Chương 2: Minh Hàn khác lạ.

Thời Không Thần Hoàng

Chương 2: Minh Hàn khác lạ.

Về đến Minh gia hắn lấy từ không gian giới chỉ viên ngọc bội tiến vào Minh gia. Hắn vào xong liền hướng về nhà của phụ thân hắn báo mình đã về kẻo hắn lại la mình.
Hắn vừa đứng ở ngoài đã nghe tiếng phụ thân và mẫu thân hắn rùi, mở cổng vào hắn nói:
Phụ thân hài nhi trở về rùi.
Minh Chiến chạy ra, thở phào khi thấy nhi tử, nhưng gương mặt giận dữ quát:
- Hàn nhi mi đi đâu giờ mới về, không biết mọi người lo lắng hả?

Hắn nói:

- Phụ thân con ra ngoài lịch lãm gặp phải yêu thú cấp năm nên trốn đi, giờ mới về đến nhà được.

Mẫu thân hắn ra khuyên:

- Được rồi Hàn nhi về là tốt rồi, mau vào để mẫu thân nấu món ngon cho mi ăn. Cha hắn chỉ biết đứng nhìn không dám cải lời vợ mình. Hắn cười ha hả, chạy vào cùng mẫu thân hắn. Tối đó hằn về phòng mình bắt đầu tu luyện,bởi vì hắn tam hệ biến dị linh căn nên hắn tu luyện 3 loại công pháp, người ta tu một hắn tu 3 loại mà mỗi loại đều là thiên cấp thượng phẩm công pháp. Công pháp, võ kỹ cũng chia ra nhiều loại: thiên, địa, huyền, hoàng, mỗi cãi chia làm tứ phẩm, hạ,trung, thượng, đỉnh cấp, còn trên nữa vẫn còn nhưng hắn chưa thấy vì hằn còn chưa đủ thực lực. Khi hắn bắt đầu tu luyện, hắn cảm thấy có gì đó là lạ vì hắn cảm nhận được ngoài tám loại thuộc tính hắn còn cảm thấy hai loai thuộc tính khác hay cái gì đó nữa mà hắn không biết. Trong vòng nữa tháng hắn đã đột phá tới võ linh, hắn rời phòng ra trước sân bắt đầu tập võ kỹ. Hắn sang năm sẽ tổ chức lể trưởng thành và phải rời đi Minh gia vì đó là đời đời tổ tiên truyền lại, vì để con cháu Minh gia tự lập và không phụ thuộc nhiều vào trưởng bối mà phát triển. Hắn đang say xưa luyện một loại vũ kỹ mới là băng phong trảm thiên cấp thượng phẩn võ kỷ, uy lực phi thường mạnh mẽ.
Một hạ nhân chạy vào:
Thiếu gia, lão gia chủ cho gọi thiếu gia.
Hắn nói:
Ừm ta biết rùi.
Đó là gia gia hắn cấp võ thánh mà siêu cấp thế lực phải có ít nhất một vị võ thánh tọa trấn, hắn cũng không biết Minh gua có bao nhiêu vĩ thánh hay có hay không võ đế, võ thần nữa.
Hắn đi tới nơi ở của gia gia hắn, gia gia rất thương yêu hắn không biết gia gia gọi ta làm gì.
Hắn tới:
Gia gia, hắn kêu lên om sòm, hắn đang chọc gia gia.
Gia gia hắn Minh Thương cũng là một thiên tài còn trẻ đã tiến vào võ thánh:

"tiểu tử thúi muốn điếc tai gia gia hả?"

Mắt trợn tròn nhìn hắn yêu chiều:

- A tiểu tử thúi vầy mà đã võ linh võ linh rùi hả. Gia gia hằn cười ha ha,nói:
Tốt, tốt đó mới là cháu ta.
Gia gia hắn lại nói:
Năm sau,tôn nhi phải rời đi Minh gia, cháu thấy sao.
Hắn nói:
Thế là cháu có thể rời đi nơi đây chơi rùi hì hì.
Gia gia nhìn hắn, hết nói nổi:
Nè nè bên ngoài rất nguy hiểm chứ không như ở đây đau.
Hắn nói:
Hì hì, cháu nói vui thui, cháu muốn là người mạnh nhất, cháu sẽ tu luyện chăn chỉ.
Gia gia hắn cười:
Tốt, ta rất muốn nhìn tôn nhi đánh hết thảy các thiên tài khác.
Hai ông cháu cười ha hả, hắn ở lại nghe thêm gia gia dạy bảo, nói hắn năm sau thí luyện muốn hắn giành lấy quán quân.
Ha ha hắn là ai là siêu cấp thiên tài mà, hắn không lo lắng vì tu vi hắn hơn so với những huynh đệ khác.
Trong một năm này hắn chỉ tu luyện và luyện võ kỹ hắn lại tiến vào võ linh viên mãn tí xíu nữa là đột phá. Hắn đã thích ứng với nơi này và càng hứng thú tu luyện, chiến đấu. Sắp đến cuối năm thí luyện gia tộc sắp bắt đầu mọi người ai cũng tất bật chuẩn bị, lần này không chỉ những đứa như hắn còn nhưng huynh đệ tỷ cũng tham gia chia thành, thành niên và trưởng thành. Phụ mẫu hắn đều muốn hắn phải thể hiện thật tốt không bị ăn đòn.