Chương 1: Người con gái thờ ơ

Thiên Tài Giám Mục Sư

Chương 1: Người con gái thờ ơ

Từ trên cửa sổ phòng học, ánh nhìn xa xăm của tôi không biết đang hướng về nơi nào, cúi đầu vào cuốn sổ nhỏ trước mặt, những công thức và dòng chữ nhỏ xinh đẹp chằng chịt trên bảng làm người con gái thở dài

" Rốt cuộc mình muốn làm gì nhỉ?"

Mái tóc hơi rối được búi theo kiểu cũ kỹ lên cao, khuôn mặt thờ ơ mang theo cặp kính dày cộm, ánh mắt màu xanh dương xinh đẹp bị che kín đi hào quang, nhìn cô bây giờ cứ như một con chim bị nhốt trong lồng vậy

Đôi cánh bị xiềng xích không thể di chuyển, Bích Hạnh năm nay đã hai mươi tuổi rồi, cô hiện tại đang là sinh viên đại học của một trường đại học danh tiếng ở thành phố A, gia đình cô sống ở đây luôn nên cô lựa chọn vào trường này cho thuận tiện

Từ khi còn bé cô luôn được mọi người khen là thiên tài hoặc thần đồng, mọi thứ gắn liền với Hạnh cũng chỉ bao gồm những cuốn sách dày cộm đầy mùi cỏ thơm, cô đã luôn yêu thích nó đến khi mọi thứ trở thành một thói quen

Những lúc mà cô cảm thấy buồn phiền hay vui vẻ thì Hạnh đều đọc sách, công viên giải trí, chương trình hài hước hay diễn viên điện ảnh không hề có một chút dính dáng tới bản thân cô

Bất quá mãi cho đến khi cô đạt tới độ tuổi phải lo nghĩ cho tương lai, Hạnh chợt nhận ra rằng cả cuộc đời của mình như là vòng xoay bình thường vô vị, như món ăn được đóng gói bán sẵn có mùi vị hơi nhạt

" Em muốn làm gì?"

" Em muốn được làm một giảng viên đại học!"

Đây là câu trả lời máy móc nhưng đầy tính thuyết phục của Hạnh, cô có thể khiến người khác tin tưởng bản thân mình dù chỉ là lần đầu gặp mặt, bất quá sự thật rằng bản thân cô có yêu thích nó hay không thì chẳng ai biết cả

Một công việc nhẹ nhàng có mức lương đủ sống khá giả, không nghèo không đói, cũng không giàu hay gây chú ý, Hạnh vừa lòng với việc này, nhưng trong thâm tâm cô vẫn còn muốn làm thêm điều gì đó

" Rengggg rengggg"

Tiếng chuông của trường học vang lên báo hiệu thời gian ra về, thầy giáo đứng dậy sắp xếp tài liệu của mình rồi cho lớp giải tán

Những cậu thanh niên ngổ ngáo bắt đầu lịch trình đi chơi, các cô gái thanh xuân thì nghĩ đến việc đi tới nơi nào đó shoping hoặc làm đẹp, có người đi hoạt động câu lạc bộ, có người thì lang thang ngoài đầu được

Tất cả mọi thứ đều không dính dáng đến cô, cưỡi trên chiếc xe đạp cũ kỹ ngày nào của nhà mình, không thèm để ý ánh mắt của những cô cậu thiếu gia tiểu thư nhà giàu nhìn với thái độ khinh thị, Hạnh đạp xe thẳng về nhà

Ngoài đường hôm nay không mấy đông đúc, cô có nhìn thoáng qua khu vực buôn bán thiết bị công nghệ, ngày hôm nay có vẻ hơi là đông, có khá nhiều người xếp sẵn chờ đợi trước cửa một quán lớn

" Công ty buôn bán thiết bị trò chơi? một hãng game mới sắp ra đời à?"

Ngước đầu lên nhìn rồi quay lại quan sát con đường phía trước, Hạnh tuy không mấy quan tâm lắm đến thứ trò chơi này nhưng vì nó khá nổi nên một vài thông tin vẫn tự lọt vào đầu của cô

Nexon Free Online, hay còn gọi tắt là NFO là hãng game thực tế ảo có độ chân thật lên tới 90 % và khiến cho người ta có thể tận hưởng một thế giới kỳ lạ, vốn dĩ ban đầu nó được thiết kế để phục vụ cho quân đội

Nhưng sau này chúng được phát triển rộng hơn và có nhiều người đầu tư hơn, một phiên bản giải trí được tạo ra để phục vụ nhu cầu của mọi người

Lấy thế giới cổ đại hơi chen khoảng trung đại làm thời điểm khởi đầu, chắc là vì khoảng thời gian này thích hợp cho những cuộc đại chiến diễn ra, nếu cô nhớ không nhầm thì nó là vậy …

" Mà kệ đi …"

Thở một hơi nhẹ, cô lái xe đến trước nhà ở một con hẻm, mở cổng tiến vào trong cất xe vào nhà kho, cô rút chìa khóa trong cặp mở cửa bước vào nhà

" Mẹ ơi, con về"

Nói lên giọng để người trong nhà lắng nghe, cởi giày và mang vào đôi dép bông, bước đi bình tĩnh tiến vào trong nhà bếp

" Ồ, Hạnh, về rồi hả con, thằng Minh nó vừa mới thắng được giải thưởng gì nè!"

Mẹ cô đang cầm giá múc canh nấu nướng món gì đó, ánh mắt liếc qua nhìn thấy hình dáng của cô liền vội nói với âm thanh hiền hòa, bà cười cười nhìn sang phía thằng con mình đang hí hởn với hai cái hộp lớn gì đấy

" Chị hai, nhìn nè nhìn nè, em được tặng thêm một phần máy trò chơi NFO đó!"

" NFO? game thực tế ảo?"

Nhìn thằng Minh em trai mình hớn hở, thằng ngốc này cũng là học sinh cấp ba năm hai rồi mà trông cứ như con nít, tính tình thì thúi thây, được cái diện mạo khá là dễ nhìn nên nhiều đứa con gái mắt mù vẫn bám theo nó

Học thì ở dạng trung bình, thuộc thể loại thích thể thao và trò chơi như bao người, nó có tham gia câu lạc bộ bóng rỗ ở trên trường, một người đầy sức sống như nó hoàn toàn không có điểm gì giống cô cả!

" Đúng vậy đó, em được ba mẹ cho mua một món đồ nếu thành công đạt thành tích cao trong học kỳ vừa rồi, hơn nữa cũng gần tới hè rồi nên ba mẹ cũng thả lỏng, không ngờ em lại trúng được giải đặc biệt ở mục bốc thăm trong cửa hàng, haha

NFO là game siêu hót nhất bây giờ đó, hơn nữa ngày mốt nó đã mở cửa server chính thức rồi, điều đặc biệt là nó không có Open Beta và mọi người đều có vạch xuất phát như nhau, chị cũng không làm gì ngoài việc ru rú ở thư viện thì sao không thử đối gió với nó?"

Giơ hộp chơi game quý giá của bản thân ra như hiến đồ quý dâng tặng cho bà chị của mình, thực sự thì điểm số của bản thân là một tay bà chị yêu dấu này chà đạp cho ra

Từ toán lý hóa sinh cho đến ngữ văn và ngoại ngữ, tất cả các môn học đều giỏi, Hạnh còn đoán trước một vài mục chắc sẽ ra ở trong kỳ thi cho thằng bé, nếu không thì thằng nhóc này còn lâu mới được mua game chơi

" Chị ở thư viện cũng …"

" Chơi đi mà!!!!"

Thẳng thắn đưa luôn cho bản thân mà không ngần ngại, tuyệt đối không để cho Hạnh có quyền từ chối, Minh cười gian manh ôm lấy phần của mình lên trên phòng một cách hí hởn

" Hầy… thằng nhóc này!"

" Ha ha, thằng bé cũng muốn tốt cho con thôi, nếu được thì con hãy thử đổi gió với nó, kỳ thi của con cũng qua rồi, ngày mốt cũng là thời gian con được nghỉ hè thì tại sao không tham gia với nhóc nó cho vui, hai chị em mà lại …"

" Vâng vâng, con sẽ chơi, mà mẹ cần giúp không?"

Tháo cái nơ thắt trước ngực, mở một nút cài ở phía trên cùng, phủ mái tóc dài của mình xuống dưới eo, gỡ luôn cặp kính hơi dày để lộ cặp mắt xinh đẹp, Hạnh thản nhiên thay đổi 180 độ diện mạo của mình

Từ một con bé chỉ biết đến học tập trở thành một thánh nữ tự kỷ, cô hỏi mẹ mình để giúp làm một vài việc nhà

" Thôi khỏi, con vô nghỉ ngơi trước đi, mọi thứ cũng sắp xong rồi"

" Vậy sao? thế thôi con lên phòng"

Tính cứ như vậy bước lên nhưng cặp mắt của mẹ mình vẫn lườm bản thân chằm chằm, Hạnh không khỏi chùn bước lùi lại vài bước chân, tiện tay nhặt luôn hộp đồ chơi rồi bước lên phòng với nụ cười thần thánh của mẹ mình

Mở cửa phòng sắp xếp lại đồ đạc rồi đặt máy chơi game lên giường, cởi đồ mặc lại một bộ áo thun quần đùi ngắn, cặp chân thon dài màu trắng mê người có thể khiến bất kỳ cậu tron trai nào phụt máu

Với vẻ đẹp như vậy mà Hạnh vẫn luôn che kín thì quả là lãng phí, bất quá cô cũng không cần ai quan sát bản thân

Nhìn đồng hồ điểm đến gần bảy giờ, cô mở máy tính và tìm hiểu thêm một số thông tin của NFO, dù sao cũng chơi thì nghiên cứu trước là thói quen của bản thân

Đóng lại máy tính rồi bước xuống ăn cơm với gia đình, thái độ của thằng ngốc Minh vẫn cứ hớn hở như thường, ba cô sau khi về cũng cạn lời với nó, khả năng cao ba mẹ cô muốn bản thân tham gia trò này là để quản thằng ngốc này lắm

Thời gian cứ thế trôi qua một cách trầm lặng, một cuốn sổ đã được ghi đầy các thông tin trò chơi và hướng nghiên cứu, những dòng nhân vật mà trò chơi này phát triển cũng như thiết lập

Có tổng cộng là năm nghề nghiệp mới là Chiến binh, Pháp sư, Cung thủ, Du hiệp và Hải tặc, bọn họ có đặc điểm riêng và những ưu hạn chế khác biệt, có thể tùy thuộc vào người chơi mà phát triển bọn chúng khác nhau

Hai ngày trôi qua và mùa hè của Bích Hạnh chính thức bắt đầu, cô nằm trên giường đội vào chiếc nón đã được gắn sẵn pin, tâm trạng có hơi hồi hộp nhưng bản thân vẫn quyết định đăng nhập

" Link Start"