Chương 4: Long vốn sinh ra để bay lượn cửu thiên

Tổ Long truyền thuyết

Chương 4: Long vốn sinh ra để bay lượn cửu thiên

Bạch Minh trở về nhà thì trời cũng tối hẳn, trước mặt hắn lúc này là một căn nhà tranh đơn sơ có diện tích vài chục mét có một cái sân nhỏ rộng rãi cùng một hàng rào gỗ bao quanh.

Bên trong căn nhà nhỏ có một ông lão tuổi khoảng 70 tóc tai trắng xóa khuôn mặt hiền hòa từ ái đang ngồi uống trà, ánh mắt nhìn vào nơi nào đó có vẻ như đang trầm tư, tuy nhiên ông lão này tuy được xem như là Bạch Minh ông nội nhưng dáng vẻ bên ngoài cùng hắn có rất nhiều điểm khác biệt như trên đầu mọc ra hai chiếc màu xanh lá long giác, sau lưng mọc ra một chiếc to lớn long vĩ cũng mang màu xanh lá, người ông lão này cùng những bình thường long nhân khác hình dáng là hoàn toàn giống nhau.

Nhiều khi Bạch Minh cũng hoài nghi hắn là một đứa con rơi của một chủng tộc nào đó chứ không phải là Bạch Phúc cháu trai, tuy nói là như vậy nhưng hắn đối với Bạch Phúc vô cùng tôn kính không dám có chút khinh nhờn nào.

Bước vào trong căn nhà nhỏ Bạch Minh khẽ nói:

"Ông nội! Con đã về"

Bạch Phúc nhìn về phía Bạch Minh một chút mày hơi nhíu, bởi Bạch Minh thân thể lúc này có chút chật vật quần áo không chỉnh tề, có vẻ như đã nhận ra một vài chuyện nên Bạch Phúc có vẻ đau lòng nói:

"Con tắm rửa chút rồi ra ăn cơm"

Nói xong rồi đi xuống bếp có vẻ như là hâm nóng lại thức ăn, còn về phía Bạch Minh thì lầm lũi bước về phòng đi tắm rửa cùng xử lý qua mấy vết thương trên thân thể.

Thay một bộ quần áo da thú xong xuôi Bạch Minh bước ra phòng khách cùng Bạch Phúc ăn cơm tối.

Bởi sống ở khu vực thôn xóm cuộc sống vốn nghèo khổ rất ít người sẽ có tiền mua sắm vải vóc nên đa số long nhân ở những thôn xóm đều sẽ mặc những bộ quần áo da thú được may thủ công nên đa số long nhân nhìn có chút hoang dã.

Bởi Bạch Phúc là một vị cấp 3 bạch ngân long cường giả nên cuộc sống của hai ông cháu trôi qua có chút sung túc không phải lo lắng vấn đề ăn mặc, tuy nhiên Bạch Minh thằng này đơn giản là quá phế vật sống an nhàn sung sướng nhưng lại không mang đến cho hắn bất cứ tác dụng nào, nếu mà tất cả Phạm gia thôn thiếu niên đều được cùng hắn ăn uống bổ dưỡng như vậy đã sớm trở thành cấp 1 hắc thiết long võ giả chứ không giống hắn người này chỉ có lèo tèo vài nghìn cân lực lượng so với mấy thiếu niên long nhân 10 tuổi còn thua kém, chính vì vậy nói hắn dị loại một chút cũng không có sai.

Ăn uống cùng với dọn dẹp xong xuôi Bạch Minh định trở về phòng mình nghỉ ngơi thì nghe thấy tiếng Bạch Phúc:

"Minh qua đây cùng ông nói chuyện một lát"

Tuy cảm thấy có một vài cảm giác không đúng nhưng Bạch Minh cũng không nghĩ nhiều trở lại phòng khách cùng ông nội nói chuyện.

Hắn lặng lẽ tìm chỗ ngồi xuống, tuy trong lòng có rất nhiều thắc mắc nhưng Bạch Minh vẫn trầm mặc không nói mà chỉ im lặng lắng nghe.

Bạch Phúc thấy vậy cũng chỉ nhìn hắn một hồi rồi nhẹ nhàng nói:

"Ta biết bản thân con luôn đối với ta cùng với những long nhân khác có ít nhiều oán hận "

Nghe vậy Bạch Minh cũng không cho là đúng bởi vì hắn chỉ đối với long nhân khác có chút oán hận nhưng cũng không quá cực đoan bởi về mặt nào đó mà nói hắn cũng chỉ là một cái dị loại bị người khác chê bai một chút cũng không có sai nên oán hận một chút nhưng nhiều hơn là tự ti cùng cam chịu, còn về phía Bạch Phúc hắn chưa từng có ý nghĩ gì. Tuy là như vậy nhưng Bạch Minh cũng không cắt ngang mà chỉ lẳng lặng lắng nghe tiếp.

"Ta và con đều là kẻ ngoại lai đi đến nơi này, người ở đây có chút tâm lý bài xích là chuyện đương nhiên, chỉ là bản thân ta có chút thực lực nên được người khác tôn trọng không có gì là lạ bởi cái thế giới này thực lực mới là tất cả" Bạch Phúc nhìn một hồi rồi nói.

Dừng một đoạn hắn lại tiếp tục:

"Mọi chuyện con trải qua những năm qua ta đều biết nhưng bắt buộc ta phải mặc kệ"

Thấy vậy Bạch Minh buột miệng hỏi:

"Tại sao vậy ông nội?"

Bạch Phúc nhìn hắn cười hiền hòa:

" Ta làm như vậy là muốn tốt cho con sau này, bởi vì long hồn của con mang là thứ tồn tại cực kỳ nguy hiểm đối với toàn bộ Long nhân, chính vì vậy nếu con đi sai đường hậu quả rất khó lường trước được"

"Cha mẹ con năm xưa cũng không phải là vứt bỏ con mà bắt buộc phải như vậy, họ làm như vậy cũng vì mạng sống của con mà thôi nên điều con cần làm là phải cố gắng tu luyện tâm tính thật tốt cùng với tăng cao thực lực đến một ngày nào đó con sẽ biết được hết tất cả mọi việc" Khẽ nhấp một ngum trà Bạch Phúc ung dung nói.

Bạch Minh có chút không không chế được cảm xúc, khóe mắt ươn ướt nghẹn ngào nói:

"Ông cho con biết cha mẹ con là ai được không? Con muốn gặp họ và con muốn nói cho tất cả đều biết con không phải là dị loại như mọi người vẫn nói"

Bạch Phúc giật mình khi nghe hắn nói vậy quát lên:
"Hỗn láo! Ngươi là dị loại thì trên đời làm gì có long nhân, người khác nói vậy ngươi cùng tin, ngươi muốn ta tức chết phải không?"

Quát xong Bạch Phúc nhìn về phía đang khóc không ngừng Bạch Minh thì thấy có chút hôi hận, lại nhẹ nhàng khuyên bảo:

"Chuyện về cha mẹ con ta không thể nói được bởi vì rất nguy hiểm cho con và họ, về chuyện con không giống chúng ta thì không ai rõ ràng nhưng con mang trong mình long tộc huyết thống là không thể bàn cãi, con không chỉ là long nhân thông thường mà là cao quý nhất long nhân, điều đó con nên biết"

"Con mang trong mình Hoàng Kim Long huyết là cao quý nhất Long huyết, nên con không cần suy nghĩ về mấy thứ vớ vẩn đó"Bạch Phúc khẳng định.

Bạch Minh ỡm ờ gật đầu có vẻ như cũng hiểu đại khái một số thứ nhưng chắc là cùng không quá nhiều, thấy vậy Bạch Phúc lắc đầu:

"Khi nào con trở nên mạnh mẽ sẽ rõ ràng tất cả mọi chuyện còn bây giờ có nói chưa chắc con đã hiểu mà chỉ hại con. Tóm lại con cần nhớ rõ ràng 2 chuyện: thứ nhất con sau này sẽ là người có ảnh hưởng cực lớn đối với người khác nên cái con cần là phải rèn luyện tâm tính không được đi vào con đường tà đạo mang đến ảnh hưởng xấu đến mọi người, thứ hai là thế giới này là dùng thực lực để nói chuyện nên chỉ cần con mạnh mẽ tới mức độ nào đó con sẽ có quyền biết tất cả mọi thứ, cuối cùng cũng là điều con cần nhớ rõ nhất là con sinh ra đã là cao quý nhất long tộc mà Long vốn sinh ra là để bay lượn cửu thiên"

Sau đó Bạch Phúc lấy cầm một quyển sách đưa cho Bạch Minh rồi trịnh trọng nói:

"Đây là luyện thể pháp quyết gia truyền của gia tộc chúng ta con cần phải tu luyện còn về chuyện long hồn của con sau này ta sẽ tìm cách giải quyết, con mang về tìm hiểu đi ta hơi mệt muốn nghỉ ngơi, khi nào có chỗ không hiểu đến tìm ta là được"

Bạch Minh nhận lấy quyển sách thì thấy bên trên có ghi Bá Long Chiến Thể vô cùng bắt mắt, tuy còn rất nhiều chuyện chưa hiểu hết nhưng Bạch Phúc đã nói vậy nên hắn cũng đành thôi, hắn cũng có cảm giác không thể chờ đợi được muốn tìm hiểu bởi hắn khát vọng có được thực lực nên đành chào ông nội lặng lẽ trở về phòng mình.

Còn về phía Bạch Phúc thấy vậy cũng chỉ lẳng lặng thở dài trầm mặc không nói nhìn ra khung cảnh phía ngoài dường như đang trầm tư về chuyện gì đó.