Chương 5: Rùa đen vô sỉ
- Cho con nè Hoàng Linh, nhớ là chăm sóc nó đầy đủ đừng nghịch quá kẻo nó chết nhé.
- Hì hì. Vâng thưa ba nhưng nó làm được gì vậy?
- Ồ nó hình như rất thông minh đó con có thể huấn luyện nó lấy hài cho mình và tỷ tỷ con vì ta thấy con toàn chạy chân trần vào lúc mới dậy.
Tiểu cô nương chu cái miệng nhỏ lên đồng thời tiếp nhận Lý Long từ tay ba mình. Dùng một ngón tay chọc chọc vào cái đầu đang nhô ra, Hoàng Linh cảm thấy hứng thú với con rùa nhỏ này, nó không hề thụt đầu lại mà he hé miệng như đang đợi cô chọc ngón tay vào và nó sẽ cắn cô một phát vậy. Bên cạnh cô bé kia cũng thấy hiếu kì, nhìn vào đôi mắt to ngập nước của chú rùa cô cảm thấy rất thú vị.
Còn Lý Long thì sao? Cậu ta đang tạ ơn trời khi không bị nấu đồng thời cũng vừa tức vừa buồn cười khi trở thành sủng vật.
Buổi tối, nhìn đôi tiểu nữ hài đang tắm trước mắt, Lý Long xuất hiện ý nghĩ có phải mìng sẽ nhìn hai tiểu hài tử này trưởng thành không? Hắc hắc vậy là loli khống rồi? Nhưng mà mình chả làm được gì cả thôi kệ cứ bổ mắt trước đã chắc có thể tu luyện thành người như trong mấy cuốn tiểu thuyết đọc hồi cấp ba. Nhìn hai bộ quần áo được xếp cẩn thận bên cạnh Lý Long quyết định giấu bộ quần áo của tiểu cô nương tên Hoàng Linh đi để trả thù vụ lúc nãy khi dám chọc búng vào đầu của mình. Lẻn xuống phía dưới bộ quần áo Lý Long bò ra khỏi phòng tắm, khá tốt rùa dị giới nhanh hơn rùa trái đất nếu không không biết bao giờ mới thoát khỏi. Vừa bước ra khỏi thì đã bị chặn lại, ngước đầu lên gặp phải một người phụ nữ mĩ lệ, nét mặt có bảy phần của hai tiểu cô nương nhưng thành thục hơn.
Nhìn xuống con rùa dưới chân Kim Dung lại thấy buồn cuời, bé tí bằng nắm tay đã biết ăn trộm đồ không biết nó thông minh thế nào nữa.