Chương 1: Kì Thi Tuyển Sinh Ma Pháp Cao Trung Phong Vũ

Toàn Năng Kiếm Đấu Sĩ Pháp Sư

Chương 1: Kì Thi Tuyển Sinh Ma Pháp Cao Trung Phong Vũ

Trong thế giới này Ma Pháp, Thực Lực làm đầu!

Hôm nay là ngày diễn ra kì thi tuyển sinh Ma Pháp Cao Trung để quyết định xem những ai xứng đáng trở thành một Chân Chính Ma Pháp Sư. Trong xã hội này chỉ có Ma Pháp Sư mới thực sự có địa vị, cang to lớn hơn chức vị càng thu được nhiều tài nguyên.

Bước ra khỏi phòng thi, hầu hết các học viên đều sắc mặt khó coi ủ rũ đi về phía người nhà nhưng cũng có những học viên xuất sắc đứng thành nhóm thảo luận về đề thi.

" Đề thi khó quá, câu cuối phải nêu lên phương pháp sử dụng các hệ nguyên tố hợp lý với nhau " Người kia mập mạp dáng người, ủ rũ nói rằng.

" Đúng vậy, Nguyên tố hệ Ma Pháp chia làm 7 hệ: Lôi, Hỏa, Băng, Phong, Thủy, Thổ, Quang …Ngươi có làm được không, Hàn Khôi?" Tên kia cao gầy dáng vẻ,nói rằng.

" Hoàn thành xuất sắc" Một tên cả người kiểu tóc lẫn khuôn mặt đều toát lên vẻ nam thần, Hàn Khôi nói rằng.

" Quả không hổ là chúng ta học trưởng…Ở kia không phải là tên thất bại ngu xuẩn Thiên Hạo sao?.." Tên kia toát ra vẻ hèn hạ, Triệu Hữu Kì nói rằng.

Những tên này nói chuyện căn bản là không một chút nể nang thiếu niên này gọi là Thiên Hạo ngồi kề bên.
….

Không để ý đến lời nói của ba người họ, Thiên Hạo đi đến quán nước làm một tách trà rồi tự trách bản thân mình rằng tại sao không chịu học hành đàng hoàng để bây giờ bị những tên hèn hạ kia buông lời sỉ nhục


Bỗng nhiên, một người phụ nữ trung niên sắc mặt mệt mỏi cực kì bước tới ngồi cạnh. Hơi thở gấp, lộ rõ vẻ mệt nhọc. Người phụ nữ nói: " Thế nào rồi? Nếu không đấu được nữa thì thôi, ta sẽ kiếm cho con vài việc làm thuê, lương thì chắc cũng đủ sống qua ngày."

" Thưa mẹ, ta muốn học tiếp..Nhất định ta sẽ trở thành một Ma Pháp Sư Vĩ Đại …. Hãy tin vào ta" Cắn môi 1 cái, Thiên Hạo cay đắng nói rằng.

Thấy Thiên Hạo quyết chí như vậy, Lê Thuỷ cũng không còn cách nào khác, đành thở dài nói với hắn rằng: " Thôi được, ta sẽ tìm cách giúp con lần này. Hãy nhớ đừng để ta phải thất vọng."

" Thật sao?Tuyệt quá…Ta sẽ cố gắng mà!" Vui mừng cực kì, Thiên Hạo nói rằng.

" Ừ, ta sẽ tìm cách …K cần phải lo lắng" Đôi mắt hiền từ chậm rãi nhìn Thiên Hạo vui mừng như đứa trẻ mà hạnh phúc nói rằng.

" Ta nhất định sẽ trở thành một Ma Pháp Sư vĩ đại. Khi đó sẽ không còn bất cứ ai cười chê ta được nữa. Nhất định là vậy." Với trái tim đầy nhiệt huyết, Thiên Hạo dõng dạc nói.



" Ừ được rồi, về thôi nào" Bộ dạng mệt mỏi, Lê Thuỷ nói.
…..

Sau khi rời khỏi, Lê Thuỷ liền đi tới Ma Pháp Cao Trung Phong Vũ để xin cho Thiên Hạo được vào học.

Bước vào phòng phó hiệu trưởng, Lê Thuỷ nói với Triệu Đình Toàn rằng: " Ngài có thể cho Thiên Hạo con trai ta được nhập học ở đây không?....Ngài có điều kiện gì ta sẽ cố gắng đáp ứng hết."

"Tên thất bại đó ư? Một tên chẳng ra gì như vậy còn tiếp tục cho học?....Muốn làm ô uế danh tiếng của Ma Pháp Cao Trung Phong Vũ hay sao?.." Sắc mặt khó coi, phó hiệu trưởng Triệu Đình Toàn xỉ nhục.

" Xin ngài giúp cho ta đề cử Thiên Hạo với hiệu trưởng Châu Khải để xin được nhập học.." Ngậm ngùi, Lê Thuỷ nói.
" Đề cử? Thôi được, giao cho ta căn nhà của các ngươi, không đáng giá gì lắm nhưng ta sẽ nói giúp các ngươi vài lời với hiệu trưởng." Hèn hạ đến cực điểm, phó hiệu trưởng Triệu Đình Toàn nói.

" Chuyện này…ta sẽ đáp ứng….Mong ngài giúp cho Thiên Hạo, hắn là con trai duy nhất của ta mặc dù hắn lười biếng và ngỗ nghịch nhưng ta vẫn muốn hỗ trợ hắn hoàn thành giấc mơ của mình, xin ngài.." Lê Thuỷ cay đắng nói.

" Giấc mơ ư? Rác rưởi…quay về đi, ta sẽ thu xếp sau." Không thèm quan tâm đến cảm xúc của Lệ Thủy, phó hiệu trưởng Triệu Đình Toàn nói.
…….

Quay trở về nhà, Lê Thuỷ ngồi vào bàn cơm vừa vui mừng vừa cay đắng nói với Thiên Hạo: " Ta đã lo xong cho con một ghế vào Ma Pháp Cao Trung Phong Vũ rồi, từ nay hãy cố gắng học hành đừng ham chơi nữa."

" Thật sao? Tốt quá..Cứ tin ở ta, nhất định ta sẽ trở thành một Ma Pháp Sư vĩ đại" Vui sướng đến cực điểm, Thiên Hạo vừa gắp thức ăn vừa nói.

"Ùm, nếu có thể trở thành một Ma Pháp Sư sau khi, ngươi hãy tìm một công việc nào đó an toàn và quan trọng là tốt hơn việc làm thuê của ta mà sống là được, ta mãn nguyện rồi." Khuôn mặt đầy hiền từ, Lê Thuỷ nói.
…….