

" All hail Britannia"
Gã trung niên mặc giáp sắt cưỡi ngựa thấy phía địch bị tử thương. Lập tức tên này liền hét lớn.

" All hail Britannia!"
Thấy gã trung niên hét lơn lên như vậy, những kẻ khác lập tức hét theo. Đội quân mặc giáp sắt này là quân đội Britannia.

" Phản kích!"
Gã trung niên hô to một tiếng, sau đó tất cả những tên lính mặc giáp sắt tiến lên xung phong chém giết. Những kẻ cầm tên thì ở sau xả một loạt tên nữa, đồng đội của mình mặc áo giáp sắt lên bọn họ cũng không lo bắn chết quân mình.

Cuối cùng cuộc chiến này cũng kết thúc, kẻ cầm đầu bên mặc áo da bị giết, quân mặc áo da thất bại. Những kẻ còn sống chạy toán loạn.

" All hail Britannia" - " All hail Britannia" - " All hail Britannia" - " All hail Britannia" -……..
Cả đội quân Britannia thấy mình chiến thắng tất cả đều hét lớn hô to.

" Tất cả dọn dẹp chiến trường, sau đó lập tức đóng trại trong rừng. Đêm nay chúng ta phải ăn uống lo say Kakaka…"
Gã trung niên này hô to, cười sảng khoái. Dù sao gã là chỉ huy, lần này chiến thắng trở về sẽ được thưởng phong phú.

" Vâng, thưa ngài!"
Tất cả binh lính liền hô to sau đó bắt tay vào làm việc. Kẻ thì trị thương, kẻ thì thu hoạch chiến lợi phẩm trên chiến trường, kẻ thì bắt đầu chặt cây lấy gỗ,……

Đêm đến quân đội Britannia ăn uống lo say (quẩy). Gã chỉ huy này liền uống rượu một bên trầm tư. Sau đó hắn liền gọi một tên thủ hạ đến cạnh hắn.

" Ngươi đi điều tra một chút tin tức về Giáo hội tại sao chiều nay không phái viện binh tới."
Gã nói với tên thuộc hạ cạnh bên, sau đó tiếp tục ăn uống.

Qua một lúc gã thuộc hạ kia liên quay lại, hắn trở lại cùng một người mặc quần áo trắng của Giáo hội, trên người kẻ này đầy máu, khuôn mặt hắn tràn đầy sợ hãi. Thấy vậy gã đội trưởng lập tức đứng lên, đi về phía kẻ này.

" Chuyện gì xảy ra!? Các ngươi mau trị thương cho hắn."
Gã chỉ huy này lập tức lại gần hắn hỏi lớn, sau đó quay đầu nói với nhóm trị liệu nói.

Băng bó trị liệu xong, tên mặc quần áo Giáo hội này lúc này mới bớt sợ hãi lãi, nhưng cả người hắn vẫn còn run cầm cập.

" Ngươi hãy bình tĩnh, kể hết đầu đuôi mọi chuyện cho ta nghe. Bây giờ ngươi đã an toàn rồi."
Gã chỉ huy thấy vậy lập tức nói.

Nghe xong gã chỉ huy nói, tên mặc quân áo Giáo hội này bình tĩnh lại nhưng trong mắt hắn vẫn còn sợ hãi, hắn ngẩng đầu nhìn gã chỉ huy.

" M-mọi người….c-c-c-chết cả rồi…"
Hắn lắp bắp trong run rẩy nhìn gã chỉ huy nói.

" Chết!? Đùa gì thế!!! Cả một đội quân viện binh hơn mấy ngàn người, trong một buổi chiều chết!?"
Quân lính cùng gã chỉ huy bên cạnh nghe tên kia nói xong lập tức giật mình. Trầm mặc một chút gã chỉ huy nghi hoặc nhìn tên người Giáo hội kia hét lớn.

Hắn vẫn không dám tin tưởng, dù sao đội quân viện binh lớn như vậy phải đánh 2-3 ngày mới diệt sạch.

" V-V-Vâng thưa ngài! Tất cả mọi người đều chết, chỉ có khoảng 10 người sống sót…"
Tên người Giáo hội kia thấy gã chỉ huy như vậy lập tức liền nói.

" 10 người, chỉ có khoảng 10 người sống sót"
Gã chỉ huy nghe vậy lập tức kinh ngạc nói với một giọng không thể tin, cho dù chiến tranh thất bại thì tàn quân chạy thoát ít nhất hơn 200 người.

" Vậy đối phương là ai!? Có bao nhiêu ngươi."
Gã lập tức liên nhìn chằm chằm tên người Giáo hội kia hỏi.

" T-thưa ngài…… Đối phương không rõ...Ch-chỉ c-c-có…một-một người, một người cô gái tóc bạc"
Hắn hoảng sợ trả lời, lúc trả lời hắn tựa hồ nghĩ gì đó kinh hoàng hắn lắp bắp run rảy nói.

" Một người!!! Lại còn là một cô gái tóc bạc!"
Lập tức gã chỉ huy này đứng dậy hét lớn, lần này không chỉ hắn mà những tên lính xung quanh cũng im lặng. Lúc trước vẫn đang uống rượu đang say binh lính cũng lập tức tỉnh lại.

" V-vâng thưa ngài!! Chúng tôi đang đi trên đường đến viện trợ ngài thì gặp một người cô gái tóc bạc ngắn, chúng tôi nhận được tin tức rằng đó là một kẻ dị giáo từng tấn người Giáo hội nhiều lần. Vì vậy lập tức hơn 10 người bao vây cô ta…S-sau đó…"
Nói đến đây tên người Giáo hội này sắc mặt trắng bệch, răng run cầm cập đến nổi không thể nói tiếp.

" Sau đó thì sao? Nói!!"
Gã chỉ huy liền quát lớn.

" S-sau đó cả hơn 10 người bỗng nhiên chết…chết thành một bãi thịt vụn…C-chúng tôi liên lập tức tấn công…Cô ta mỉm cười nhìn chúng tôi sau đó cầm một thanh kiếm dưới đất bên cạnh xác một người trong Giáo hội…s-sau đó cô ta bắt đầu tàn sát…Cô ta là ma quỷ…Thấy người Giáo hội bị tàn sát hơn nửa, cảm thấy không ổn cho nên chúng tôi bắt đầu tán loạn chạy trốn…N-nhưng mà…Tất cả mọi người chạy chậm liền bị giết sạch…"
Tên kia nghe quát thì bình tĩnh lại một chút sau đó hắn nói bằng một giọng tràn đầy sợ hãi.

" Vậy tao sao ngươi chạy trốn được?"
Gã chỉ huy nghe xong trong đôi mắt tràn đầy không thể tin cùng sợ hãi, hắn lập tức hỏi.

" Là cô ta thả chúng tôi đi…Cô ta bảo chúng tôi về nói với Giáo hội rằng không muốn bị diệt thì biết điều một chút…Sau đó cô ta rời đi về phía Tây Bắc. Quá hoảng sợ tôi liền chạy đến tìm ngài, trên đường gặp phải kẻ địch cho nên tôi bị thương, cũng may mà nhờ anh bạn bên kia tôi mới sống được tới nơi này."
Tên người Giáo hội này liền giải thích.

" Thì ra là vậy, ngươi đi nghỉ ngơi đi…"
Gã chỉ huy nghe xong liền nói.

Sau đó hắn liền tiếp tục ăn uống lo say. Phân phó đám thuộc hạ xong hắn liên vào lều nằm xuống.

" Một cô gái tóc bạc…Thật khủng bố, hơn mấy ngàn người mà cô chỉ để cho cô ta tàn sát như vậy…Giáo hội sau chuyện này có lẽ sẽ biết điều một chút, hi vọng mình không phải đối đầu cô ta."
Gã trong đầu thầm nghĩ, lúc này nội tâm hắn thực sự sợ hãi cô gái tóc bạc. Sau đó hắn nhắm mắt liền ngủ.

…………………………………………

Đêm tới, bóng đêm vô tân bao trùm tất cả. Tất cả mọi người lúc này đã ngủ say, nhưng đâu đó trong khu rừng thì lại hoàn toàn khác.

" Phập! Phập! Xoạt!!"
Lúc này Mạc Vân vẫn tiếp tục tự ngược mình, nàng dùng Đại Ngũ Hành Kiếm Khí đâm vào người mình.

" Này! Này! Bộ ngươi thích tự hành hạ mình vậy hả, hôm nào cũng vậy đúng là đồ biến thái."
Cách xa nàng một đoạn Meromero đang cầm sách đọc, sau đó nàng nhìn Mạc Vân nói.

" Xoẹt!"
Tiếng thịt bị chém đứt vang lên, cuối cùng cánh tay Mạc Vân cũng bị đứt. Đột nhiên cánh tay nàng lại mọc lại và khỏe hơn trước.

" Có lẽ vậy đi…" - " Phập! Phập!"
Mạc Vân nhìn Meromero hờ hững nói, sau đó nàng lại tiếp tục tự chém mình.

" Mồ~~ Ngươi người này thật chán chết…hmmm... Kukuku"
Meromero lập tức cười nói, sau đó nàng đột nhiên biến mất.

" Ring, ring, ring"
Đột nhiên một âm thanh của tiếng chuông vang lên trong đầu Mạc Vân. Sau đó nàng liền nhìn thấy trước mắt nàng hiện ra một bảng nhiệm vụ.

" Nhiệm vụ vĩnh cửu: Không phá hư kịch tình của mọi thế giới quá 50%. Nếu vượt quá 50% ngươi sẽ bị chết, ngược lại nếu độ kịch tình bị phá hoại thấp ngươi sẽ được ban thưởng.
Phần thưởng: Tăng độ dung hợp huyết mạch 5% cùng phần thưởng phong phú."

" Hehh! Meromero đây là ngươi giở trò đi."
Mạc Vân lập tức hiểu chuyện gì xảy ra, trong lòng nàng thầm nghĩ.

" Đúng vậy là ta giở trò đó. Sao nào, chẳng phải ngươi muốn sức mạnh sao!?"
Meromero lập tức hiện ra trước mắt nàng nói với một giọng đắc ý.

" Ồ, ngươi có thể đọc được suy nghĩ của ta?"
Mạc Vân ngạc nhiên nói.

" Đúng vậy! Thế nào, lợi hại chứ"
Meromero cười nói.

" Ngươi nói cũng phải, mà ngươi có thể tạo ra nhiệm vụ.? Như vậy vấn đề huyết mạch của ta ngươi cũng giải quyết được.?"
Mạc Vân nghi hoặc hỏi.

" Đương nhiên, ta thậm chí có thể để ngươi dung hợp lên 100%."
Meromero nói một cách như là cái gì ta cũng làm được.

Hiện tại Mạc Vân vừa đột phá Luyện Khí 3 giai sơ kỳ cho nên ngươi mới dung hợp được 0,03%.

" Vậy ngươi có thể để ta dung hợp ngay bây giờ không!?"
Mạc Vân hai mắt nổi lên ngôi sao, mắt nhìn Meromero như bảo vật.

" Không, ngươi phải hoàn thành nhiệm vụ mới được! Ta không thể giúp ngươi không như vậy được, hơn nữa ngươi có thể tự mình dung hợp có lẽ mất 10 vạn năm nha…Cho dù là Thần Luân cũng không sống lâu như vậy, trừ khi ngươi đạt đến Thiên Thần."
Meromero giải thích với Mạc Vân.

" Nhất thiết phải hoàn thành nhiệm vụ!? Nhưng đâu có phần thưởng, hơn nữa thất bại ta chắc chắn sẽ phải chết…"
Mạc Vân chán nản nói, bởi vì từ trước tới giờ nàng cũng không chú ý lắm những thứ này.

" Không có phần thưởng!? Không có cái đầu nhà ngươi, đây là nhiệm vụ liên hoàn, phần thưởng chỉ xuất hiện khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ. Ngươi không thấy nhiệm vụ 2 hả, nó chỉ xuất hiện khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ 1 mà thôi. Mỗi lần hoàn thành 1 nhiệm vụ ngươi sẽ nhân được đánh giá của nhiệm vụ đó.

Độ đánh giá phân chia làm: SSS,SS,S,A,B,C,D,E,G.

Trong đó SSS là cao nhất và G là thấp nhất, chẳng hạn nếu như ngươi ngươi độ kịch tình phá hủy nhỏ hơn 5% ngươi sẽ được đánh giá là SSS và phần thưởng thì khỏi phải nói. Còn như ngươi độ kịch tình phá hủy trên 30% thì sẽ bị đánh giá F, phần thưởng thì toàn là rác rưởi mà thôi."

Meromero nhìn Mạc Vân sau đó giải thích.

" Ồ, thì ra là vậy."
Mạc Vân lúc này hưng phấn, bởi vì giờ nàng mới phát hiện ra nhiệm vụ còn có phân chia như vậy.

" Mà ta nói luôn, hiện giờ quay thưởng hàng năm của ngươi sẽ đổi thành 100 năm 1 lần quay thưởng. Bởi vì hiện tại mi đã đủ mạnh rồi. Sau đó mi mạnh hơn nữa sẽ là 1000 năm 1 lần, sau đó là 10000 năm 1 lần, và cứ như vậy gấp 10 lần lên. Hơn nữa từ giờ trở đi ngươi sẽ không thể đổi công pháp, đấu kỹ,… một cách bừa bãi. Mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ liên hoàn, thế giới cùng nhiêm vụ vĩnh cửu ngươi sẽ được 1 lần chọn công pháp, đấu kỹ, … Kukuku~, giờ thì rõ rồi chứ."
Meromero cười đắc ý nói với Mạc Vân.

" Ta hiểu, nếu cứ dựa vào ngươi quá nhiều ta sẽ không còn cơ hội tôi luyện chính mình nữa đúng không!?"
Mạc Vân tỉnh ngộ nói với Meromero.

" Đúng vậy, ngươi thông minh lắm. Ngươi phải tự mình sinh tồn, không thể quá dựa dẫm vào người khác. Đó cũng không phải là ý kiến của ta mà chính là Hồng Mông đại nhân. Hơn nữa nhiệm vụ chính là để nâng cao sức mạnh của ngươi...."
Meromero tán thưởng Mạc Vân nói.

" Thì ra là vậy…Vốn dĩ ta không coi trọng lắm mấy thứ này nhiệm vụ vì sức mạnh ta ở thế giới này không ai địch nổi rồi. Nhưng hiện giờ thì khác, ta cảm thấy nó thật thú vị."
Mạc Vân nhìn Meromero gật đầu nói.

" Hoh!? Ta cho ngươi biết thêm một điều, hoàn thành nhiệm vụ tốt ngươi sẽ cơ hội nhân được những công pháp, đấu kỹ độc nhất vô nhị mà không thể đổi được đâu nha~. Chẳng hạn như Sinh Mệnh thần cách, nếu ngươi luyện hóa ngươi có thể tạo ra mọi sinh linh, hơn nữa ngươi sẽ bất tử bất diệt."
Meromero nhìn Mạc Vân mỉm cười nói.

" Sinh Mệnh thần cách. Tốt, tốt, hahaha hiện giờ ta càng muốn lập tức đi làm nhiệm vụ."
Mạc Vân hai mắt nóng rực nói.

" Mà, ta khuyên ngươi tốt nhất nên tu luyện linh hồn đi. Cho dù thân thể ngươi có mạnh đến đâu nhưng gặp phải đối thủ có tinh thần công kích, cẩn thận chết lúc nào không biết đó. Hơn nữa linh hồn càng cường đại thì thần thức cùng khả năng cảm nhận thiên đạo càng cao, rất tốt cho ngươi khi ngươi đột phá Thánh Nhân."
Meromero nhìn Mạc Vân khuyên bảo nói.

" Hiểu rồi, cảm ơn ngươi Meromero."
Nghe Meromero nói xong Mạc Vân lần nữa tỉnh ngộ, cũng may mà lúc trước nàng đổi hàng loạt công pháp trong đó có cả tu luyện linh hồn.

" Không cần cảm ơn, ngươi tốt nhất tu luyện bộ " Hồn Thôn Thiên Địa" đi. Bộ công pháp đó trong không gian giới chỉ của ngươi đó, ngươi tu luyện nó với Thôn Phệ Thần Thể thì sẽ làm ít được nhiều đấy."
Meromero nhìn Mạc Vân đắc ý nói.

Mạc Vân nghe vậy cũng không nói nhiều, lập tức kiểm tra không gian giới chỉ tìm bộ công pháp " Hồn Thôn Thiên Địa".

" Hồn Thôn Thiên Địa: Công pháp do Thôn Thiên Thần Vương cảm ngộ pháp tắc trong lỗ đen vũ trụ sáng tạo. Lấy thiên địa tinh hoa tẩm bộ thần hồn, giúp cho linh hồn trở lên cường đại, thuần khiết hơn. Nếu người sử dụng có Thôn Phệ Thần Thể sẽ không phải ngồi xếp bằng tu luyện và tốc độ tu luyện sẽ nhanh gấp 3 lần."

Nhìn thông tin xong lập tức Mạc Vân hô hấp dồn dập, bởi vì nàng hiện giờ có Thôn Phệ Thần Thể. Quả như Meromero nói thì đúng là làm ít được nhiều, áp chế trong lòng kích động nàng lập tức tìm hiểu bộ công pháp này.

……………………
6 ngày sau.

" Cuối cùng cũng tìm hiểu xong."
Mạc Vân trong lòng kích động, lập tức vận chuyển Thôn Phệ Thần Thể.

" Quả nhiên là người Hồng Mông đại nhân chọn chúng, ngô tính thật cao. Mấy tên thiên tài khác gặp kẻ này chắc phải đâm đầu vào bãi phân chết mất…"
Nhìn Mạc Vân bằng một đôi mắt đánh giá, Meromero trong lòng cảm khái.

" Thật dễ chịu…"
Cảm nhận cơ thể mình tu vi cùng linh hồn đang tăng cường, Mạc Vân khẽ nói.

" Đây mới chỉ là ngươi tu luyện đến tầng thứ nhất mà thôi. Đợi bao giờ ngươi tu luyện tới tầng thứ ba " Phệ Hồn" đến lúc đó ngươi không chỉ tu luyện mà còn hấp thu linh hồn người khác. Thôi ta đi đây, thiệt là buồn ngủ…"
Meromero nhìn Mạc Vân đang vui sướng liền nói. Nói xong nàng liền ngáp một cái sau đó biến mất.

Thấy Meromero biến mất Mạc Vân liền tiếp tục lên đường, đi qua một số ngôi làng nàng liền mua bánh mì. Nàn bây giờ cũng đã kết thù với Giáo hội rồi cho nên không sợ phiền phức nữa mà phải mặc áo choàng.

Đôi lúc người của Giáo hội vừa thấy nàng liền chạy toán loạn, sau đó binh lính quân đội Britannia đến cùng Giáo hội đánh nàng. Nhưng mà kết quả lại là nghiêng về một bên tàn sát.

Mạc Vân hiện giờ danh nổi khắp Thánh chế Britannia và là nỗi ác mộng của Giáo hội với cái tên " Con Quỷ Tóc Bạc Đến Từ Địa Ngục" cùng " Kẻ Thù Của Chúa".

Mạc Vân sự nổi tiếng không chỉ lan ra Thánh chế Britannia mà còn có cả các nước khác xung quanh như Mông Cổ, Ấn Độ,…

Những kẻ dị giáo thì lại tôn thờ Mạc Vân, điều này làm cho nàng bất ngờ là nàng nhận được tín ngưỡng chi lực. Thông qua tín ngưỡng chi lực Mạc Vân thực lực tăng mạnh, đạt đến Luyện Khí 3 giai trung kỳ.

………………
2 năm trôi qua.

Lúc này đâu đó một nơi phía Bắc có một cô thiếu nữ tóc xanh lục lục dài tới chân đang cười đùa vui vẻ với mọi người xung quanh.

Tất cả mọi người đáp ứng tất cả yêu câu của cô thiếu nữ này, trong đôi mắt họ có viền đỏ.

" Tại sao mình lại cảm thấy không vui."
Cô thiếu nữ nhìn mọi ngươi xung quanh thầm nghĩ.

" Mọi người, hôm nay đến đây thôi, ngày mai chúng ta lại chơi tiếp."
Cô thiếu nữ nói với mọi người xung quanh, sau đó mọi người đều tản đi.

" Mình đã được yêu rất nhiều…Nhưng cảm giác thật trống rỗng…"
Cô bé nhìn bầu trời thầm nói, trong hai con ngươi hiện lên hình phi điểu.

Lúc này ở trên đường xuất hiện một cậu bé cùng 4 người mặc quần áo Giáo hội. Câu bé nhìn thấy cô thiếu nữ tóc xanh lục này bằng ánh mắt cừu hận.

" Là ả…Ả ta là một kẻ dị giáo đã làm phép lên tất cả mọi người trong làng!!"
Cậu bé hét lớn chỉ vào cô thiếu nữ tóc xanh lục này, bốn kẻ kia cũng theo tiếng hét cậu bé nhìn cô thiếu nữ.

" Chúng ta thay mặt chúa sẽ trừng phạt kẻ dị giáo ngươi, ngươi là một kẻ phản bội chúa"
Bốn tên người Giáo hội kia lập tức cầm giáo tiến về cô thiếu nữ tóc xanh lục, vừa đi vừa nói.

Thấy bốn người đi tới mình, cô thiếu nữ này nhìn bốn người ánh mắt đạm mạc.

" Ta ra lệnh cho các ngươi yêu quý ta!"
Cô thiếu nữ này hai đôi mắt hình phi điểu nhìn bốn người nói.

Lập tức bốn người đứng lại, sau đó vứt bỏ vũ khí xuống đất rồi trò chuyện thân thiết với nàng. Cậu bé kia nhìn như vậy hoảng hốt chạy.

Nhìn cậu bé kia chạy cô thiếu nữ này cũng không đuổi theo, mà ra lệnh 4 người kia tản đi. Sau đó nàng liền đi về một phía một nhà thờ.

" Con về rồi đây, chào sơ~~"
Vừa đến cửa nàng nhìn thấy nàng Sơ trước đây cứu nàng khi còn bé. Nàng mỉm cười chạy tới ôm nàng Sơ này nói.

" Thế nào, hôm nay con về sớm vậy."
Nàng Sơ này khẽ vuốt tóc cô thiếu nữ nói.

" Con không biết…Con cảm thấy trống rỗng cùng cô đơn, vì vậy con về sớm với sơ…"
Cô thiếu nữ này nhìn nàng Sơ nói.

Sau đó hai người tiến vào nhà thờ.

" Ngày hôm nay con đã trả hết những món quà cho mọi người chưa?"
Vừa tiến vào nhà nàng Sơ hỏi cô thiếu nữ này một cách ôn nhu.

" Vâng, vâng. Theo đúng lời Sơ dặn, con đã trả lại hết tất cả những món quà. Nhưng mà biết làm sao được ạ? Cũng tại Geass cả…Con rất biết ơn Sơ, nhưng thật lòng mà nói con cũng cảm thấy phiền toái. Con đã quá mệt với những quà cáp và những lời tỏ tình rồi. Họ còn định sáng lập tôn giáo với con là Giáo chủ."
Cô thiếu nữ này nhìn nàng Sơ nói một cách thân thiết.

" Vậy ta kết thúc việc này đi nhé?"
Nàng Sơ mỉm cười nhìn cô bé nói.

" Hmm?"
Cô thiếu nữ tóc xanh ngạc nhìn nàng Sơ, cô không hiểu sao Sơ lại nói như vậy.

" Ta muốn kết thúc sự vĩnh hằng này, do đó ta không thể không cần một ai đó thay thế vai trò của mình. Một người sở hữu Geass vượt ngưỡng chỉ định. Con có biết nó kinh khủng thế nào không? Địa ngục với cuộc sống vô tận."
Nàng Sơ nhìn cô bé nói với một giọng tràn đầy đau khổ.

" Anou…Sơ nói gì vậy?"
Cô thiếu nữ nhìn nàng Sơ ngạc nhiên hỏi.

" A-ha-ha-ha" - Nàng Sơ cười một cách sung sướng.
" Thật đáng tiếc! Con đã bị ta gạt rồi!"
Nàng vừa cười vừa nói, nàng nhìn cô thiếu nữ với khuôn mặt của những kẻ độc ác gian xảo.
" K-không, Sơ đang nói gì vậy!! Con không hiểu!!"
Cô thiếu nữ hoảng sợ nhìn nàng sơ nói.

" Ồ vậy ta sẽ cho con hiểu~~ Phập!!"
Nàng Sơ nhìn cô thiếu nữ cười nói sau đó lấy một con dao trong người tự đâm vào đầu mình, đâm xong nàng Sơ liền rút dao ra, miệng vết thương từ từ lạnh lại.

" Thế nào!? Con sợ hãi vì ta chết sao? Ahahaha, thật đáng thương. Bây giờ là lúc con thực hiện lời hứa của mình, con sẽ thực hiện mong ước được chết của ta!"
Nàng Sơ cười điên dại nhìn cô thiếu nữ nói.

" Tại sao…Tại sao Sơ lại làm vậy…Con rất hạnh phúc kể từ khi gặp được Sơ…Sơ ban cho con sức mạnh, con đã có được tình cảm của mọi người...Nhưng mà…Con đã làm gì sai nào!?Tại sao Sơ lại đối xử với con như vậy…Rốt cuộc trong mắt Sơ con là thứ gì chứ?...Con đã thực sự rất hạnh phúc..."
Cô thiếu nữ này khóc lóc nhìn nàng Sơ trước mắt nói với một giọng đau khổ.

" Sự tồn tại của con chỉ đơn thuần là làm một công cụ để kết thúc cuộc sống vĩnh hằng của ta. A-ha-ha, từ trước tới giờ ta chỉ mang chiếc mặt nạ của sự dối trá mà thôi...Nào, giờ thì con phải thực hiện mong ước của ta rồi. Từ giờ trở đi con sẽ gọi là C.C"
Nàng Sơ vừa nói vừa đi tới cô thiếu nữ sau đó nàng sau đó dùng dao chém vào hai chân cô.

" Yahhhhhhhh"
Cô thiếu nữ hét lên đau đớn.

Đột nhiên nàng sơ dùng hai tay cầm đầu cô thiếu nữ này, trên trán nàng đột nhiên xuất hiện hình phi điểu.

Cô thiếu nữ này nhìn đồ án đó sau đột nhiên thất thần rồi ngất đi, trên trán cô thiếu nữ dần dần xuất hiện đồ án hình phi điểu màu đỏ

" Xin lỗi…"
Nàng Sơ cảm nhận được sinh mệnh của mình dần dần trôi qua, đồ án phi điểu trên trán nàng cũng biến mất. Nàng nhìn cô thiếu nữ kia khẽ nói sau đó nhắm mắt lại rồi chết.

" Quark- Quark"
Một con quạ đen bay trong buổi chiều tà đậu lên nóc nhà thờ kêu.

Lúc này thiếu nữ mở mắt tỉnh lại, trên người nàng dính đầy máu.

" Dối trá…Tất cả đều là dối trá!"
Nhìn trước mặt Sơ đã chết, cô thiếu nữ này lẩm bẩm cười nói, trong giọng nàng tràn đầy thương tâm.

Sau đó cô thiếu nữ này ôm xác nàng Sơ ra ngoài, nàng đào hố bằng tay cả đêm đến sáng hôm sau. Đào xong, cô thiếu nữ nhìn nàng Sơ một lúc, trong đôi mắt cô hiện lên một chút phức tạp cùng vài giọt nước mắt.

" Sơ, cảm ơn vì tất cả...mặc dù chỉ là sự dối trá…Con sẽ nghe lời Sơ…Từ giờ con tên là C.C…"
Cô thiếu nữ nhìn nàng Sơ khẽ nói rồi để xác nàng Sơ xuống hố để chôn cất. Chôn xong cô tìm vài nhánh hoa cùng hoa quả để trước mộ nàng Sơ.

Chôn cất xong nàng ăn một chiếc bánh mì, uống nước sau đó nàng sử dụng Geass với người dân để họ hỏa thiêu nhà thờ. Nàng nhìn mọi người biểu hiện yêu quý mình bằng Geass, nàng càng cảm thấy cô độc.

" Tình yêu đích thực…Điều đó sẽ không dành cho mình."
Nhìn mọi người xong, nàng buồn bã thầm nghĩ.

Xử lý mọi việc xong, nàng bắt đầu rời đi tiến về phía Tây Nam.

Trên đường đi nàng cũng nghe thấy một số chuyện về Giáo hội và Mạc Vân, nàng cũng rất kinh ngạc khi có người mạnh như vậy. Không những vậy mà nàng còn giống Mạc Vân bị coi là kẻ dị giáo sau đó bị Giáo hội truy bắt…

Cứ như vậy, nàng sống một cuộc sống lang thang cùng với sự truy lùng của Giáo hội, nhờ vào sức mạnh của Geass mà nàng chạy thoát được người của giáo hội.
Nhưng Geass không phải tuyệt đối, nàng chỉ sử dụng Geass tôi đa lên số người nhất định. Những người không chúng Geass sẽ cho rằng nàng có phép thuật khiến mọi người nghe lời mình.

Có lúc nàng bị bắn cả người đầy mũi tên những vẫn sống, điều này làm cho Giáo hội càng truy bắt nàng mạnh mẽ hơn.

Những kẻ quý tộc thì cho rằng uống máu cô nàng thì sẽ có sự bất tử, và từ đó tin đồn về nàng truyền khắp vùng phía Bắc. Không ai có thể bắt được nàng, cho dù một đội quân nàng vẫn có thể chạy trốn được…

Từ đó nàng bị Giáo hội gọi tên là " Ma nữ tóc xanh" với sự bất tử của mình…

……………………………………

Chương này là chương gộp: Dài hơn 4700 chữ.

Mình xin chân thành cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện, từ giờ trở đi cốt truyện chính thức bắt đầu.

Mình sẽ tả tình tiết hết khả năng của mình để bộc lộ lên những tính cách của các nhân vật cùng vẻ đẹp của họ. Không những vậy mà mình cũng sẽ tả để cho các bạn chưa xem phim dễ hiểu.

Một lần nữa, mình xin chân thành cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện và ủng hộ mình. Bây giờ truyện mới chính thức bắt đầu thôi, hãy theo dõi nhé.