Chương 1: Xuyên qua ta có hệ thống

Tối Cường Trang Bức Hệ Thống

Chương 1: Xuyên qua ta có hệ thống

Oanh!


Sấm sét đùng đoàng rền vang cùng với những tia chớp lóe sáng rạch ngang bầu trời.


Lộp bộp!


Từng giọt mưa rơi trên nóc phòng, theo khe hở kết nối thành ngấn nước đọng lại trên trần nhà, nhỏ từng giọt tí tách xuống chậu nước.


Đây là một gian phòng nhỏ, tầm 30m². Xung quanh đồ đạc bị vứt lộn xộn, nào là vỏ lon, túi ni-lông, những mảnh sắt để lâu han gỉ bị chôn sâu dưới nền đất xi-măng, nào là những mảnh bìa giấy thấm đẫm nước mưa,...


Chủ nhân của căn phòng này tên là Minh, là một tên cô nhi, từ nhỏ liền ăn xin dọc đường, không ai biết bố mẹ hắn là ai, hay tên của hắn là gì, chỉ biết hàng xóm thường gọi hắn một chữ "Minh".


Lúc này hắn đang chăm chú nhìn vào màn hình vi tính, trong miệng chửi mắng một câu: "Trời đ*."


Hắn liền cầm lên tô mì ăn liền, húp lấy 2 cái đem trong bát mì ăn sạch sẽ, tiện tay đặt ở trên bàn, hắn một tay đặt ở bàn phím, một tay bắt lấy Con Chuột, hai mắt chăm chú nhìn màn ảnh máy vi tính.


Nguyên lai hắn trừ nhận phế thải về bán, vẫn là một tên yêu thích giúp người khác cày game, là một game thủ chuyên nghiệp.


Hắn hiện tại đang tại chơi là một cái gọi là "Tiêu Dao Thiên Hạ" trò chơi, chỉ gặp hắn động tác thuần thục Thao Tác là một tên kiếm khách cô độc áo đen, tẩu vị phong tao tránh thoát từng cái boss kỹ năng, các loại hoa lệ đường kiếm đánh vào boss trên thân.


Sau 2 phút, boss ầm vang sụp đổ, hắn nhặt lên mặt đất rơi xuống một kiện ánh vàng rực rỡ trang bị, sau đó ra ngoài, chờ một lúc, trên điện thoại di động truyền đến một tin tức, nhắc nhở hắn thu đến 500 nghìn đồng.


Trên mặt hắn không có cái gì tâm tình vui sướng, chết lặng đóng lại cửa sổ trò chơi, khóe mắt trong lúc lơ đãng liếc về trên màn hình tờ giấy với dòng chữ: "Cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ không còn vì sinh kế bôn ba, cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ để cho toàn bộ thế giới biết tên của ta."


"Ta cũng thật là ngu ngốc." Minh tự giễu một câu.


"Ai, cũng đã hơn một tháng không có có sinh ý rồi ah ~~ " Minh nhàm chán ngáp, duỗi lưng một cái, không cẩn thận đụng phải bên cạnh chai bia, đinh đinh đang đang tiếng vang một mảnh.


Hắn cũng không có phát hiện dưới chân hắn dây điện chẳng biết lúc nào bị nước mưa thấm đến, phát ra một trận hỏa quang, rồi "Đoàng" trước mắt hắn tối đen, ngã trên mặt đất.


Ý thức của hắn trước khi nhắm mắt là: Đậu phộng, sẽ không như thế xui xẻo? Ta mới mười tám tuổi a! Ta vẫn là Xử Nam a!

........

"Ưm, ta đang ở nơi nào thế này?"


Lắc lư cái đầu vừa tỉnh lại sau khi chìm vào hôn mê, Minh cảm thấy xung quanh mình rất ẩm ướt, hơn nữa toàn thân đau nhức như muốn tê liệt, gió từ bốn phía thổi qua, tạt vào người hắn khiến hắn không nhịn được mà rùng mình một cái.


Đầu hắn toát mồ hôi lạnh, vội vàng mở choàng mắt. Không gian xung quanh chỉ là một mảnh đen kịt, trên không trung, một vầng trăng lưỡi liềm đang treo lơ lửng. Sau một lát, mượn ánh sáng yếu ớt phát ra từ mặt trăng hắn mới nhìn được cảnh vật rõ ràng hơn một chút. Hiện tại hắn đang ở trong một đầm nước, lúc này hẳn là ban đêm.


"Ta không phải là bị nổ chết rồi sao? Tại sao ta lại ở đây?"


"A..."


Cơn đau điếng từ đại não truyền đến khiến hắn phải kêu lên một tiếng thảm thiết. Minh cảm nhận được có một lực lượng kỳ lạ đánh vào đầu mình khiến hắn lập tức ngất đi một lần nữa.


Khi trời gần sáng Minh mới từ từ tỉnh lại, nhưng khi nhận được tin tức mới từ đại não hắn thiếu chút nữa lại ngất đi.


Xuyên qua! Ta con mẹ nó xuyên qua rồi!


Lập tức xem lại trong đầu hồ sơ không thuộc về trí nhớ của chính mình, Minh làm rõ tất cả.


Nơi này dĩ nhiên là một cái Tu Tiên thế giới, người là có thể tu luyện các loại công pháp thành tiên.


Tu tiên như lên trời, đường khắp không có điểm dừng, không phải đại nghị lực không thể thành tựu.


Đường tu tiên, một bước một đời, hơi có sai lệch chính là đường tiêu người hủy, vô số tiền nhân tìm tòi, cuối cùng thành một đầu trật tự rành mạch con đường tu tiên.


Phàm nhân muốn tu tiên, trước phải có thật mạnh thể phách gọi làm Luyện Thể Cửu Trọng. Thể càng mạnh, ở trên tiên lộ mới có thể đi được càng xa. Luyện Thể về sau mới có thể Luyện Khí, Luyện Khí chi pháp là tu tiên chi thuật, không phải thiên phú cao tuyệt người không thể thành, không phải tài nguyên dồi dào người không thể thành.


Luyện Khí Cửu Trọng Thiên, vượt qua chính là tiên, chân khí đan điền ngưng đọng thành chân nguyên, hái sao cầm nhật nguyệt.


Thượng cổ tiên nhân, đồng thọ cùng trời đất, uy năng vô hạn, giơ tay nhấc chân đều có thể dẫn tới sơn hà kịch biến, thiên địa đổi màu.


Cường giả quyền đả núi, chân đoạn trường hà.


Nhưng mà, ba vạn năm trước, thiên địa gặp biến đổi lớn, linh khí giảm mạnh đồng thời tiên nhân toàn bộ mai danh ẩn tích, Vạn gia tiên pháp mất hết, tiên lộ triệt để đoạn tuyệt. Truyền thừa đến nay, Kết Đan cảnh liền coi là một đời cự phách, có thể khai tông lập phái, danh truyền thiên cổ. Nguyên Anh cảnh càng là có thể đếm được trên đầu ngón tay.


Còn hắn thì là một cái tạp dịch của Thanh Vân Tông, là phàm căn vô pháp hấp thụ linh khí, vô pháp thành tiên, trong một lần hái được Tẩy Linh Thảo-thảo dược cần thiết cho Tẩy Tủy Đan liền bị đồng nghiệp cho theo dõi, vừa mới tiến vào yêu thú sơn mạch, đã bị hai người đánh thành trọng thương.


Nếu không phải một đầu nhị cấp yêu thú đột nhiên xuất hiện, hắn lúc ấy liền đã chết.


Thật vất vả chạy đến một cái trong sơn động trốn rồi một đêm, lại bởi vì trọng thương không trị, đi đời nhà ma, làm Minh xuyên qua mà đến.


"Tiểu tử, ngươi chết thật uất ức, nếu đã xuyên vào cơ thể ngươi thì tức là chúng ta có duyên, ta cũng sẽ bị hướng làm mục tiêu, vì vậy ta nhất định sẽ giúp ngươi diệt 2 tên súc sinh đó!!" Minh trực tiếp ngồi dậy, bất chợt trong đầu vang lên âm thanh máy móc.


"Tối Cường Trang Bức Hệ Thống khởi động, giám định ký chủ."


Ký chủ: Mạc Vấn Thiên


Cấp bậc: 1 (0/100) (Luyện Thể nhất trọng)


Phụ trợ chức nghiệp: Trù nghệ, quét sân


Kỹ năng: Vô


Ba lô: 10 ô vật phẩm trống


Trang Bức điểm: 0


"Giám định hoàn tất!!"


Minh vốn dĩ uể oải vô cùng tâm tình, lập tức kích động lên.