Chương 9: Thiên kiếm đồ

Thiên Đạo Thần Đế

Chương 9: Thiên kiếm đồ

Hai ngày trôi qua, hắn không lại một lần nữa đem cuốn Long Đồ lên đọc lần nữa. Bởi vì hắn sợ tên bệnh tiên nhân sẽ cho hắn học cái này nghịch mạng công pháp.

Lão nhân kia thì đúng giờ lại tủm tỉm mặt, xuất hiện trước hắn. bắt đầu cho hắn ánh mắt khinh bỉ và coi thường. Một cái thiếu niên không biết ở cái nơi khỉ ho cò gáy nào lại có thể đến được đây cơ chứ, không làm khó hắn một chút mới lạ.
- Có phải ngươi đã học thuộc cái này Công pháp?

Lạc Huy liền biết tên này đang dẫn dụ hắn luyện cái này nghịch mạng người công pháp nên một mặt thề thốt không thuộc.

Thế nhưng lão nhân lại cười đến sảng khoái, giống như chuyện hắn không nhìn nhầm người. Lạc Huy nhìn đến khuôn mặt lão nhân bỉ ổi này cũng tức không thôi, chỉ muốn lao ra một hơi trút sạch công pháp chữ vào mặt lão nhân, nhưng lại sợ lão ta bắt mình học cái này chết tiệt công pháp. Như vậy tốt nhất là cất giữ một thân tài năng còn hơn.

Cười đắc ý xong lão nhân mới nghiêm túc nói, lúc này trên khuôn mặt không còn bỉ ổi vẻ nữa. Đó là một khuôn mặt mang vẻ tang thương của thời gian, là sự hiện hữu của cái gì đó trên con người thực chất. Lão ta nhìn rất có Tiên Phong Đạo Cốt!

- Ngươi biết đến bàn cờ Thiên Địa mỗi vạn năm xuất thế một lần làm gì sao?

- Không phải để cho con người cơ duyên.

- Không phải, người đi được một nước cờ thì thay đổi vận mệnh của hắn. Nhưng ngươi đi đến ba nước cờ, hơn nữa lại được Thiên Địa chấp nhận làm sứ giả Thiên Địa. Cái này không đơn giản chỉ là cơ duyên mà ở đó cũng là tai nạn của nhân gian.

- sao lại thành ra như thế một cái tai nạn? Lạc Huy đã hiểu đến rối tung rối mù rồi.

- Bởi vì lúc bàn cờ Thiên Địa xuất hiện thì yêu khí cũng được thả ra, đó là lỗ hổng của không gian không thể trấn áp được. Lúc ngươi, đánh cờ ba nước xong Động Thời Không xoay chuyển dẫn ngươi tới đây. Cùng lúc đó năng lượng trấn áp Ma Khí cũng tiêu hao gần như không còn, Nhân Gian đã bị Yêu Khí và Ma Khí tràn ngập, chẳng mấy chốc sẽ biến thành tu la địa ngục.

- Vậy ta phải làm gì? Và ta đang ở đâu. Lạc Huy thật không thể tưởng tượng nổi, hắn đánh ba nước cờ lại làm nhân gian gặp họa lớn như thế.

- Cái này là Long giới, cách xa cái thế giới của ngươi rất xa. Nhưng người cũng đừng quá vì nhân tộc lo lắng, nhân tộc cũng không phải ăn chay.
cái này Lão nhân ý vị thâm trường nói. sau đó lại bồi tiếp một câu: "Nhưng ngươi cái này người được chọn, thật làm ta thất vọng. Một cuốn Long Đồ cũng không thể đọc thuộc, vậy trên con đường tu luyện sẽ không có cái gì bất ngờ xảy ra."

- Không không, ta cái này đọc cho ngươi nghe, Lạc Huy một hơi đọc hết Long Đồ cuốn.

Lão nhân lại một khuôn mặt mắt chữ A mồm chữ O tròn vo. Trong lòng nghĩ thầm tiểu tử này cũng không tồi. Lại giải thích cho hắn một vài thứ, nói hắn chuẩn bị sẵn sàng bước lên con đường tu luyện chưa. Thế là một phát bắt được cánh tay hắn.

Trời đất quay cuồng một lúc, Lạc Huy đã đứng trong một gian phòng thư nhã. Bốn phía chỉ có thư quyển chất thành núi mà tính, đèn nến bốn bên lấp lánh dị kỳ. Không gian cổ xưa, Khổng lồ kiến thức ở trươc mặt, chỉ còn lại một câu nói cũa lão nhân.

- bắt đầu con đường tu tiên nên có một công pháp theo suốt ngươi trong quảng đường đời còn lại. Công Pháp chỉ được chọn một lần, sau này sẽ không thể đổi lại cái khác được.

hắn bắt đầu lật xem từng quyển Thiên Địa công, KỲ Lân công, Long công,...

Nhưng tất cả hắn đền lắc đầu, Những cái này công pháp nhìn cái nào cũng giống với động vật tu luyện, hắn đành phải cố gắng nhìn. Lúc này có kinh nghệm, hắn chỉ lựa những cuốn ở trên cao một tầng, bởi như ghi chép thì chúng đều là cấp cao nhất và tốt nhất. Sau nửa ngày tìm kiếm, hắn rốt cuộc chọn được một cái như ý.

Là một cái giống như con người tu luyện, lại còn một cái tên rất đẹp nữa. "Thiên Kiếm công pháp" theo như cái này giải thích thì người tu luyện được chia ra thành một thanh kiếm, sắc bén, nhạy cảm, và đặc biệt lợi hại ở Linh khí và Huyết khí trong cơ thể ngày một mạnh mẽ theo tu vi dần tăng lên. Hơn nữa nhìn cái này một dòng chú thích càng làm Lạc huy chắc chắn.

" Thiên Tài mới đủ sức tu luyện thành công"

quả là một cái thách thức ý chí Lạc Huy.