Chương 9: Lại Đột Phá.

Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động

Chương 9: Lại Đột Phá.

Đối với Lâm Động bây giơ mà nói,mỗi một phút trôi qua cứ dài như cả tháng,theo đan điền mở rộng thì cơn đau hắn phải chịu cũng theo cấp số nhân mà tăng lên,nếu ban đầu nỗi đau như có ai dùng dao đâm từng nhát từng nhát vào người Lâm Động thì bây giờ cảm giác của hắn như là đang trong một cái cối xoay thịt không ngưng xoay chuyển nghiền nát từng bộ phận trên người hắn,nỗi đau này không phải người bình thường có thể chịu đựng được...
Gấp ba mươi ba lần,ba mươi tám...
Nếu không phải linh hồn của hắn là một người đã trưởng thành,từng trải quả một lần tử vong,ý chí kiên định,cộng thêm tinh thần lực mạnh mẽ thì sớm đã từ bỏ,nỗi đau này không còn là nổi đau da thịt,từ khi tăng lên gấp hai mươi tám lần thì nỗi đau dã xâm lấn tận linh hồn của hắn như kiến trên thân,như giòi trong xương gắm nhăm từng mảnh,từng mảnh thân thể cho đến linh hồn hắn...
Gấp bốn mươi bảy lần...
Gấp vốn mươi tám lần...
Gấp bốn mươi chín lần....
Lúc này năng lương của limh dịch tổ thạch trong ao nước đã bị Lâm Động luyện hóa hết chín phần mười,hai khỏa đan hoàn trong miệng cũng chỉ còn một viên...cắn răng một kích cuối cùng..
Ực...viên đan hoàn cuối cùng theo yết hầu chạy xuống,năng lượng lại một lần nữa tràn đầy,điều động tất cả nguyên lực một lần cuối cùng hướng về bốn phía đan điền phóng đại...
Thành công...nhất định phải thàn công...xì xì thời gian từng giây trôi qua,nhưng quá trình khuyết đại đan điền gấp năm mươi lần vô cùng chậm chạm...gần được rồi kiên trì.
chỉ một chút nữa thôi ta nhất định phải kiên trì...
Chỉ cần một chút xíu nữa thôi là đan điền của Lâm Động sẽ hành công mở rộng gấp năm mươi lần...xì...xì..

Lúc này cả người Lâm Động đã máu me be bét...do kinh mach không chịu nổi mà bắt đầu xé rách...tinh thần lung lai sắp đổ...bây giờ Lâm Động đang trong tình trạng vô cùng nguy hiểm,hắn phải duy trì tỉnh táo nếu không thì không đơn giản là mở rộng gấp năm mươi lần thát bại mà cả đan điền cũng sẽ sụp đỏ,con đường tu luyện từ đây chấm dứt...bây giờ hắn còn duy trì được một tia thanh tỉnh hoàn toan do ý nệm muốn bảo vệ cha,mẹ và Thanh Đàn ra thì còn có một tia cố chấp đối với duy trì vượt qua cực hạn mà tiếp tục...mở rộng gấp năm mươi lần đã hoàn thành chín phần mười,linh dịch trong ao đã hầu như cạn kiệt,năng luọng do viên đan hoàn câp bốn cũng sắp còn còn...
Răng...rắc...
Đan điền bỗng dưng xuất hiện một vết rách điềm báo đầu tiên cho sự thất bại của hắn...rắc...rắc sau đó là nhiêu vết rách nữa liên tiếp xuất hiện...tình thế vô cùng nguy hiêm...
Cho ta mở...Linh hồn của Lâm Động diên cuồng hống to....
Ong...ông..ong...
Lúc này tổ thạch trong thức hải của Lâm Động như cảm nhận được chủ nhân của mình gặp phải nguy hiểm,cũng kịch liệt ong minh...kèm theo một tiếng bạo hống từ linh hồn của Lâm Động thiên địa linh khí mười dặm xung quanh sơn động,như nhận thương thiên ý chí điên cuồng tràn vào cơ thể Lâm Động.
Ầm ầm...được sự hổ trợ mạnh mẽ của thiên địa lịnh khí Lâm Động một lần nữa xung kích thành đan điền...sau mười phút...ầm cuối cùng một đạo khảm rốt cuộc xông phá thành công...
Cùng lúc đó một luồng sức mạnh thàn bí cũng từ đan điền của Lâm Động khuyết tán ra ngoài, khuôn viên trăm dặm xung quanh đều bị ảmh hưởng...
Trang viên của Lâm gia...
Phụt..phụt...phụt...cùng lúc có rất nhiều người đang trong tu luyện bỗng dưng bị cắt đứt,phun ra một ngụm máu tươi. Kể cả đám người Lâm Chấn Thiên, cũng bị cắt dứt tu luyện mà khí huyết đảo lộn...
Là ai...là cái gì...cảm giác uy nghiêm như thương thiên chi ý này là cái gì...Lâm Chấn Thiên hoảng hốt suy nghĩ...đây không phải là công kích nguyên lực hay tinh thần lực gì,nó đơn thuần chỉ là ý niệm,nhưng lại tỏa ra uy nghiêm,uy hiếp từ sâu trong linh hồn,cứ như một phàm nhân đang đối mặt với thương thiên mà sinh ra từ linh hồn sợ hãi...tình cảnh này đồng dạng xuất hiện ở các nơi của thanh dương trấn...
Cũng không phải là ai đều bị ảnh hưởng,những người thực lực mạnh mẽ thì có cảm nhận được,còn những ngươi tu vi yếu thì chỉ có trong lúc tu luyện câu thông với thiên địa hấp thu thiên địa linh khí mới bị ảnh hưởng mà thôi...
Sự kiện lần này hoàn toàn không có ảnh hưởng gì tới cô gái nhỏ Thanh Đàn,lúc này nàng đang ôm búp pê vải tiểu động động ngủ say sưa ngon lành,cái miệng nhỏ lâu lâu còn chép chép vài cái...chắc là đang mơ cảnh Lâm Động dẫn nàng đi phố giao dịch vui chơi,ăn đồ ăn ngon...
Sâu trong thanh dương sơn mạch,khu đất trung tâm, khi làn sống xunh kích trải quả một sơn cốc thì....bang bang... như đụng phải một bức tường vô hình ngăn cản im bặt mà dừng,rồi sâu trong sơn cốc một ánh sáng tử sắc lóe lên một cái chớp mắt rồi biến... một làn sống bắn tới làn sống mà đan điền của Lâm Động tỏa ra...keng...như gặp phải tồn tại cưỡng hãn hơn,bị bắn ngược ra ngoài rồi dần tiêu tán,ánh sáng tử sắc cũng lóe một cái rồi biến mất trong sơn cốc...
Một đêm này các thế lực lớn nhỏ của Thanh Dương trấn xôn xao không ngủ,một đêm này toàn bộ ma thú của thanh dương sơn mạch trốn về hang ổ của mình,im lặng không ra.

Đối với những chuyện này hoàn toàn không biết gì Lâm Động bây giờ đã ngủ say trong sơn động của mình...
Ong...ong...tổ thạch nhè nhẹ rung động,bên trong tỏa ra một khí thể màu trắng sữa,tẩm bổ cho linh hồn của Lâm Động...sau khi cho ra khí thể màu trắng thì tổ thạch cũng như bị rút sạch mà trở nên mờ đi một chút...thiên địa linh khi còn thừa lại xung quanh vẫn đang tràn vào cơ thể Lâm Động chữa trị thân thể và kinh mạch của hắn,nếu có thể nhìn thấy bạn chắc chắn sẽ giật mình vì các kinh mạch bị xé rách lúc trước đang dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy,từ từ khép lại...
*..............*
Lâm Động tỉnh lại đã là trưa ngày hôm sau,bên ngoài sơn động mặt trời đã lên đến vị trí cao nhất của ngày...
Đứng dậy,Lâm Động kiểm tra một chút thân thể,toàn thân Lâm Động bây giờ bị bao phủ bởi một lớp dính dính màu đen còn bốc mùi hôi khó ngửi...
Cái gì đây...máu sao. Không đúng máu không có mùi thế này còn màu đen nữa...Lâm Động nhìn toàn thân lầm bầm nói...suy nghĩ một hồi Lâm Động cho ra kết luận,đây có lẽ là tạp chất bên trong cơ thể bị số lượng lớn thiên địa nguyên khí tràn vào cơ thể mà bị ép ra ngoài,mà người ta thường nói là trúc cơ...
Tắm cái đã...nói rồi Lâm Động nhảy vào trong ao nước bắt đầu tẩy rửa...dòng nước lạnh lẽo làm Lâm Động trở nên tỉnh táo hẳn ra,tẩy đi lớp dơ bẩn trên người, da thịt trở nên sáng bóng hơn một chút,trên gương mặt cũng nhiều hơn một tia thần khí,Lâm Động nhìn mình qua sự phản chiếu của mặt nước mà không khỏi cảm khái...
Đây đúng là tiêu chuẩn tiểu bạch kiểm a...nếu kiếp trước ta có bộ dáng này thì khỏi cần làm chắc chắn có thể dùng mặt ăn cơm...
Tắm rửa sạch sẽ,đứng dậy Lâm Động mặc vào y phục chỉnh tề,hoạt động một chút thân thể cảm thụ một chút biến hóa của cơ thể,thân thể vô cùng nhẹ nhàng,nhưng Lâm Động có thể cảm nhận lực lượng mạnh mẽ ẩn chứa trong từng thớ cơ nhục...bây giờ không cần phải dùng tới nguyên lực Lâm Động tự tin chỉ cần sức mạnh cơ thể cũng có thể đánh chết một con mãnh thú đạt tới tôi thể thất trọng...gật gật đầu Lâm Động ngồi xuống dùng tinh thần lực quan sát bên trong cơ thể,kinh mạch đã trở nên thông thoáng và mạnh mẽ hơn rất nhiều.mang theo tâm trạng hồi hợp Lâm Động quan sát hướng đan điền,không gian đan điền bây giơ cứ như là ngân hà vô tận rộng lớn vô ngần,mầm mống nguyên lực của Lâm Động vốn là to lớn vô cùng,nhưng bây giờ chỉ chiếm cứ một vị trí nhỏ của đan điền...vì tiêu hao quá lớn mà mầm mống nguyên lực hiện tại ảm đạm phai mờ nhưng Lâm Động không một chút lo sợ,hắn tin tương chỉ cần khôi phục thì không chỉ tăng lên về số lượng mà chất lương cũng có thể đề thăng một bật,đây là tăng lên về chất...
Không ngờ lần mạo hiểm này chỗ tốt nhiều như vậy...Lâm Động cảm thán...nhưng nhớ lại sự đau đớn mà nó mang đến tối hôm qua không khỏi rùng mình một cái,chuyện như vậy hắn không muốn nếm thêm một lần nào nữa...
Nên trở về...ra sơn động Lâm Động hướng về phía khu nhà nhỏ thẳng bước.
Hủm...trên đường Lâm Động không ngừng trong thấy nhân thủ của các thế lực tràn vào thanh dương sơn mạch...lấy làm kỳ lạ nhưng cũng không quá để ý khu vực ngoại vi hơn nữa năm này hắn đã đi qua một vòng,nếu linh dược hay có thiên tài địa bảo gì cũng không tới lượt mấy tên này,vòng trong hắn cũng tùng thử vào xem một chút nhưng khi thấy mấy con yêu thú địa nguyên cấp,đôi khi còn thấy thiên nguyên cấp yêu thì thì hắn lựa chọn lượn nhanh cho nước nó trong.
Về tới nhà.....hả...Lâm Động ngạc nhiên khi nhìn thấy Liễu Nghiên cũng đang ở nhà,theo tính toán thì phải hai hôm nữa Lâm Khiếu với Liễu Nghiên mới trở về. Không biết có chuyện gì.
Mẹ...làm sao người lại về sớm thế,có phải cha làm gì khiến người giận rồi không...Lâm Động tiến vào nhà hiếu kỳ hỏi đùa...
Động nhi con về rồi đó à...con đi đâu,mẹ về sáng giờ không thấy con...Liễu Nghiên đang dọn dẹp nhìn thấy Lâm Động quan tâm hỏi,mấy tháng này nàng và Lâm Khiếu ít khi ở nhà không thể mỗi ngày chuẩn bị bữa ăn cho các con làm nàng cũng thấy ái náy...
Dạ...con ra phía sau núi tu luyện ạ. Mẹ người chưa nói sao lạo về sớm hơn mỗi khi thế.
Ta cũng không biết hôm nay gia gia của con cho người tới mời cha con về dường như có việc gì quan trọng cần bàn,vừa về tới đã đi nghị sự đường ngay rồi,Liễu Nghiên cũng kỳ quái nói..
Vậy sao...Lâm Động lầm bầm,có liên quan tới việc hôm nay không,nhớ lại việc có nhiều người đỗ xô vào rừng hôm nay thì càng nghĩ càng có khả năng...
Phải rồi Động nhi con đã ăn gì chưa...Liễu nghiên hỏi Lâm Động đối với nàng thì sức khỏe của người thân mới là điều nàng quan tâm nhất...
Dạ chưa ạ...
Con đợi ta chút,ta đi hăm nóng đồ ăn lại rất nhanh thôi...
Được ạ...Lâm Động vui vẻ đáp...
Nhìn đứa con...có vể trưởng thành sớm này Liễu nghiên vừa yêu thương vừa lo lắng....
Động nhi...con đừng liều mạng trong tu luyện quá,con đã rất cố gắng rồi chỉ vì tuổi của con còn nhỏ thành tựu có hạn đừng quá ép bản thân...ngồi đối diện Lâm Động,nhìn thấy trên hai cánh tay của con mình loáng thoáng mấy đạo vết thương không khỏi đau lòng nói...
Đây chỉ là trên tay mà thôi nếu như để nàng trong thấy thân thể của Lâm Động bây giờ không biết còn phát hoảng đến mức nào,nữa năm ngày ngày cùng những hung thú kia tranh giành miếng ăn,mạng sống trên người làm sao không có thương tích cho được,tuy người tu luyện không như dân thường thân thể mạnh mẽ hơn rất nhiều,khả năng tự lành cũng rất cao,dùng linh dược chữa thương rồi sẽ không để lại những vết sẹo khó coi nhưng để lại những đường vân trắng nhạt khác hẳn màu da là điều khó tránh khỏi,trên thân thể hắn bây giờ những đường trắng đó có rất nhiều,nhìn tuy không khủng bố nhưng có mấy phần khí phách...
Nhưng không thể để Liễu Nghiên nhìn thấy được,không thì chuyện này không xong.
Mẹ...con biết rồi,con sẽ cẩn thận...Lâm Động nói với giọng lấy lòng...
Haiz...hết cách với con.
Sau khi ăn xong...mẹ con hơi mệt con đi nghĩ một chút nhé.
Ừ...con đi đi.
Phòng nghị sự Lâm gia. Đang ngồi bốn người...
Có điều tra được gì không...Lâm Chấn Thiên trầm giọng hỏi.
Con đã phái rất nhiều người đi điều tra,nhưng kết quả mọi thứ vẫn không có gì khác biệt.
Con cũng vậy...
Cũng là...
Ba người trả lời...
Phụ thân,thật ra có chuyện gì vậy ạ...Lâm Khiếu tò mò hỏi.
Theo ta đoán có ba khả năng...
Ba người còn lại im lặng chờ Lâm Chấn Thiên nói tiếp.
Thứ nhất có thể là thần vật xuất thế,thứ hai là có thần thú xuất hiện,còn thứ ba là một vị đại năng nào đó ẩn thế hoặc là đi ngang qua Thanh Dương trấn này...
Thần vật,thần thú...ba người ngạc nhiên nói...
Đúng vậy thời kỳ viễn cổ từng có một trận người ma đại chiến,những nhân vật mạnh mẽ ngã xuống không ít nhưng một số thần vật của họ vẫn còn sót lại,sự mạnh mẽ của nó không phải chúng ta có thể tưởng tượng được...
Trận chiến đó không một ai có thể tránh khỏi không chỉ con người mà cả yêu thú cũng trợ giúp kháng ma,những bá chủ của yêu giới như long tộc phượng tộc đều tề tụ đông đủ,theo ta được biết thì phượng tộc có một thiên phú là niết bàn trọng sinh,có thể sống lại lần nữa còn về điều kiện gì thì ta không biết...Lâm Chấn Thiên nói. Lão dù sao cũng từng là người của lâm thị,một ít sách sử vẫn có thể đọc được nhưng những người chưa từng chạm mặt xã hội như bọn họ chỉ xem có thể tưởng tượng không thể chạm tới.