Chương 8: Từ vật lý thành tu tiên thật dễ

Thôn Thiên Quy

Chương 8: Từ vật lý thành tu tiên thật dễ

Ở một góc tối trong tiểu việm một con rùa đen đang thả khói từ miệng, đôi mắt thì đang ọng nước, thỉnh thoảng có vài cơn ho theo kiểu rùa. Vừa thử nghiệm hỏa thuật, Lý Long cảm thấy trong bụng thật lạ, nội thị thấy trong ruột toàn khói, mở miệng khói thoát ào ra ngoài, mặc kệ khói đang thoát ra Lý Long lâm vào trầm tư hình như sai gì đó.
-À âm thanh!!! Mình không nói được tiếng người nên bước sóng khác của họ. Khi mình nói năng lượng trong cơ thể rung động theo 1 tần số kì lạ. Theo vật lý lượng tử thì các phân tử dao động mạnh gây nên sự cháy mà năng lượng trong cơ thể dao động theo bước sóng mình phát ra...haha hóa ra là thế còn thủy thuật là sự tập chung hơi nước xung quanh để tạo dòng nước v.v... Mình quả là thiên tài tu tiên nhưng nếu đảo lại quá trình thì có phải mình sẽ hấp thu được năng lượng của người khác không?? Phải thử mới được.
Nói là làm Lý Long chạy về phòng 2 cô nhóc thấy họ đang ngồi chơi những trò dân gian, chạy ra đằng sau Hoàng Linh, miệng rùa mấp máy tạo sóng âm dẫn dắt lửa, khạc ra một ngọn lửa đốt phần quần dưới mông cô bé. Ánh mắt Lý Long loé lên vẻ đắc ý khi đã trả thù vụ buổi sáng, đồng thời liếc trộm Hoàng Hạnh vì cô nhóc này là một người thông minh hơn cô em, sợ bị phát hiện mình biết phóng hỏa thuật. Dưới mông cảm thấy nong nóng Hoàng Linh quay đầu lại thấy quần mình đang bốc lửa lan dần ra, vội vàng niệm khẩu quyết thủy thuật dập lửa. Nhìn xuống dưới thấy con rùa nhỏ kia đang đắc ý nhìn mình một chi trước giơ lên khiêu khích mang theo chút khinh khỉnh khoé mắt, Hoàng Linh không cần suy nghĩ đáp trả bằng ngọn lửa lớn nhất mình ngưng tụ được vào đầu con rùa khốn khiếp kia.
Thấy vậy Lý Long vừa mừng vừa sợ, đảo lại sóng âm khẩu quyết cố gắng bắt chiếc giọng Hoàng Linh. Chợt thấy một phần năng lưởng nhỏ truyền vào cơ thể song ngọn lửa kia vẫn phóng tới trước mặt, không kịp vui quá lâu Lý Long khóc không ra nước mắt khi bị nướng lần nữa. May mà Hoàng Hạnh ở bên cạnh kịp thời phóng ra thủy thuật nếu không lần này Lý Long bị nướng chín thật.
Nhìn về phía con rùa nhỏ, Hoàng Hạnh trong con ngươi loé lên những tia sáng kì lạ. Cô biết là vừa lúc nãy con rùa kia phóng hỏa mang ý nghĩa như thế nào. Nó có trí tuệ không kém người đồng thời nghe hiểu tiếng người nói nữa. Ngăn lại cô em tiếp tục phóng lửa, nhấc con rùa lên đôi môi nở nụ cười nhẹ.
- Ta biết bí mật của ngươi rồi giờ ngươi tính làm sao đây??
- Bí mật gì vậy chị? Nó chỉ là con rùa.... A haha em biết em biết...
Nhìn hai nụ cười trước mắt một ác ma nhỏ cùng một thiên thần Lý Long chỉ biết thở dài đồng thời làm ra bộ dáng đáng yêu nhất mong được giữ bí mật này.
- Không phải giả trang, mi không biết nói chắc biết chữ chứ hắc hắc nếu không viết ra điều kiện phù hợp ta sẽ nói với ba mang ngươi đi nghiên cứu.
Hoàng Linh tà ác nói. Ở bên cạnh Hoàng Hạnh chỉ biết cười khổ đành bỏ con rùa nhỏ xuống đất xem nó viết gì. Lý Long chỉ biết cười khổ than thay cho số phận của mình, trong suy nghĩ thì nghĩ xem có biện pháp nào không. Có rồi, một suy nghĩ tà ác hiện lên trong óc, chi trước cũng viết lên mặt đất những lời hứa mang theo hố to chờ 2 cô nhóc nhảy vô.
- Nếu ta tu thành nhân thân ta có thể chỉ cho hai tiểu thư những trò chơi vui mà ta biết được, chỉ mong hai tiểu thư có thể giữ bí mật cho ta.
- Ồ có trò chơi vui sao là gì vậy kể thử ta xem sao?
Hoàng Linh hứng thú bừng bừng còn bên tỷ tỷ cô chỉ nhìn xem con rùa dưới đất nghĩ có những thứ gì mới lạ đây.
- Ừm nhưng ta chưa tu hành nhân thân a, chưa có tay, chân và một vài bộ phận quan trọng khác thì làm sao diễn tả được.
Ánh mắt Lý Long trong trẻo nhưng nội tâm tà ác khi nghĩ tới những việc đó hắc hắc.
- Nhưng mất thời gian bao lâu ngươi mới tu thành nhân thân đây? Đừng lâu quá đó hay bây giờ ngươi làm rùa hầu cho chúng ta..
- Hix vậy cũng được chứ ta cũng không biết mất bao nhiêu lâu nữa.
Lý Long buồn rầu đáp vì đã quên thú loại mất rất nhiều thời gian tu hành như trong lời Hạo Thiên giảng giải về thế giới này.
- Tốt từ bây giờ ngươi là rùa hầu của chúng ta, sáng phải lấy nước cho chúng ta rửa mặt, những bữa cơm ngươi phải rửa bát, đun nước cho chúng ta tắm, giặt quần áo cho chúng ta v.v.
Nhìn Hoàng Linh sổ một tràng việc Lý Long chỉ biết cười khổ. Còn bên cạnh Hoàng Hạnh thì đang che miệng cười khúc khích trước số phận sau này củ con rùa kia.