Chương 4: Cứu đói đứa trẻ đáng thương

Thiên Tài Giám Mục Sư

Chương 4: Cứu đói đứa trẻ đáng thương

" Độ cao này ước chừng cũng tầm 600 đến 700 m, ngã xuống là đảm bảo dập mặt luôn, nhưng không có dấu hiệu khác để bước qua cái vực này, chả lẽ con đường tiếp theo cần phải leo xuống?"

Ngồi xuống bắt đầu suy nghĩ, đại đa số người chơi đã bị mắc kẹt tại cửa đầu tiên, cô là một trong những số ít người chơi dẫn đầu đứng phía trước bị mắc kẹt lại bởi con đường đi

Nếu như đây là một game màn hình ngồi bấm bàn phím thì Hạnh đã không phải suy nghĩ nhiều đến vậy rồi, dù sao nhân vật cũng chỉ là số liệu, chết thì thôi đi lại, nhưng mà giờ bản thân cô cũng phải cảm nhận cơn đau nếu như chết a!

" Được rồi, đi thôi, cũng không thể dừng lại ở nơi này miết!"

Đứng dậy săn tay áo và vuốt mái tóc lên búi lại đằng sau lưng một cách quen thuộc, cô bắt đầu đi tìm nơi nào có mặt bằng trũng nhất có thể đi lại, nơi này chỉ là một hướng dẫn để người chơi làm quen với các bản đồ sau này mà thôi

Tại điểm chính giữa của con đường khả năng cao chính là nơi có thể bước xuống, bất quá cái vách này sâu thế cô cũng hơi ngại thật

Đặt hai chân lên mặt vách hơi nghiêng về phía trước, Hạnh bình tĩnh đặt mặt chân đầu tiên vào phía bên trên, cơ thể run rẩy nhưng cô không cúi mặt xuống đất nhìn quang cảnh bên dưới

Lúc này mà gặp phải tình trạng sợ độ cao thì sẽ té dập mặt, quay đầu lại lập tức nhìn vào vách núi, dùng tay bám vào bước xuống từng bước thật chậm

" Không đau?"

Thông thường thì nếu dùng tay không mà bám lấy vách đá thì nó sẽ gây ra một thương tổn nhất định tới tay, hơn nữa vì không được bảo hộ nên khả năng té và rách da là rất cao, vậy mà ngạc nhiên cô không cảm thấy đau mấy

" HP – 1"

Trên đầu bổng hiện ra dòng thông tin trừ máu, rõ ràng là có bị tổn thương, nhưng nỗi đau của việc trèo dốc xuống được giảm rất nhiều, ngoại trừ việc thấy hơi ngứa ngứa ra thì mọi thứ đều ổn

Bước thật đều để đi xuống an toàn và bình ổn, ngắm nhìn khung cảnh phía bên trên và cơn gió lạnh thổi qua khiến cho cặp mắt cô bừng sáng, Hạnh chưa bao giờ từng nghĩ bản thân phải trải qua những tình huống như vậy

Cứ như là đang đi dã ngoại thực tế vậy, xem ra đi chơi trò chơi thực tế ảo cũng không phải là quá tệ, có lẽ cô sẽ thử nghiêm túc hơn một chút xem sao

" Hô,.. uây"

Thả hai tay ra đáp xuống mặt đất, vì đoạn đường không gặp trắc trở hay mệt mỏi gì nhiều nên chỉ mất khoảng hai mươi phút là cô đáp tới đích thằng công, trong lúc giữa đường Hạnh có dừng lại ăn một trái táo đỏ để hồi phục lượng máu

Nếu cứ đi không từ trên đỉnh xuống đáy thì hao tốn HP trừ đi đủ để giết chết một người chơi bình thường, xem ra cũng không thể đi tay không xuống đích thật

" Nhớp nháp,… nhớp nháp"

Âm thanh quen thuộc vang lên từ phía đằng sau, tiếng di chuyển của loại động vật thân mềm bước từng bước thật chậm, vác theo sau mình cái vỏ to lớn với kích thước thật vĩ đại khiến cô lùi bước

" Con ốc sên này … màu xanh dương?"

Khác với loại ốc màu xanh lá cây lúc trước, tốc độ của loại này nhanh hơn, theo phân chia đẳng cấp thì nó có level là 4, có nghĩa là nó thậm chí còn cao hơn cô một level

Về các đặc tính thì về cùng một chủng loài nên sẽ không có gì thay đổi nhiều, bất quá cái tốc độ di chuyển này là sao, ngươi có còn là ốc sên không vậy ….

" ẦM"

Một con ốc sên lao tới tông vào người cô, Hạnh rút dao găm ra lăn người dưới đất trốn tránh khỏi phương hướng, thật là ngạc nhiên khi thể lực của cô thì không thay đổi gì, nhưng được cái là khi suy nghĩ bản thân không còn cảm thấy đau đầu nữa

Mở rộng trí tuệ cũng có nghĩa là mở rộng phạm vi suy nghĩ của bản thân, cô có thể đặt ra nghi vấn của mình ở một tầm cao hơn mức độ mà một cơ thể ngoài đời thực không thể cho phép

Tốc độ này, cách di chuyển này, cái lớp vỏ kia tất cả đều lọt vào trong mắt của Hạnh, tốc độ di chuyển cỡ bằng một con chó hung dữ đang lao tới, bất quá đối phương cần một đoạn dừng lại để nhích cái vỏ của mình theo sau

Nhiêu đấy là khoảng chừng …. 3 giây! quá đủ!

" Hây!"

Lao tới bật nhảy lên trên đáp vào người con ốc sên, bám lấy đỉnh ốc một cách cố định, hai chân kẹp lại giữ thăng bằng, cô nghĩ rằng bản thân nên đi thi thể thao olympic vì khả năng vận động tuyệt vời của mình

Giơ sẵn thanh dao ra để đối phó với bất cứ trường hợp nào, quả nhiên là thêm một phần trọng lượng là cô nó không thể di chuyển như rùa rút đầu vào trong, trọng lượng quá lớn khiến nó bị cố định

Muốn phản đòn thì cái đầu của nó phải nhoi ra hướng về của cô, mà trong khi nó đang thực hiện điều này thì

" Pạch, Tạch tạch, Xoẹt xoẹt!"

Cầm con dao không thương tình đâm chéo vào lớp thân thể mềm mại dai dẵn của nó, ở tư thế này cầm một cây gậy gỗ sẽ không thể gây được lực sát thương cao nhất, hơn nữa còn có khả năng vũ khí sẽ bị gãy

Thật mừng vì bản thân đã nhận được một thanh dao găm, may quá, nếu không lúc này đang đánh mày gậy gỗ bị nứt vỡ thì lúc đó chỉ có cạp đất mà ăn

" Kinh nghiệm + 10"

Gấp đôi số kinh nghiệm mà một con ốc sên xanh lá cho bản thân, tốc độ giết thì ngắn hơn nhiều vì bản thân đã có vũ khí, cảm giác này thật là yomost

Mở ra bản đồ, cô tiếp tục đi quan sát xem đoạn đường còn lại như thế nào, nói chung là không có gì quá phức tạp, cô có thể bỏ đi rừng cây ở phía bên trái để trực tiếp đến tới phía cánh cổng ở bên phải

Bất quá, cô không tính để thiếu sót một NPC dã ngoại có khả năng giao nhiệm vụ cho bản thân đâu, hiện tại bản thân cần tích một lượng EXP đủ lớn để có thể lên tới cấp tám trước khi mọi thứ vụt mất

Những con quái ốc sên này thì khá yếu nên cô không sợ, nếu sau này mà gặp sư tử hoặc hổ báo gì đó thì đảm bảo cô nằm yên cho tụi nó sơi tái ngay, với cái mức độ khổng lồ hóa của trò chơi thì …. Một con quái to gấp người hơn chục lần là điều có thể

Mò theo bản đồ đi tới khu rừng phía bên trái, dưới đất vẫn là thảm cỏ xanh tươi mát, lâu lâu có một vài đóa hoa và cục đá mọc lên lỏm chỏm, từ khi bước vào khu vực này thì trước mặt bắt đầu xuất hiện nhiều loại cây cối

Tầm nhìn bị che mất là một bất lợi của bản thân, những con ốc sên trơn trượt nó cứ nhởn nhơ bò hết chỗ này lại bu đến chỗ khác làm cô chịu đựng không được

" Đằng sau! XOẸT!"

Đột ngột cảm thấy sau lưng có gì đó đang lao tới, Hạnh giật mình bấn quá không kịp suy nghĩ quay người lại dùng dao dâm cho đối phương một nhát thật mạnh

Hình ảnh một con ốc sên đỏ xuất hiện làm cô buồn nôn đến phát tởm, bất quá nhìn vào máu của nó còn chưa cạn và động tác vươn thân mình ra muốn bắt lấy bản thân khiến Hạnh không thể dừng lại tại đây

" Phọt phọt phọt"

Đâm liên hoàn vào người con ốc sên một cách tàn nhất có thể, triệt tiêu hết lượng máu còn lại của nó trước khi bản thân bị tấn công, ngay cái khoảnh khoắc cô sắp bị tóm lấy thì may mắn rằng nó đã chết

Để lại một đôi tất màu đen và cái vỏ màu đỏ, lần này con quái vật không có rớt tiền, nhưng mà giờ Hạnh không còn thời gian suy nghĩ để nhặt đồ hay tính tiền lợi gì cả

" ỌE …"

Quay đầu sang một bên bắt đầu nôn mửa, lần đầu tiên đối mặt với thứ khủng khiếp như vậy làm tâm lý người thiếu nữ chưa kịp làm quen, cảm giác tởm lợn khiến cô bây giờ vẫn còn nổi da gà hột hột

Đồ đạc thì đợi một tý lấy, theo phân phối của trò chơi đồ vật đánh ra thuộc về bản thân thì sẽ không biến mất sau 3 phút và không thể bị người khác nhặt sau 1 phút, đó là lý do cô có thể bình tĩnh đến vậy

Bình ổn lại bản thân xong, Hạnh đứng dậy nhặt đống đồ vật lên, đôi tất màu đen này có hỗ trợ phòng thủ + 2, tuy hơi ít nhưng đồ tân thủ có nhiêu thì lượm bấy nhiêu thôi, mặc lên cho tăng chỉ số

Cô bắt đầu làm quen với cái hoàn cảnh khắc nghiệt này, lần này Hạnh đứng ở thế chủ động đi săn những con quái vật ở trong rừng, ốc sên hiện tại cô biết chỉ có đúng là 3 loại là màu xanh lá, xanh dương và đỏ, đẳng cấp của chúng cũng tùy đó mà tăng cao luôn

Kinh nghiệm của con ốc sên đỏ đã giúp cô thăng lên cấp 4, tiếp tục dồn hết điểm vào trí tuệ cô dõi mắt quan sát xem vị trí NPC đang ở đâu

Tại một góc phía bên trái, một cậu bé đang cầm gậy gỗ chiến đấu với con ốc sên xanh lá một cách điên cuồng, cả hai hành động đều không ngầu chút nào những biểu tình trên mặt thì thôi rồi chuẩn men

Trên dòng thông tin của thằng nhóc đó có ghi vài chữ, là tên của NPC, đó là Đứa trẻ đi huấn luyện, không có tên đàng hoàng cụ thể, hẳn cũng phải, dù sao thì đây mới chỉ là map khởi đầu, đặt nhiều tên thì dễ bị loạn lắm

" Phạch"

Lấy đà lao lại gần bật người đáp lấy đâm xuống, một chuỗi các động tác thành thạo nhờ việc giết không biết bao nhiêu con ốc sên đã làm Hạnh trở thành một thợ săn ốc sên hoàn hảo

Không có sự dư thừa nào để kết liễu đối thủ thằng nhóc đó, nhìn kiểu gì thì đối phương cũng đang ở thế yếu và chuẩn bị bị tấn công, nghĩ rằng đó là một yếu tố để xúc tác nhiệm vụ cô liền lao tới

Nơi này có nhiều quái thế này, ốc sên đỏ và ốc sên xanh dương thì đầy rẫy, nếu để chúng bu vào tấn công thì đứa bé này đảm bảo sẽ bị giết chết, dàn tình cảnh để thằng bé đấu với ốc sên xanh đúng lúc người chơi phát hiện, không phải là dấu hiệu bắt đầu nhiệm vụ thì còn là gì

" Nhóc con, em không sao chứ?"

" Dạ không, em đang đi huấn luyện ở ngoài này nhưng vì không mang theo đồ ăn nên giờ rất là đói, chị gái ơi, chị có gì cho em ăn không?"

Đột ngột bị lời cầu xin đồ ăn khiến Hạnh không biết làm gì, cô cũng là người chơi mới chứ lấy đâu ra cái gì cho nhóc

Khoan đã, đồ ăn thì mấy trái táo cũng tính là một phần thực phẩm bổ sung thể lực đúng không? nhớ không nhầm thì hồi nãy không chỉ MP mà cả ST của cô cũng tăng lên một đoạn nhỏ

" Chị chỉ có mấy trái táo thôi, em có muốn ăn không?"

Đưa ra ba trái táo đỏ mọng ngon ngọt, thằng bé lập tức cúi đầu cảm ơn Hạnh một cách lia lìa nhận lấy đưa vào mồm nhai

" Kinh nghiệm + 150"

" Hoàn thành nhiệm vụ: Cứu đói đứa trẻ đáng thương"

Dòng thông tin hiện ra giải thích cho Hạnh hiểu tình hình, xem ra cô vừa hoàn thành một nhiệm vụ nào đấy mà có thể trả trực tiếp