Chương 6: Xung đột.

Thời Không Thần Hoàng

Chương 6: Xung đột.

Vào Hàn Băng thành, hắn tìm tới cửa hàng bán đồ, bởi vì khi rời đi hắn không một xu dính túi vì thế hắn bán một số dược liệu để có tinh thạch tiêu xài.

Hắn muốn biết một số thông tin bên ngoài, nên tìm đến tiểu lâu để nghe ngóng tình hình. Hắn tìm đến Vạn lâu tửu, hắn tìm một bàn gần cửa rồi kêu tiểu nhị.

- Cho ta vài món ngon cùng bình rượu đi.

Tiểu nhị vâng dạ chạy đi, hắn ngồi đấy nghe những người xung quyanh bàn tán.

Một tên võ linh đại hán nói:

- Các ngươi biết tin gì chưa, Sâm lâm sơn mạch xuất hiện di tích cổ đó.

Mọi người nhao nhao phản ứng.

- Thật vậy hả Dương huynh, nói chúng ta biết đi, chúng ta đến đó thử thời vận, không chừng tăng lên mấy cấp cũng không chừng.

Mắt mọi người sáng lên nhìn vè phía đại hán.Đại hán thấy vậy mắt khồn khỏi cười ha ha:

- Di tích đó chỉ có võ quân bên dưới mới có thể đi vào, đa số các thế lực lớn đều cử thế hệ trẻ đi vào.

Mọi người ai nấy cũng sáng con mắt,có người nói:

- Vậy chúng ta cũng có phần, haha sau đó nhìn đại hán hỏi:

-Dương huynh khi nào di tích mở ra.

Mọi người dồn dập ánh mắt về đại hán, Minh Hàn cũng không ngoại lệ, hắn cũng muốn đi thử thời vận, xem thế hệ trẻ của các đại thế lực ra sao, hắn rất mong chờ.

Đại hán nghe vậy nói:

- Theo ta được biết thì nữa tháng sau.

Có người hỏi:

- Sao Dương huynh biết rõ vậy?

Dương đại hán cười ha hả, không khỏi vui sướng mà nói:

- Đệ đệ ta là đệ tử ngoại môn của Vân Lam Tông, nên nói cho ta cơ duyên này.

Mọi người nhìn đại hán đầy hâm mộ. Vân Lam Tông cũng là nhị lưu thế lực, đại hán ngồi cười nói với mọi người. Minh Hàn hắn cũng xác định nới dừng chân tiếp theo của hắn nên ngồi ăn thưởng thức rồi rời đi vì từ đây đến Sâm Lâm sơn mạch cũng gần nữa tháng rùi hắnbmuốn đến sớm xem thử các thiên tài của các thế lực tu vi so với hắn ra sao.

Không may khi ra khỏi thành hắn lại bắt gặp một đám người chăn đường, gồm 6 tên đại hán người cao nhất thì là đỉnh cấp võ tướng còn lại 5 tên sơ, trung kì võ tướng. Gắn hỏi:

- Các ngươi muốn gì tránh đường cho ta.

Mấy đại hán cười ha hả nói:

- Đại ca, tên nhóc này chắc mowia chốn khỏi nhà đây mà, kiếm lớn rùi, hắn nói: tiểu tử giao nhẫn trữ vật ra đây rùi cút đi không ta giết rùi cuời ha ha.

Hắn bình tĩnh nói:

- Ta không giao, tránh không ta giết hết.

Hắn không sợ,hắn võ tướng trung kì không sợ tên đỉnh cấp võ tướng, ai bảo hắn là người của thế lực đỉnh cấp bồi dưỡng chứ, vượt cấp khiêu chiến hắn làm được, ta siêu cấp thiên tài mà.

Tên đại ca nhìn hắn nói:

- Cẩn thận chừng ấy tuổi mà đã võ tướng trung kì chắc là thiên tài của thế lực nài đó.

Mấy tên kia kêu lên:

- Đai ca chúng ta đômg người không sợ giết không chết hắn, giết xong không ai biết chúng ta làm.

Tên đại xa gật gù:

- Giết.

Hắn không sợ liền ra tay là địa cấp võ kỹ hắn hét lên:

- Hàn Băng thiên la chưởng.

Hắn không muốn người khác biết thân phận mình nên chỉ đamhs ra địa cấp võ kỹ nhưng vậy cũng đủ giết mấy tên này rùi. Hắn một mình đánh 6 mà không rơi vào thế hạ phong.

Hắn tiếp tục sử dụng địa cấp võ kỹ.

- Băng hàn kiếm pháp. Thiên hàn kiếm.

Mấy tên cướp không khoỉ khiếp sợ thực lực của hắn nhưng đã đến nước này, ai cũng ra tuyệt chiêu của mình:

- La hà kiếm pháp.

- Đại địa đao pháp

- Mộc tâm chưởng.
....

Hắn liền sử dụng chiêu thứ hai của Băng hàn kiếm pháp.

- Cực Băng u kiếm.

Hắn dễ dàng áp chế 6 tên cướp sau 1 nén nhang cả 6 đều chết. Hắn cuối xuống lấy hết nhẫn trữ vật của bon chúng làm phí giết người. Cuộc chiến ấy không ảnh hưởng đến tâm tình của hắn, hắn vừa đi vừa vui đùa với tiểu Lôi.tranh thủ hái một số dược liệu và săn giết yêu thú.