Chương 1: Mở màn

Tinh Long Ma Thần

Chương 1: Mở màn

Xin chào mọi người. Dạo này thấy có nhiều tác giả việt viết truyện. Rồi được sự ủng hộ nhiệt tình của một tác giả Việt. Vì thế bọn mình lấy hết dũng khí, thành lập ra team Ảo Tưởng

Mặc dù chỉ là những tay bút nghiệp dư, nhưng sẽ cố gắng mang đến một tác phẩm hay các vị bạn đọc. Và đảm bảo là sẽ không drop

Ai muốn hỏi cái gì thì liên hệ Nguyễn Bằng để biết thêm thông tin chi tiết hoặc truy cập vào fanpage của nhóm để biết lịch ra chương

-Nếu muốn phản hồi ý kiến của mình hoặc thấy truyện có lỗi thì hãy liên hệ Hạ Quân Ly để tác giả biết mà còn sửa

-Nếu muốn chém gió với thành viên của nhóm thì hãy truy cập vào face của nhóm

-Lịch ra sẽ được đăng lên fanpage của nhóm hoặc trong phần comment của truyện.

Thân ái và quyết thắng

__________________

Chương 1: Mở màn.

Trong một quán net ở cạnh trường Đại học sư phạm Hà Nội 2. Trong mấy triệu thanh niên Việt Nam yêu game như mạng, có một thanh niên có thể được coi là điển hình trong những người thuộc dạng "no game, no life".

Đây là một thanh niên khoảng 20 tuổi, có một vẻ ngoài gầy gò ốm yếu, khuôn mặt bình thường, nhìn qua thì ai cũng nghĩ hắn là một kẻ trói gà không chặt, không một chút an toàn của một thằng đàn ông mang lại.

Bên trong quán net, thanh niên chăm chú nhìn lên màn hình, hắn hai tay không ngừng click con chuột, đến mức có thể khiến con chuột bị chai ngay lập tức.

Trên mặt hắn toát ra vẻ hình sự, giống như những điều đang diễn ra mà hắn thấy, là những chuyện kinh thiên động địa vậy.

Rất lâu sau, thân hình thanh niên run lên, tay cầm chuột đập một cái rầm thật lớn làm cho những người không đeo tai nghe giật mình, ánh mắt mang theo vẻ hiểu ra nhìn thanh niên, sau đó bỏ mặc hắn, quay lại với công việc chơi game của mình

Về phía thanh niên, giờ đây khuôn mặt hắn thể hiện sự khó coi đến tột cùng, đồng thời hắn ngả người ra ghế, miệng lẩm bẩm gì đó một cách thẫn thờ:

- Mịa nó, lại tạch chuỗi lên kim cương rồi. Có lẽ là mình với nó hữu duyên vô phận rồi.

Nói xong, thanh niên đứng dậy, đi ra trả tiền, sau đó thì rời khỏi quán net với tâm trạng chán nản và buồn bực.

Sau khi đi được một lúc lâu, thanh niên bỗng đứng lại một cách đột ngột, ánh mắt thì nhìn lên bầu trời, sau đó thì lẩm bẩm cái gì đó:

- Là Nhân vật số mệnh, nhưng không chỉ một, mà có tới bốn đứa. Thật thú vị! Kể từ lúc thằng con nhà mình chấp chưởng ảo tưởng thế giới đến nay cũng đã gần một thiên niên kỷ rồi, nhưng không hề có nhân vật số mệnh nào xuất hiện nữa cả. Thế mà hôm nay lại xuất hiện chứ, đúng là không thể ngờ được."

Sau khi nói ra một câu tối nghĩa, với tốc độ nhanh như ánh sáng, hắn chạy vào một com hẻm siêu vắng và tối tăm. Lúc này hắn giơ tay lên. Ngay lập tức, trong tay hắn xuất hiện một quyển sách và một cây bút:

- Mở ra, Ảo - Thực Thiên Môn!

***************

Vào khoảng thời gian mà thanh niên đang bận cày mà không biết rằng kiểu gì mình cũng sẽ tạch chuỗi kim cương, cũng ở trên Địa cầu, bốn thanh niên trên một chiếc xe tăng... à nhầm, bốn thanh niên trên một chiếc BMW đời mới đang chạy bạt mạng trên sườn núi với tốc độ 300km/h

Thật sự thì không biết có phải là do số nó tới hay sao mà bất ngờ, bầu trời vẫn còn nắng, trong xanh lại giáng thiên lôi xuống đầu họ và từ trong xe, tiếng hét khó tin đã vang lên:

- Cái oắt đờ phắc! Điều này...

Ngay sau câu nói đó, chiếc xe đã lạng một cách thần sầu để né được đạo thiên lôi.
- Cẩn thận!

Nhưng tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, họ lại rơi xuống vực sâu hun hút không nhìn thấy đáy

Oanh

Sau vài giây, từ dưới vực vang lên một tiếng nổ thật lớn, khuyến mãi thêm một cột sáng bùng cháy để cho mọi người chú ý tới chiếc xe đang chìm trong biển lửa.

Sáng hôm sau, mọi người đã trục vớt chiếc xe lên, tuy nhiên, điều kỳ lạ là dù chiếc xe đã cháy tới muốn không ra hình, nhưng bên trong xe, tuyệt nhiên không có bất kỳ một bộ phận nào trên cơ thể người, dù là mẩu xương nhỏ li ti được tìm thấy, giống như là nạn nhân đã bốc hơi khỏi thế gian vậy.

____________________________

Quay sang một không gian khác trong vũ trụ, là một khu vườn huyền ảo với đủ các loại kì hoa dị thỏa, muông thú đáng yêu, một khu vườn chỉ tồn tại trong cổ tích.

Trong khu vườn đó, có một cô gái khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ, mang theo vẻ trẻ con nhưng bộ ngực căng tròn đúng chuẩn BB. Là một cô gái lí tưởng của câu nói "mặt học sinh, ngực phụ huynh". Trên tay cô hiện đang cầm một cái Ipad, ánh mắt chăm chú vô cùng:

- Sao Loạn Giới của bố nó chưa ra nhỉ?

Lời vừa dứt, từ trên trời đột ngột xuất hiện một cột sáng đáp thẳng xuống vườn của cô.

Khi cột sáng biến mất,bất thình lình, hai cánh tay bỗng xuất hiện và ôm chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô gái,

Nhưng cô gái có vẻ quá quen với việc này vì thế khuôn mặt vẫn bình tĩnh như thường, không một chút quan tâm cũng không quay đầu lại chỉ nói:

- Anh mà đáp xuống khu vườn của em một lần nữa là em thiến nghe chưa?

Sau lưng cô là chàng trai gầy gò chỉ khác lúc này đây hắn đã vươn mình trở thành một người đàn ông cao lớn. Nếu không phải vẫn khuôn mặt bình thường thì thật sự không nhận ra đây chính là thanh niên gầy gò lúc trước

Một câu uy hiếp này trực tiếp khiến người thanh niên mồ hôi chảy như mưa, anh vẫn cười ngây ngô và nói:

- Bà xã, anh xin lỗi mà. À mà có việc quan trọng anh cần nói với em nè.

- Có chuyện gì thì nói lẹ đi. Cơ mà anh hứa với em là viết Loạn Giới của thằng Zero. Tại sao vẫn chưa thấy đâu?"

Cô gái mở miệng trách cứ. Tuy vậy, cũng chỉ nói mà thôi, cô cũng không quá quan tâm tới việc làm của chồng mình.

Nghe vậy, chàng trai xoa đầu cười xấu hổ. Sau đó liền đáp lại với một vẻ mặt hào hứng:

- Là Nhân vật số mệnh, mà có tới bốn người lận đó.

Nghe xong câu này, cô gái cũng chả có phản ứng gì, chàng trai thấy vậy thì ngạc nhiên nói: - Sao em không có chút gì là ngạc nhiên vậy?

- Tưởng chuyện gì, chứ chuyện này em biết rồi. Anh quên em là chiêm tinh thần rồi sao? Cô gái thản nhiên trả lời

Chàng trai bộ dạng bừng tỉnh, lúc này anh mới nhờ rằng vợ mình là Chiêm Tinh Thần. Có thể biết được tương lai, hiện tại, quá khứ, tam kiếp của bất kì sinh linh nào trong vũ trụ. Việc cô ấy biết tới nhân vật số mệnh trước mình là điều hoàn toàn bình thường

- Đúng rồi, ông xã. Lần này anh cho em tham gia cùng bọn họ được không?

Bỗng nhiên, cô gái hai mắt sáng ngời. Ôm lấy tay chàng trai không ngừng lắc, âm thanh ngọt ngào tràn đầy vẻ dụ người

Tuy vậy, chàng trai vẫn bình tĩnh trước sự câu dẫn của cô gái. Ánh mắt khó hiểu nhìn cô:

- Em tham gia làm gì?

- Không có gì! Chứ ở trên này mãi cũng chán. Em muốn thử một lần làm nhân vật ảo tưởng xem sao. Đi mà ~ ông xã ~

Nói tới đây, cô không ngừng nũng nịu. Bộ dạng nếu chàng trai không đồng ý thì cô quyết không bỏ qua cho hắn

- Được rồi, chịu em luôn rồi đó! Vậy đi thôi. Chúng ta đi gặp bọn họ

____________

Vũ trụ, một nơi vô cùng thần bí và khó lường. Dù rằng nhân loại đã đủ khả năng đi vào vũ trụ, nhưng những gì họ thấy, chỉ mới là bề nổi của tảng băng trôi mà thôi, còn những điều chìm sâu bên dưới, họ không tài nào biết được cả.

Hiện tại, trong vũ trụ vô tận, ở một căn phòng trắng bao la mà không ai biết nó ở đâu, có bốn người gồm ba nam đang nằm ngủ trên giường đã tỉnh lại và hoảng hốt:

- Đây là đâu!?

Trong lúc họ còn đang ngẩn ngơ, một giọng nói đã khiến cho họ hoàn hồn trở lại sau một giấc ngủ dài:

- Cuối cùng, các ngươi cũng tỉnh rồi nhỉ?