Chuơng 34: Đàm Như Nguyệt đến

Tiểu Thư Sinh Nghịch Tập Chi Đồ

Chuơng 34: Đàm Như Nguyệt đến

Đàm gia
-tiểu Hoàn, đi gọi Đàm Dũng chuẩn bị xe ngựa cho ta.
Nhìn lấy thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi trước mặt, Đàm Như Nguyệt ôn nhu nói.
-biết rồi tiểu thư, người chờ ta một chút.
Nói xong tiểu hoàn liền chạy ra ngoài
- chạy chậm một chút, ngã bây giờ.

-biết rồi tiểu thư
Tiếng nói của tiểu hoàn vọng từ bên ngoài vào.

Nhìn theo bóng lưng của tiểu Hoàn,Đàm Như Nguyệt lắc đầu, cười một cái
-nha đầu này.





Đàm Dũng là một cái Trung niên Đại hán, khuôn mặt có chút chất phác, thường ngày liền đảm nhiệm việc bảo vệ an toàn cho Đàm Như Nguyệt.

- tiểu thư hôm nay chúng ta muốn đi đâu,
Nhìn lấy Đàm Như Nguyệt đi đến, Đàm Dũng cười hỏi

- Đàm đại ca, ngươi có biêt hay không Mĩ vị tửu lâu.
Đàm Dũng nghĩ hoặc nhìn lấy Đàm Như Nguyệt, nói
-tiêủ thư, Mĩ Vị Tửu lâu,ta đã từng đi qua, Hương vị không tệ, tiểu thư muốn đến đó sao.
-đúng vậy, làm phiền Đàm đại ca đưa ta đến đó.
Đàm Như Nguyệt cười nói.

-tiểu thư chúng ta đến đó ăn cơm sao
Tiểu hoàn nghi hoặc nhìn Đàm Như Nguyệt
Đàm Như Nguyệt nhéo má nàng một cái, dở khóc dở cười nói
- muội coi ta là heo sao, chúng ta vừa mới ăn xong điểm tâm đó.
Tiểu hoàn ủy khuất xoa xoa má một chút.

- như Nguyệt tỷ.. Như Nguyệt tỷ, chờ ta..
Đang lúc Đàm Như Nguyệt chuẩn bị leo lên xe ngựa thì nghe thấy một giọg nói quen thuộc từ hướng đằng sau xe ngựa vang lên



Đinh Duyệt chạy đến trước mặt Đàm Như Nguyệt, thở hổn hển nói
-Như Nguyệt tỷ, cuối cùng cũng đuổi kịp ngươi rồi.
Đàm Như Nguyệt kinh ngạc nhìn lấy nàng nói
-Tiểu Duyệt, người tìm ta có chuyện sao.
-không có, ta liền muốn đi cùng tỷ
Đinh Duyệt chỉnh sửa lại một chút tóc rối trên mặt nói

-đi cùng ta.
Đàm Như Nguyệt nghi ngờ nhìn nàng
-đúng vậy, không phải hôm nay tỷ muốn đi gặp tên sắc lang kia sao, ta phải đi bảo vệ tỷ.
Đinh Duyệt đương nhiên nói.

Sắc lang, một lúc sau Đàm Như Nguyệt mới nhớ ra sắc Lang trong miệng nàng là ai, không khỏi dở khóc dở cười nhìn nàng một cái.




Mĩ Vị tửu lâu

Lý Dật từ trong bếp bưng một cái bát mì tôm tự chế ra đặt trên bàn

Cái thứ đồ chơi này là mấy hôm trước hắn mới lục lọi ra, là đang chuẩn bị đưa vào thực đơn của tửu lâu.

Mặc Ly tò mò nhìn một chút vào bát mì của Lý Dật, lại nhìn một chút vào bát mì của Trương Lực, nghi ngờ nói
-Lý huynh cái thứ đồ chơi này có thể ăn sao.
Lý Dật trợn mắt nhìn hắn một cái
-nó không gọi là đồ chơi,nó gọi là mì tôm, là có thể ăn được hơn nữa còn rất ngon.

Trương Lực một bên vừa gắp một miếng thịt bò cho lên miệng, vừa tán đồng nói
-đúng vậy, cái thứ..mì tôm này không nhưng chế biến thuận tiện hơn nữa Hương vị cũng rất tốt.

Nhìn lấy một bên Mặc Ly có chút thèm thuồng nhìn Hai người bọn họ ăn,

Lý Dật cũng cảm thấy có chút không có ý tứ
-nếu không đến một bát
Mặc Ly cúi xuống xoa xoa bụng mình một cái
- vẫn là quên đi.
Nói xong liền quyết định không nhìn Hai người bọn nữa mà quay đầu nhìn ra ngoài cửa.
Nhưng vừa nhìn ánh mắt liền không chuyển được
-Lý huynh..
-sao vậy
Lý Dật ngẩng đầu nhìn hắn một cái, thấy hắn đang nhìn chằm chằm về phía ngoài cửa,bèn thuận theo ánh mắt nhìn theo

Nhìn thấy bốn người ở phía ngoài cửa Lý Dật vội vàng tiến lên nghênh đón
-Đàm tiểu thư ngươi đến rồi sao.
Đàm Như Nguyệt mỉm cười đáp lại
-lý công tử,
Đinh Duyệt thấy hắn tiến lên cũng không thèm chào hỏi mình không khỏi lạnh hừ một tiếng

Nghe thấy tiếng hừ lạnh bên cạnh lý Dật mới chuyển ánh mắt sang nhìn nàng, có chút buồn cười nói
- Đinh cô nương cũng ở đây sao.
Đinh Duyệt quay đầu sang chỗ khác
Lý Dật sờ sờ lên mũi, quay sang cười gật đầu với Đàm Dũng và tiểu hoàn một cái, rồi cười nói
- không biết hai vị này là..
Đàm Dũng nhìn lấy Lý Dật cười nói
- tiểu nhân Đàm Dũng..
Còn tiểu hoàn có chút tò mò đánh giá Lý Dật, cười hì hì nói
- nô tỳ là tiểu Hoàn,


****