Chương 150: Thế Ngoại Tiên Môn - Cửu Âm Bạch Cốt Trảo

Thiên Tà

Chương 150: Thế Ngoại Tiên Môn - Cửu Âm Bạch Cốt Trảo

Lúc Thiên Tà tiến ra ngoài cũng là lúc bên ngoài một nhóm 4 tên cường giả bị ảo trận dằn vặt cho kiệt sức, thê thảm không nỡ nhìn xụi lơ tại bên ngoài.

Thiên Tà phẩy tay một cái, ảo trận tản đi để lộ ra 4 đạo thân ảnh khó khăn ngước đầu lên đưa ánh mắt sợ hãi liếc nhìn tới chỗ Thiên Tà.

Hoàn toàn bị sự sợ hãi lấn át, nhìn tới Thiên Tà nhưng 4 người mặc một thân võ đạo trường bào, thân ẩn hiện tiên thiên khí tức này đều không nói ra được một lời.

"Là một đám giun dế, uhm...đây là tu tiên pháp mà các ngươi nói tới đây sao, tầm thường tới như vậy?"
Thiên Tà không chút nào giữ miệng mở lời liền nói thật.

Tuy nhiên lời hắn nói ra lập tức liền khiến 4 tên này như tổ ong bị chọc phá, tức thì liền vùng vẫy đứng dậy

"Ngươi, tiên thuật ảo diệu tinh túy, phàm nhân ngu xuẩn như ngươi có tư cách gì bình phán, nói nhang nói cuội..." một tên này giống như khỏe mạnh nhất trong đám, còn có sức nói liền một câu không đứt

"Uhm..." bỗng nhiên Thiên Tà vươn tay

5 đầu móng tay hiện lên phù văn hư ảo nửa đen nửa trắng, tay Thiên Tà vừa cử thành trảo liền nhanh như chớp chộp lấy đầu tên đó

"Rắc..." đầu vỡ tung, mạng người tiêu vong, ma hồn nhập vào vạn quỷ phiên trên tay trái, thông tin ký ức liền ồ ạt bị hắn thu lấy.

"Cửu...Cửu Âm bạch cốt trảo...ngươi là truyền nhân của hắn..." giọng nói này vang lên chính là từ miệng của một trong 3 tên còn lại.

"Uhm...cái quỷ gì?" Thiên Tà bị câu nói này làm cho bất ngờ

Cái gì Cửu Âm Bạch Cốt Trảo ah, lão tử đây là...uhm, con mẹ nó cũng là thật là giống trong tiểu thuyết Cửu Âm Bạch Cốt Trảo lắm

Không ngờ vừa mới đùa nghịch luyện bậy luyện bạ ra thần thông Bắc Minh Kim Chung, bây giờ dùng Cửu Âm Trảo lại bị hiểu nhầm tiếp ra thành Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, hắn xem ra cũng thật có duyên với tiểu thuyết võ hiệp đi.

Xem chừng sau này, ngay cả Tiểu Vô Tướng Công, Đẩu Chuyển Tinh Di hay thậm chí cả Hấp Tinh Đại Pháp gì đó cũng chơi chơi luyện luôn, không chừng chơi vui ah

Trong lòng có chút hí tính, hắn thoải mái cho mình một quyết định nghịch ngợm mà hoàn toàn không theo kịp tâm tư ngàn năm chí tôn của kiếp trước.

"Hắn, ý ngươi là ai?"

Cửu Âm Bạch Cốt Trảo là trong tiểu thuyết tưởng tượng một loại võ học mà thôi, nhưng miệng tên này nói ra lại giống như là có thật chứ chẳng chơi, hơn nữa còn hiểu nhầm hắn là truyền nhân của tên nào đó.

Đây là một thông tin rất...rất là không tệ

"Ngươi..ngay cả Âu Dương Minh Phong cũng không biết, trảo pháp âm tà này là ngươi từ đâu mà có"

Thiên Tà mở mắt tò mò
"Âu Dương Minh Phong là ai ah?

Nhưng mà tên kia lại giống như đoán được Thiên Tà không phải đồ đệ người đó, tâm lý có chút vững chắc liền không sợ

"Tốt, nếu không phải đồ đệ của ma nhân đó vậy coi như ngươi còn chưa nhập ma đạo, không sai...chỉ cần phế đi ma trảo, chặt bỏ tay trái liền có thể nhận được sự khoan hồng của tiên môn chánh đạo, mau lên...chặt tay đi"

Tên này như con mèo được vuốt ve, cái đuôi tức thì vểnh lên trời ngạo khí bừng bừng, mở miệng liền phun lời chánh nghĩa, câu câu đều là ban ơn, chữ chữ đều là sai khiến

Con mẹ nó, nghe vào tai liền khó chịu

Thiên Tà cười cười mặc kệ tên này nói gì, tay trái như ác ma lại co thành trảo chụp tới

"Phắc" nháy mắt một cái tên này liền bị chộp tới, cái đầu nằm gọn trong Quỷ Trảo như trái bưởi, cả người hắn quẳng trên đất ra sức ngọ nguậy kháng cự

Thiên Tà không trực tiếp bóp chết hắn mà nhìn qua tên thứ 3 nói

"Âu Dương Minh Phong là ai?" câu hỏi này bình thường giống như đang thảo luận hỏi thăm nhưng mà trước khí tức tử vong dàn dự, một câu hỏi này lại như chứa đầy huyết tinh

Tên thứ 3, 4 lập tức sợ hãi run rẩy không dám chút nào giữ lại, tâm lý yếu ớt liền dùng giọng nói tiếng việt ngượng nghịu kể hết ra

"Âu...âu Dương Minh Phong, là ma đầu nổi danh thuộc Quỷ Ma Tông, ma đạo thiên tài, tu vi kim đan kỳ, nổi tiếng bởi môn trảo pháp âm độc Cửu Âm do tự mình sáng chế này"

4 tên này trong tiên môn thế ngoại cũng chỉ là ngoại môn chấp sự địa vị bình thường, hàng năm ra ngoài mua vật tư, thu gom tài liệu về môn phái, bọn họ đồng thời là sứ giả chuyên môn liên hệ với thế tục, thu mua tài lợi.

Thông qua ký ức của quỷ hồn vừa thu vào vạn quỷ phiên, Thiên Tà đã hiểu được rất nhiều thông tin kể cả về tiên môn Phong Linh Sơn của chúng cùng một chút về Quỷ Ma Tông đó ra còn biết được cả về thông tin về tài liệu, linh dược.

Mắt Thiên Tà sáng lên
"Uhm...các ngươi quá yếu, quá kém cỏi, không giúp được gì cho ta...có thể lên đường"

Nói xong tay hắn bóp nhẹ, trở tay một cái giết người thu hồn phách, 2 mạng người lập tức chết đi ngả xuống như rơm rạ.

Thiên Tà nhìn qua tên thứ 4, tên này còn đang sợ hãi đến chết lặng, thấy ánh mắt như ma quỷ đó liếc tới hắn lập tức liền nằm rạp như con ếch, quỳ lậy van xin thảm thiết

"Ngươi được thả, cút đi"

Thiên Tà ném cho hắn một câu đầy bất ngờ sau đó quay người đi.

Để lại đó một "con cóc" nằm bẹp mãi sau mới tỉnh hồn nhận ra mình còn thật không chết.

Lúc hắn đi về, tốc độ là cực kỳ nhanh, hơn nữa còn là đột phá rất nhiều cực hạn tốc độ của trước kia.

Quay mặt đi, Thiên Tà cười mỉm
"Con mồi đã thả ra, câu câu cá lớn ah"