Chương 1475: Thập Uyên Chúa Tể Lãnh Nguyên Thánh Hùng

Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1475: Thập Uyên Chúa Tể Lãnh Nguyên Thánh Hùng

Chương 1475: Thập Uyên Chúa Tể Lãnh Nguyên Thánh Hùng.........

"Hô ~~~~~~~~~~~~"

Đột nhiên, một trận thủy hàn phá đến, đem Phong Nguyệt Cát tại vùng trũng trên đại địa rừng ngập mặn nguyên bản còn một chút ánh sáng chiều tà lập tức cho đánh tan.

Thiên Hy vừa mở ra khế ước cánh cửa đằng sau, chung quanh hết thảy tĩnh vật như là chạy trốn vào đến trong hắc ám đáy biển, bị chìm ngập đến khu vực quanh năm thiếu sáng Bắc Cực địa phương.

Trái tim Phong Nguyệt Cát có cảm giác như bị thứ gì đó chèn ép vậy, thế giới trước mắt bỗng dưng giống như là đáy biển tồn tại, hô hấp đều có chút trở nên khó khăn.

Thiếu niên theo bản năng lùi lại, niệm nhanh ra một tòa Tinh Cung quang hệ lộng lẫy, ngay sau đó, ánh sáng kim hoàng nồng đậm từ trên chói rọi ngưng tụ thành một thanh Thánh Tuyệt Thẩm Kiếm khổng lồ, kiếm hung hăng cắm xuống đại địa, đồng thời lần nữa đem đại địa nhen nhóm băng hàn tối om cho thắp sáng cùng sưởi ấm.

Hô hô ~~~~~~~

Lại một trận mãnh liệt hơn thủy hàn đánh tới, ánh sáng chung quanh Thẩm Tuyệt Kiếm lại bị cho thổi lờ mờ dần dần, quang hệ là thiên địch của băng hệ, nhưng Siêu Giai Ma Pháp căn bản không cùng đẳng cấp. Hàn phong lạnh lẽo nơi đáy biển Bắc Cực này có một bộ phận đánh ở trên người thiếu niên, để ngay tại nhục thể Vô Địch Quân Vương hắn cũng lập tức có chút khẽ run cầm cập.

Ánh sáng Siêu Giai Thánh Tuyệt Kiếm đã nằm một mảnh nồng đậm lờ mờ một lúc rồi tắt liệm như ngọn nến trong cốc nước, mà lờ mờ khoảnh khắc trước đó bên trong, Phong Nguyệt Cát mơ hồ nhìn thấy một hình bóng dữ tợn, nhưng rất nhanh cái bóng kia liền ẩn vào đến trong bóng tối kia, chẳng biết đi đâu.

Ma pháp biến mất, đen như đáy biển bốn phía.

Phong Nguyệt Cát lần nữa thử nghiệm phóng thêm một thanh Thẩm Tuyệt Kiếm đi xuống để làm đèn đường, kết quả lại phát hiện siêu giai ma pháp của mình còn không có tiếp xúc đến mặt đất va vào vậy mà trực tiếp bị áp suất thủy nguyên tố dập tắt.

Hải Cơ cùng Lãnh Nguyên Bắc Cực lĩnh vực.

Cực kỳ nồng đậm hàn thủy chi sát khí tức!!

Người nếu đặt ở trong lĩnh vực này, vô luận là đang đứng ở trên may bay vẫn là nằm ngủ ở hoang mạc khô cằn, hết thảy sẽ có cảm giác bị áp suất đại dương chèn ép, xung quanh ánh sáng bị che mờ, cùng hô hấp khó chịu giống như đang bơi lội dưới đáy biển vậy.

Phong Nguyệt Cát không muốn đánh không muốn đánh, song, không để người khác chiếm tiện nghi của mình, giờ phút này hắn một thân Thương Kim Giả lĩnh vực quang mang lập loè, ánh sáng ngưng tụ trên người hắn chiếu ra, một đường tới từ thâm uyên bên trong đi tới, chiếu rọi tại cái này đưa tay không thấy được năm ngón âm u khu vực.

Mà lúc này, Phong Nguyệt Cát mới nhìn đến trong bóng tối trước mặt có một cái không thân thiện sinh đen thui, cái kia khuôn mặt đen thui chiến thần của nó đường nét một dạng cuồng dã lăng lệ, lộ ra hai con tím u ám huyền bí mà linh dị, con mắt bên trái càng xuất hiện một vết chém đỏ liệm cắt nghiêng qua trông rất gấu, thực sự là kinh tâm doạ người.

Đột nhiên, sinh vật nhìn không rõ này bàn tay quơ quào chụp được thú gì, chẳng biết có phải núi cao, đồi mộc hay không. Chỉ thấy nó mờ nhạt bóng ảnh thực hiện động tác cường tráng uy vũ nắm lấy thứ gì đó to lớn ném về phía Nguyệt Cát.

Lực ném...mạnh vãi linh hồn.

Thứ nguyên tịnh tiến, ném ra như thiên thạch rơi vào khí quyển tốc độ gia tốc, nhanh còn hơn cả cấm chú phong hệ áo nghĩa, liên tiếp hướng phía thiếu niên nhỏ bé này phóng tới muốn hủy diệt nghiền ép tại chỗ.

Đinh Đinh Đinh!!!!

Tiếng động vỡ nát nhức óc đinh tai liên hồi vang lên, bao nhiêu quả núi bị thứ nguyên phá lực ném đi thì Phong Nguyệt Cát vẫn đứng yên tại chỗ.

Hai con mắt hắn sáng lên kim quang như Hoàng Dương (mặt trời vàng) vậy, sâu xa tròng mắt mãnh liệt nguyên tố bên trong, dường như có đồ vật gì đang nhấp nháy. Cùng hắn hiền lành chất phát và hơi gầy gò bề ngoài so sánh, một cỗ nồng đậm Thương Kim lĩnh vực ở bên trong bạo lệ khí tức dội lên. Nhìn thấy dưới chân thiếu niên chậm rãi dâng lên năm tầng kim sắc ánh sáng, cả năm đều là màu vàng, các sắc độ đậm nhạt khác nhau của màu vàng.

Va đập trực diện, Phong Nguyệt Cát không tránh cũng không né, trên người hắn bao trùm lấy thật dày ngũ thải kim quang làm điểm tựa chống lại, giờ khắc này nhìn qua đúng Quang Minh Thần Tử cảm giác, thanh tú đẹp mắt, hạo nhiên nội liễm, dù cho có thật là thiên thạch rơi hay đạn pháo bắn nổ, hắn căn bản chẳng quá sợ.

"Uy, lực phòng ngự không tệ nha". Giọng nói Thiên Hy ngọt ngào bên trong tiếng nổ ẩm rót vào tai thiếu niên.

"Bạch tạng Panda thúc thúc"

Thiên Hy đọc lên cái tên này, thoáng chốc biến ảo khó lường thiên địa bỗng nhiên bị một bộ sạch sẽ đến cực điểm thuần trắng cho bao phủ, giống như bầu trời đồ hạ xuống một vòng thiên sa.

Nhiệt độ chợt hạ xuống âm độ, kiêu dương thất sắc, lẫm đông chi lạnh nhanh chóng thống trị tòa này thế giới giả lập bên trong.

Thập Uyên Chúa Tể Lãnh Nguyên Thánh Hùng như một vòng Băng Cổ Bắc Cực kỷ nguyên bên trong thanh nguyệt, trong sáng lông vũ, thánh huy hào quang, nó từ Thiên Hy phía sau bước đến, bầu trời lại càng không biết khi nào đã treo đầy cổ lão sông băng, nổi giữa không trung như mây đồng dạng, hình ảnh rung động đến cực điểm.

Đây là thế giới ma pháp Thập Uyên Chúa Tể.

Tân thế giới ma pháp Thập Uyên Chúa Tể.

Phong Nguyệt Cát còn là lần đầu diện kiến tồn tại này.

Hung Thú Đệ Nhất!!!

Thiên Hy nhảy đến Lãnh Nguyên Thánh Hùng trên vai, ở trên cao nhìn xuống nhìn xuống đứng tại trên mặt đất Phong Nguyệt Cát, có chút không thể thấy rõ, giống như con vi trùng.

Phong Nguyệt Cát chấp một tay sau lưng, trong tay chuôi cán kiếm, lúc này đều ngưng kết lên một tầng thật dày băng sương, từ thiếu niên trên khuôn mặt biểu cảm rốt cục đã lộ ra mấy phần ngưng trọng cùng nghiêm túc.

Khí tức này...

Lãnh Nguyên Thánh Hùng dù sao cũng là rất gần đến Bán Đế Hoàng rồi, nói theo ngôn ngữ cấp độ Mạc Phàm, nếu có Mạc Phàm ở đây, hắn nhất định sẽ vỗ bàn phùng mang trợn má hét lớn "gấu mùa đông vậy mà lại trở thành sử thi bên trong 7.3 điểm. Mẹ nó, trước đây theo ta tung hoành nhận chỗ tốt, có thể bây giờ muốn là nghịch thiên đi".

Đầu gấu mùa đông này trên cấp độ huyết mạch là chỉ kém cấp tạo hóa của vị diện một tí, có thể nói đằng sau Thanh Long, Ymir, Behemoth, Leviathan và đời sau Vĩnh Dạ Ma Kiếm thì nó đứng ở vị trí tiếp theo nữa, cùng với Ma Thụ Thánh Quân tương đồng huyết mạch. Chỉ là Ma Thụ Thánh Quân được vị diện ưu ái hơn một điểm, có vai trò to lớn hơn, cho nên bây giờ đã trở thành sinh mệnh hạch tâm, Thập Uyên Chúa Tể đứng đầu.

Lãnh Nguyên Thánh Hùng kém một chút, đệ nhị Thập Uyên Chúa Tể. Trên lý thuyết, cấp độ huyết mạch của nó là không thể đạt tới ngưỡng Đế Hoàng được, nhưng sát vách lắm, miễn cưỡng cố gắng hết sức, khí vận tràn ngập tràn ngập, tài nguyên đầy đủ, có Mạc Phàm dẫn dặt phụ trở, nói không chừng có thể thử nghịch thiên đi độ kiếp một phen.

Khi Lãnh Nguyên Thánh Hùng hiện ra chân chính bộ dáng của mình, phòng quan sát toàn bộ Liên Hợp Quốc đều bị dọa cho nhảy dựng, giống như gặp phải Quỷ, còn kém chút biết trước hủy mẹ giải đấu.

"Thập...Thập Uyên Chúa Tể..."

"Nàng...sao lại có thể ký khế ước với Thập Uyên Chúa Tể..."

"Ai có thể cho ta cái giải thích được không?"

"Không đời nào một cái Thập Uyên Chúa Tể lại đánh mất đi danh phận mà ký khế ước với nhân loại. Không, không có khả năng".

Rất nhiều âm thanh bàn tán không tin vào mắt mình, hoang mang trầm trọng vang lên.

Chủ yếu là những người này, cảm thấy không phục.

Không phục cao hơn, chính là hoài nghi nhân sinh.

Tại thế giới ma pháp hiện tại, mấy cái có thể cùng Lãnh Nguyên Thánh Hùng chống lại trình độ???

Trừ nóc nhà ra, còn có ai???

Thứ nguyên âm luật Heidy a???

Không thể! Heidy khả năng cao nhất là cầm cự Lãnh Nguyên Thánh Hùng được 400 hiệp. Sau 400 hiệp, nàng cắm bình oxy vào mà thở, còn thiếu thuê thêm dàn bác sĩ y tá Parthenon Thần Miếu đến hồi máu

Tại phòng quan sát, quân bài Crisleo ria mép nhích lên một cái nhoẻn ra ý cười, nụ cười của hắn thực sự rất có dương dương đắc ý, không phụ toan tính.

Toan tính của hắn chính là, còn may không có muốn dùng thực lực để bảo lưu đánh với Thiên Hy.

Dùng thực lực trực diện chống lại Thiên Hy, khác gì bản thân hắn là một con lợn nhỏ đồng dạng, tại đối phương trảo kìm bên dưới không có chút nào năng lực phản kháng.

"Không thể không nói, Mạc Phàm và Mục Ninh Tuyết đã cắm rễ thế giới này quá sâu. Đục nước thì béo cò. Thập Uyên Chúa Tể cũng từ thù hóa thành bạn, chấp nhận một đời làm hậu duệ bảo hộ cho nhi tử của bọn hắn. Khụ khụ, đúng là một cái yêu nghiệt quái vật trong quái vật. Nhân loại tầm thường, đấu không lại quái vật". Crisleo lại thở dài nói ra.....

"Ngao!!!!!!!!!"

Lãnh Nguyên Thánh Hùng há miệng ra, phát ra một tiếng hung thú gào thét, lập tức âm sát Bắc Cực giống từ mặt đất chỗ sâu thẩm thấu ra băng nham một dạng, càng đem vùng đại địa này cắt đứt mở.

Lớn như vậy đầm lầy rừng ngập mặn bỗng nhiên chia năm xẻ bảy, có thể nhìn thấy âm sát băng nguyên lại như Bắc Cực sông băng một dạng đang chảy nhấn chìm xuống, to đến cùng giang hà không hề khác gì nhau.

Rất nhanh, Phong Nguyệt Cát cảm giác được dưới chân của mình đại địa đang cuộn trào không ngừng chìm, lạnh lẽo âm độ và không ngừng giảm xuống, đồng thời đại địa bản khối triệt để vỡ vụn, một đạo lại một đạo nhìn thấy mà giật mình băng tán âm vực bay lên đến trên trời, sóng âm cũng hóa thành từng đầu toàn thân chim cánh cụt băng đá, bầy chim cánh cụt này đem bầu trời đều cho hoàn toàn bao phủ.

Thiếu niên ngẩng đầu lên nhìn.

Lần đầu tiên nhìn thấy bầy chim cánh cụt rơi tự do đến chỗ mình cắm xuống, câu đầu tiên mở miệng chính là:

"Trong sách nói đây là chim cánh cụt, kỳ diệu a, chẳng hay là nó không biết bay có phải không? bay không được là do cánh ngắn, vẫn là béo tròn mập mạp bay không nổi".

Nói lời nói...

Hắn thi triển cấm chú ma pháp thuộc về mình.

Duy nhất lẫn độc nhất thuộc về mình.

Quang Hệ Cấm Chú!

Cùng cấm chú người khác khác biệt cái là, Phong Nguyệt Cát từ thế giới tinh thần Tinh Tử đi ra.

Có tới 20 vạn tinh tử chấm nhỏ...

Phải biết, giới hạn cao nhất Tinh Vũ Bỉ Ngạn, cũng chỉ có 11 vạn viên!!..................