Chương 1: Độ kiếp trên Đế sơn

Tiên Đế Trọng Sinh

Chương 1: Độ kiếp trên Đế sơn

Hạo Nhiên Tiên Đế thiên tài kiệt xuất của toàn tinh không, sinh ra tại Phương gia một trong những gia tộc cổ đại của tinh không. Tu hành năm nghìn năm đột phá lên tiên đạo, năm mươi vạn năm thành tựu Tiên Đế thống lĩnh một cõi chư thiên. Hạo Nhiên chấp chưởng vị chí Tiên Đế gần năm kỉ nguyên tương đương với gần năm trăm vạn năm, chinh chiến khắp Lục giới được tôn làm tinh không nhất nhân.

Năm thứ chín của thiên kỉ thứ chín, kỉ nguyên thứ tư, trên đỉnh của Đế sơn lôi vân bắt đầu tụ tập trên Đế sơn mười trượng, trăm trượng, nghìn trượng, vạn trượng, trăm vạn trượng.... một tháng sau lôi vân đạt tới nghìn tỉ vạn trượng. Trên đỉnh Đế sơn Hạo Nhiên Tiên Đế khoáng bạch y tóc bay phấp phới nhìn thẳng lên lôi vân, bảy ngày sau khí tức của kiếp lôi đạt đến cực kỳ khủng bố. Đạo thứ nhất lôi long giáng xuống oanh lên bảo y Đế cấp, tiếng gào vang vọng cả tiên sơn, tiên y vỡ vụn, kiến trúc của cả một tòa Đế sơn rạn nứt. Đạo thứ hai lôi kiếp được đánh xuống cả tòa tiên sơn vỡ vụn, Hạo Nhiên bị oanh bay xuống mặt đất. Trong hố sâu hạo Nhiên gượng mình đứng dậy, tiên y vỡ nát toàn thân tiên huyết chảy xuôi, mồm máu trào ra nói:
"Thánh kiếp này ta muốn vượt qua, để thọ cùng trời đất được tôn lên làm Thánh Nhân".

Hạo Nhiên Tiên Đế thiêu đốt hơn trăm vạn năm thọ nguyên mở ra lĩnh vực xông thẳng lên trời đối đầu với kiếp lôi. Từng đạo từng đạo lôi điện khổng lồ oanh lên thân thể của Hạo Nhiên, đạo thứ ba, đạo thứ tư, năm, sáu..... Hạo Nhiên bị đánh bay xuống tạo thành hố sâu hơn trăm trượng. Dưới hố sâu hắn máu tươi cuồng phún hai tay bị oanh nát, chân hắn thì quỳ trên mặt đất huyết thủy chảy xuôi từ miệng trông cực kỳ thảm hại.

Đột nhiên một đạo kinh khủng thần niêm bao trùm hắn rồi biến mất chỉ trong một sát na ấy đạo tâm của hắn dao động, một sức mạnh khủng khiến hắn phải run sợ. Đạo thần niệm đến nhanh mà đi cũng nhanh, Hạo Nhiên còn đang phân thần thì đột nhiên trên thiên không lôi vân xoay tròn tạo thành bát quái đồ án. Khí tức của lôi vân đột nhiên tăng gấp mười lần, hơn hai tháng lôi điện vẫn đang tụ lại trong đồ án, Hạo Nhiên phục dụng một đống Đế cấp đan dược thương thế đã đỡ được năm phần. Hơn mười ngày sau lôi điện đạt đến cực hạn khí tức thập phần khủng bố, đồ án bát quán xoay tròn chải rộng hơn nghìn vạn trượng. Hạo Nhiên Tiên Đế tập tễnh đứng trên mặt đất nhìn lên thương khung, cả đồ án bắt đầu buông xuống khiến cho hư không tan vỡ khí tức thập phần khủng bố. Lần đầu tiên trong hơn bốn kỉ nguyên hắn chính thức đã nhìn thấy tử vong ngay trước mắt, áp bách khiếp Hạo Nhiên liên tục thổ huyết, bước từng bước ra nói:
"Thi..ê..n mu..ốn di….ệt taaa!! Ta li…ền ngh…ịch thi….ên."

Hắn thiêu đốt toàn bộ thọ nguyên khai triển lĩnh vực liều mình lao thẳng lên trời, tiếng ngào thét vang truyền gần như toàn bộ Tiên vực. Đạo cuối cùng lôi kiếp đánh xuống dẫn động theo bát quái đồ án, khí tức sát phạt đạt đến khủng bố oanh thẳng vào người Hạo Nhiên. Một tiếng gào vang tận thương khung, tiếp theo là từng đạo từng đạo tiếng nổ từ Đế sơn vọng ra, hơn nghìn vạn dặm xung quanh tiên nhân dưới Tiên Hoàng đều bị lôi điện diệt sát, kiến trúc bị tàn phá. Nơi trước kia là Đế sơn bây giờ thay vào là một hố rộng hơn trăm vạn trượng và không thấy đáy. Hạo Nhiên Tiên Đế một thời anh hùng bây giờ không giõ sống chết.

Hư không tan vỡ, xuất hiện một đám người khí tức khủng bố dẫn đầu là mười hai người tu vi tỏa ra đều là Tiên Tôn, phía sau mỗi vị Tiên Tôn là sáu cái Hoàng cấp. Các Tiên Tôn bay gần đến chỗ hố sâu quan sát, trong đó một cái nữa tử mặc bộ chiến giác cưỡi trên lưng của sư tử nói:
"Hắn còn sống hay đã chết.". Nói xong nàng hướng về một người mặc áo choàng lam bịt kín mặt. Người mặc áo choàng không nói mà nhìn chằm chằm cào hố sâu, một lúc sau hắn cất tiếng khàn khàn:
"Sống phải thấy ngươi, chết phải thấy xác. Các ngươi theo t xuống thăm dò, tất cả Tiên Hoàng ở lại canh trừng không cho ai xuống phía dưới."

Mười hai Tiên Tôn bay xuống hố sâu, tiếp xuống bốn trămvạn trượng khí tức của lôi điện chi uy còn dư lại khiến cho các Tiên Tôn khó thở, từng người một bắt đau tế ra tiên bảo. họ đi xuống đến bảy trăm vạn trượng thì tất cả tiên bảo đều đã rạn nứt hết sạch nếu cố gắng chống đỡ, tiên bão vỡ vụn dư uy của lôi điện ào vào cũng đủ nghiền ép một cái sơ nhập Tiên Tôn. Người mặc áo choàng mắt hướng xuống chỗ sau nhất của hố, rồi quay lại nói với mười một Tiên Tôn còn lại:
"Thánh kiếp thật kinh khủng dư uy cũng đã khủng bố thế này, nếu là kiếp lôi thật có lẽ vạn cái Tiên Tôn cũng có thể diệt sát". Tất cả Tiên Tôn đều trầm ngâm, đột nhiên trong đó cóa một cái hoàng kim nam nhân đứng ra nói:
"Nếu đã đi xuống đây sao không đi đến cuối để xem rõ thực hư, nếu Tiên Đế độ Thánh kiếp thành công thì Tiên giới sẽ đứng đầu trong Lục giới."
Mười hai cái Tiên Tôn bắt đầu nhìn nhau, một lúc sau người thaàn bí khoác áo bào màu lam nói:
"Tất cả đều tế ra tiên bảo bản mệnh đi, hợp Thập Nhị Thiên Tiên Đại Trận" hắn quát chói tai, tất cả Tiên Tôn tu vi đề phong ra, mười hai đốm sáng lơ lửng ở trước mặt tạo thành mười hai trận nhãn. Trận pháp được mở ra tất cả mọi người đều hướng phía dưới lao thẳng đi càng xuống sâu áp lực càng mạnh, tám trăm vạn trượng, tám trăm năm mươi vạn trượng, chín trăm vạn….. chín trăm chín mươi. "Phụttt!!". Toàn bộ đều phun máu, trận pháp đang rạn nứt, mười hai Tiên Tôn cắn tan đầu ngón tay bắt đầu dung nhập máu mình vào trận văn cuối cùng đi xuống đáy hố sâu. Một nghìn vạn trượng tổng cộng một nghìn vạn trượng đạo thiên lôi cuối đã oanh sâu xuống một nghìn vạn trượng, nghĩ đến viếc này mười hai Tiên Tôn đều lạnh da đầu. Đột nhiên nữ nhân mạc chiếp giáp chỉ tay và thất kinh nói:
"Mọi người nhìn kia không phải là Tiên Đế đó chứ?" mọi người đều nhìn theo hướng nàng chỉ thì thấy là một bộ xương cốt đang trong tư thế khoang chân hai ta kết ấn. Trên khô cốt từng đạo từng đạo tiên văn đang sáng lên đối kháng với lôi điện xung quang hang động. Hoàng kim nam nhân mở miệng nói:
"Chẳng nhẽ hắn đã chết, tiến lên xem thử, hắn là Tiên Đế sao chết có thể dễ chết như thế được"

Mười hai Tiên Tôn cố gắng bước thêm một bước thì bị dư uy của lôi điện oanh bay ra xa, tất cả đều khụy xuống mặt đất mặt trắng bệnh, mồm liên tục thổ tiên huyết. Trận pháp đã vỡ vụn một nửa dư uy đang trùng kích lên thân thể bọn họ, người mặc áo bào lam đứng dậy lau đi khóe miệng đang chảy máu nói:
"Hắn sinh cơ không còn, bây giờ chỉ có hai khả năng một là hắn hồn tiêu phách tán, hai là hắn bỏ đi thân thể này đi xuống hạ giới trọng sinh. Nhưng lúc này có thể mấy lão già của các giới khác đã đoán già đón non. Tất cả đi lên thôi"!
Hắn thở dài bắt đầu phối hợp với những người khác đi lên mặt đất, vừa ra khỏi mặt đất mười hai người đều rơi xuống mặt đất cuồn phun máu tươi. Mấy tên hộ vệ Tiên Hoàng bay vội đến nâng bọ hắn lên. Người áo choàng lam giọng khàn khàn nói với mấy người xung quanh:
"Thông báo với toàn bộ Tiên giới, Tiên Đế độ kiếp không may thất bại đã bỏ mình, mọi người để tang Tiên Đế một năm Hạo nhiên được cấm nhắc đến trong vòng một nghìn năm"